Nhất Sư Sơ Kỳ
Khi cậu đang sắp xếp lại đồ đạc, Mai bất ngờ bước đến, ánh mắt sáng rực khi nhìn cậu. Cô ngồi xuống gần cậu, nở nụ cười nửa thật nửa đùa:
“Này nhóc, hộp thịt của cậu thật sự rất ngon. Thật ra, tôi muốn nói chuyện với cậu về một chuyện.”
Hậu ngước lên, hơi bất ngờ trước thái độ nghiêm túc của Mai:
“Chuyện gì vậy?”
Mai kéo từ túi ra một túi nhỏ, bên trong lấp lánh những viên tinh thạch có kích thước tương tự viên Lão Trương đã đưa cậu hôm qua , nhưng màu sắc sáng hơn:
“Đây là 9 viên tinh thạch Nhất Tinh trung cấp. Tôi muốn đổi với cậu, lấy 3 hộp thịt.”
Hậu mở to mắt ngạc nhiên, không ngờ những hộp thịt từ thế giới củ lại có giá trị đến vậy. Nhưng chưa kịp trả lời, Mai đã tiếp tục, giọng đầy chân thành:
“Đừng nghĩ tôi lợi dụng cậu nhé. 9 viên này đủ để một người tu luyện như cậu bước đầu tiến xa. Hộp thịt của cậu rất ngon, ở căn cứ cũng rất khó tìm được thứ gì tương tự. Đây là giao dịch công bằng.”
Hậu thoáng do dự nhưng nhìn ánh mắt đầy thuyết phục của Mai, cậu gật đầu:
“Được thôi.”
Mai cười lớn:
“Cậu sẽ cần. Ở thế giới này, tinh thạch chính là tiền, để tu luyện nó là mạng sống. Không có nó, cậu chẳng làm được gì đâu!”
Sau khi hoàn tất giao dịch, Lão Trương bước tới, tay cầm túi đựng tinh thạch lớn hơn. Ông trầm giọng nói:
“Hậu, ta muốn đổi thêm 3 hộp thịt của cậu. Đổi lại, ta sẽ đưa cậu 10 viên tinh thạch trung cấp. Cậu nên biết, khi về căn cứ, đây sẽ là thứ cậu cần để sống sót. Lời khuyên chân thành của ta là đừng tiêu xài hoang phí và chỉ dùng tinh thạch khi cần thiết.”
Hậu gật đầu, nhận lấy túi tinh thạch từ tay Lão Trương. Nhìn những viên đá nhỏ phát sáng, cậu không khỏi cảm thấy một sự phấn khích pha lẫn tò mò.
Cậu còn chưa kịp cất tinh thạch thì bốn thành viên còn lại trong nhóm cũng lần lượt tiến đến. Họ đưa ra lời đề nghị tương tự, mỗi người đổi một hộp thịt lấy 3 viên tinh thạch trung cấp. Một người trong số họ cười khẽ nói:
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy một món ăn mà giá trị còn cao hơn tinh thạch. Nếu cậu còn thứ gì tương tự, hãy nhớ đến chúng tôi nhé!”
Khi mọi giao dịch kết thúc, Hậu nhìn vào chiếc ba lô trống rỗng. Số thịt hộp quý giá mà cậu mang từ thế giới cũ giờ đã đổi thành 31 viên tinh thạch – một con số đáng kể mà cậu hoàn toàn không ngờ tới.
Lão Trương vỗ vai cậu, giọng trầm nhưng đầy nghiêm túc:
“Hậu, hãy nhớ lời ta. Tinh thạch là tài sản quý giá, nhưng nếu không biết cách sử dụng, trở lại căn cứ cậu đừng để mọi người biết cậu có nhiều tinh thạch. Cậu cần học cách sinh tồn trong căn cứ. Đừng lãng phí số tinh thạch này, chúng có thể giúp cậu sống sót qua giai đoạn khó khăn nhất.”
Ánh mắt của Hậu rực sáng với sự quyết tâm. Cậu thầm nghĩ:
“Đây là bước khởi đầu. Mình phải tận dụng cơ hội này để xây dựng một nền tảng vững chắc. Thế giới này chỉ có thực lực mới là thứ bảo vệ bản thân tốt nhất.”
Hậu hít sâu, nhớ lại những lời hướng dẫn của Lão Trương về phương pháp “Hô Hấp Nạp Khí”. Cậu đặt viên tinh thạch sơ cấp lên lòng bàn tay, nhắm mắt và bắt đầu điều hòa hơi thở, cảm nhận dòng khí xung quanh.
Ban đầu, tất cả chỉ là sự tĩnh lặng. Nhưng chỉ sau một vài phút tập trung, cậu bắt đầu cảm nhận được một luồng năng lượng mỏng manh từ viên tinh thạch, như một dòng suối nhỏ len lỏi vào cơ thể mình.
Đêm khuya, trong khi mọi người đang nghỉ ngơi hoặc canh gác, Hậu chìm đắm vào quá trình tu luyện. Mỗi nhịp hít thở đều đặn như đồng điệu với dòng năng lượng trong không khí và từ viên tinh thạch. Từng tia tinh khí chậm rãi dung nhập vào cơ thể, dần dần khiến cậu cảm thấy sự thay đổi rõ rệt.
Cơ thể cậu trở nên nhẹ nhàng hơn, luồng khí trong đan điền bắt đầu lưu chuyển một cách chậm rãi. Đến gần nửa đêm, một tiếng “ầm” nhỏ vang lên trong tâm thức, như thể một cánh cửa vô hình bị phá vỡ.
Hậu mở mắt, đôi mắt ánh lên tia sáng rực rỡ. Cậu thì thầm, giọng đầy kinh ngạc:
“Mình đã đạt Nhất Sư sơ kỳ!”
Dòng khí trong cơ thể lưu thông mạnh mẽ, cậu cảm nhận rõ ràng sự khác biệt. Cơ bắp dường như săn chắc hơn, giác quan trở nên nhạy bén hơn, và tâm trí tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Đăng bởi | Nh0xsupeanvt |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |