Lần Thứ Hai Xuyên Qua
Hậu thức dậy, ánh nắng ban mai len lỏi qua khung cửa sổ, chiếu sáng căn phòng nhỏ. Anh nhanh chóng chuẩn bị và rời khỏi nhà .
Trên đường phố tấp nập, Hậu dừng chân trước một cửa hàng chuyên dụng về sinh tồn hoang giả . Bước vào trong, anh bị cuốn hút bởi vô số vật phẩm được trưng bày. Những chiếc ba lô chắc chắn, dao găm sắc bén với lưỡi thép sáng loáng, và cung tên được chế tác tinh xảo. Anh chọn một chiếc ba lô đa năng, một con dao găm với cán gỗ chắc chắn, ánh mắt anh dừng lại ở một bộ cung tên, anh chon mua 1 bộ cung và 3 lọ tên. Không quên, anh thêm vào giỏ một cuộn dây thừng paracord đa năng, nhẹ nhưng cực kỳ bền.
Rời khỏi cửa hàng, Hậu ghé qua tiệm thuốc gần đó. Anh mua một bộ sơ cứu y tế cơ bản, bao gồm băng gạc, thuốc sát trùng và các loại thuốc thiết yếu như thuốc cảm, ho. Anh biết rằng trong môi trường hoang dã, sức khỏe là yếu tố quan trọng nhất.
Chặng dừng chân cuối cùng là siêu thị. Hậu chọn mua các thực phẩm khô , mì ăn liền và một số thịt đông lạnh. Anh cũng không quên mua thêm bình lọc nước và viên khử khuẩn, đảm bảo nguồn nước sạch trong suốt hành trình.
Sau khi thanh toán, Hậu đứng trước cửa siêu thị, hít một hơi sâu. Tất cả đã sẵn sàng cậu đi chuyển lên đỉnh núi .
Hậu đứng trên đỉnh núi, nơi mọi chuyện đã bắt đầu. Anh xem đồng hồ, kim chỉ 11 giờ 30 phút. Trên người, anh mặc trang phục sinh tồn, mọi vật dụng cần thiết đều được cất trong không gian trữ vật, chỉ để lại trong ba lô những món nhẹ nhàng. Ánh mắt anh kiên định, quyết tâm hiện rõ trên gương mặt.
Gió thổi nhẹ, làm những chiếc lá bay lượn, vài sợi tóc của Hậu cũng bị hất tung trong làn gió mát. Anh hít một hơi sâu, cảm nhận không khí trong lành của núi rừng, rồi tự nhủ:
“Mình phải sống sót.”
Trước mắt cậu là khung cảnh những tòa nhà chọc trời vươn cao, phản chiếu ánh sáng lấp lánh như những tấm gương khổng lồ. Đường phố tấp nập xe cộ, dòng người hối hả như những dòng chảy không ngừng nghỉ.
Hậu nhắm mắt lại, hồi tưởng về hai lần xuyên không trước đó. Đột nhiên, không gian xung quanh anh biến dạng, và anh biến mất khỏi vị trí hiện tại.
Gió thổi qua, cuốn theo những chiếc lá rơi xuống nơi cậu vừa đứng, khung cảnh giờ đây như tĩnh lặng.
Khi mở mắt, Hậu thấy mình trở lại vị trí cũ. Quan sát xung quanh, anh không thấy con bọ khổng lồ như lần trước. Anh quyết định di chuyển theo hướng khác.
Hậu bước đi giữa những tàn tích của thành phố đổ nát, lòng tràn đầy quyết tâm. Mỗi bước chân của anh vang lên trong không gian tĩnh lặng, phản chiếu sự cô đơn và khắc nghiệt của thế giới hiện tại. Anh không biết mình đã đi bao lâu, chỉ biết rằng mỗi bước đi đều mang theo hy vọng sống sót.
Bất chợt, từ phía trước, anh nghe thấy tiếng động lạ. Hậu dừng lại, lắng nghe. Tiếng động ngày càng rõ ràng, như tiếng bước chân và tiếng nói chuyện. Anh nín thở, rón rén tiến về phía phát ra âm thanh.
Qua một khúc quanh, anh nhìn thấy một nhóm sáu người đang nghỉ ngơi dưới bóng cây, xung quanh là những tàn tích của một tòa nhà đổ nát. Họ đang trò chuyện, chia sẻ thức ăn và nước uống, vẻ mặt mệt mỏi nhưng vẫn giữ được sự lạc quan.
Hậu tiếp tục bước đi, lòng đầy cao hứng . Đột nhiên, một tiếng gầm vang lên từ phía sau, khiến anh giật mình quay lại. Trước mắt anh, một con Mèo Ba Mắt long vàng lao về phía mình, đôi mắt đỏ rực như lửa, miệng há rộng lộ ra những chiếc răng sắc nhọn.
Hốt hoản cậu chạy nhanh về phía nhóm người . Những người trong nhóm phản xạ rất nhanh lao tới bao vay nó , con mèo giận dử lao về phía trước .
Đột nhiên, một bóng người bay vút tới , anh ta vung rìu chặt đức đầu con mèo một cách nhanh chóng .
Xác nó rơi xuống đất anh ta đi lại cuối xuống như lấy thứ gì đó từ đầu con vật . Cười đắt ý .
“ Chỉ là nhất tinh trung kỳ , lại dám làm phiền bọn ta nghỉ ngơi “.
Khi tiếng cười đắc ý của người đàn ông vừa dứt, mặt đất bỗng rung chuyển nhè nhẹ, từng đợt như tiếng bước chân nặng nề đang tiến lại gần. Không khí xung quanh trở nên ngột ngạt, nặng nề như bị ép lại bởi một sức mạnh vô hình.
Từ phía xa, một bóng đen khổng lồ dần hiện ra giữa những tàn tích. Con quái vật đó có hình dáng như một con rồng, thân hình phủ đầy lớp vảy màu nâu đỏ, gồ ghề như đất đá, phản chiếu ánh nắng. Đôi mắt nó, to như hai viên ngọc đỏ, rực sáng với sự hung bạo khó tả. Cơ thể cao ngang một người trưởng thành, nhưng mỗi bước đi của nó lại khiến mặt đất rung lên từng cơn. Cái đuôi dài quét qua những mảnh vụn xung quanh, tạo nên âm thanh rít lên ghê rợn.
Hậu cứng đờ người, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Nhóm người xung quanh cũng ngừng mọi động tác, ánh mắt đổ dồn vào con quái vật.
Người đàn ông đội trưởng, vừa dứt khoát và mạnh mẽ khi nãy, giờ đây lại lộ rõ vẻ sợ hãi trên gương mặt. Ông lùi lại một bước, giọng run run:
“Nhị… Nhị Tinh…! Rút! Mau rút lui ngay!”
Không ai dám cãi lời. Cả nhóm lập tức di chuyển, không chút do dự. Những người còn lại nhanh chóng thu dọn vật dụng, ánh mắt hoảng loạn nhìn về phía con quái vật đang chậm rãi tiến lại gần.
Hậu chưa kịp suy nghĩ, chỉ biết bám sát phía sau họ. Tim anh đập loạn xạ, mỗi bước chạy như kéo theo từng tiếng thở dốc. Phía sau, con Rồng Đất ngẩng cao đầu, mở miệng gầm lên một tiếng chói tai.
Một người trong nhóm quay lại, hét lớn:
“Nhanh lên! Cố gắn cắt đuôi nó !”
Cả nhóm lao qua những tàn tích, vách tường đổ nát như trở thành chướng ngại vật khó nhằn. Hậu cố gắng không để tụt lại, nhưng sự hoảng loạn làm tim anh như nghẹn lại.
Trong phút chốc, Hậu quay đầu nhìn lại. Con Rồng Đất đang cúi thấp người, bốn chân rắn chắc bám chặt trên mặt đất. Một luồng khói đỏ nhạt bốc ra từ mũi nó.
Người đội trưởng ngoái đầu, gầm lên:
“Không được nhìn! Cứ chạy thẳng! Phải thoát ra khỏi khu vực này !”
Hậu lập tức quay lại, đôi chân như được tiếp thêm sức mạnh. Tiếng gầm gừ của con Rồng Đất mỗi lúc một xa hơn, nhưng nỗi sợ vẫn bủa vây trong tâm trí anh.
Cả nhóm cuối cùng cũng đến một khe hẹp giữa hai bức tường đổ nát. Đội trưởng ra lệnh:
“Vào đây! Mau vào đây!”
Từng người lần lượt chui qua khe hẹp. Hậu là người cuối cùng, cảm nhận rõ ràng sức nặng của cái nhìn đỏ rực từ xa của con quái vật. Khi vừa chui qua khe, anh nghe tiếng gầm vang vọng khắp không gian.
Đội trưởng thở hắt, gương mặt vẫn chưa hết căng thẳng. Ông quay lại nhìn cả nhóm, giọng trầm xuống:
“Nhị Tinh…đỉnh phong Chúng ta may mắn thoát được. Con quái vật đó không phải thứ mà chúng ta có thể đối đầu.”
Hậu ngồi phịch xuống đất, tim đập như muốn nổ tung. Đây là lần đầu tiên anh chứng kiến một sinh vật kinh hoàng như vậy.
“ Thế Giới này thật kinh khủng á, mái thứ mình chuẩn bị làm gì co tát dụng với sinh vật như vậy “.
Mắt cậu kiên định :” Phải tăng cao sức mạnh mới bảo vệ nổi bản thân “.
Đăng bởi | Nh0xsupeanvt |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |