Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Về Căn Cứ

Tiểu thuyết gốc · 1088 chữ

Cả đêm đó, Hậu không ngủ. Cậu tiếp tục tận dụng viên tinh thạch trung cấp để củng cố giai đoạn nhập môn. Khi ánh sáng đầu tiên của buổi sáng le lói, mọi người trong nhóm lần lượt thức dậy.

Mai, người đầu tiên nhìn thấy Hậu, kinh ngạc khi nhận ra sự thay đổi trong cậu. Cô thốt lên:

“Khoan đã, khí tức này… Cậu đã bước vào Nhất Sư sơ kỳ chỉ trong một đêm sao?!”

Cả nhóm đồng loạt quay lại nhìn Hậu, ánh mắt tràn ngập sự ngạc nhiên. Lão Trương, người có kinh nghiệm lâu năm, cũng không giấu được vẻ kinh hãi:

“Không thể nào! Người mới tu luyện, ngay cả có thiên phú tốt, cũng phải mất ít nhất vài ngày mới đạt đến cấp độ này. Cậu làm cách nào vậy?”

Hậu chỉ cười gượng, không biết nên trả lời thế nào. Cậu không muốn nhắc đến chiếc nhẫn bí ẩn, nhưng cũng không muốn mọi người nghi ngờ. Cậu chỉ đơn giản đáp:

“Tôi chỉ làm theo lời hướng dẫn của Lão Trương. Có lẽ… tôi may mắn.”

Mai nhìn cậu chăm chú, ánh mắt pha lẫn sự tò mò và thán phục:

“May mắn ư? Nếu cậu tiếp tục tiến bộ thế này, chắc chắn sẽ trở thành một nhân vật đáng gờm.”

Lão Trương không nói gì thêm, chỉ vỗ vai Hậu, giọng trầm ngâm:

“Hậu, cậu thật sự có thiên phú. Nhưng đừng quên, thiên phú chỉ là một phần. Thế giới này không thiếu kẻ tài năng, nhưng sống sót mới là điều quan trọng nhất.”

Hậu gật đầu, ánh mắt tràn ngập quyết tâm. Cậu biết, đây mới chỉ là khởi đầu. Sự tiến bộ nhanh chóng của cậu không chỉ khiến cả nhóm ngạc nhiên mà còn khiến chính bản thân cậu nhận ra:

“Thế giới này khắc nghiệt, nhưng cũng đầy cơ hội. Mình nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ.”

Khi Hậu mở rộng tâm trí và cố gắng cảm nhận khí tức của từng người trong nhóm, cậu nhận ra một sự khác biệt rõ rệt. Khí tức của họ mạnh mẽ và to lớn hơn rất nhiều so với của cậu, mỗi người như một luồng sức mạnh khổng lồ mà cậu không thể phân biệt được rõ ràng về mức độ hay cảnh giới của họ, lão Trương là cường đại nhất .

Lão Trương nhận thấy sự bất an trong ánh mắt của Hậu, ông mỉm cười rồi nhẹ nhàng giải thích:

“Bây giờ cậu đả nhập môn , tôi có thực lực là cao cấp Nhị Sư , Mai với Hùng Trung cấp Nhị Sư , 3 người còn lại là sơ cấp “.

“Tôi khuyên cậu khi vào căn cứ là cố gắn tu luyện tới Nhị Tinh thì hảy bước ra ngoài “.

Hậu gật đầu :” Cảm ơn lão Trương “.

Mọi người chuẩn bị cuộc hành trinh về căn cứ

Hành trình của nhóm trở về căn cứ không hề đơn giản. Mới chỉ đi được một đoạn ngắn, họ đã gặp phải một nhóm quái vật đột ngột xuất hiện từ khu rừng rậm rạp. Đó là những con quái vật có hình dáng giống như Heo Rừng đột biến cở Nhị Tinh trở xuống có những con non sơ kỳ nhóm này khoản 6 con .

Lão Trương ra hiệu cho mọi người dừng lại, rồi hướng dẫn từng người sẵn sàng. Mai và Hùng lập tức vung vũ khí, lao vào tấn công, Lão Trương khiên Hậu nên thử chiến đấu với con sơ kỳ trong khi những người khác chiến đấu .

Cậu thử chiến đấu với con sơ kỳ đi nó là con non không có nguy hiểm”.

Hậu gật đầu , rút vũ khí lao vào chiến đấu với con heo con .

Cuộc chiến diễn ra nhanh chóng, những con Heo Rừng lần lượt ngã xuống sau những đòn đánh chí mạng của nhóm. Mỗi khi một con quái vật bị đánh gục, trên đầu nó xuất hiện một viên tinh thạch nhỏ xíu, phát sáng mờ mờ, như một ngôi sao vừa rơi xuống.

“Đừng quên, lấy tinh thạch!” Lão Trương kêu lên.

Hậu nhanh chóng lao tới từng xác quái vật, cẩn thận thu thập viên tinh thạch từ con quái của mình .

Chưa kịp nghỉ ngơi, nhóm lại tiếp tục di chuyển. Mới đi thêm một đoạn, một đàn quái vật hình sói xuất hiện từ phía xa. Chúng có thể chạy rất nhanh và tấn công bằng những chiếc vuốt sắc bén, khiến không khí trở nên căng thẳng. Lần này, nhóm quyết định không chiến đấu lâu, bởi chúng quá đông và mạnh mẽ.

Lão Trương ra hiệu cho mọi người, rồi nhóm họ nhanh chóng rút lui, tránh xa đàn sói quái vật. Dù không thu được tinh thạch từ bọn sói, Hậu nhận ra một điều: không phải con quái vật nào cũng có thể đối phó được.

Đi tiếp thêm một lúc, họ gặp phải một con quái vật khổng lồ từ xa, mang hình dạng như một con rắn đá. Cơ thể nó dài và vững chắc, làn da như thép, gần như bất khả xâm phạm. Đối mặt với con quái vật này, nhóm không dám liều lĩnh.

Mai nhìn sang Lão Trương, khẽ lắc đầu. Lão Trương hiểu ý, ông bảo cả nhóm quay lại một hướng khác, tránh xa con quái vật nguy hiểm. Sự cẩn thận là điều cần thiết khi sinh tồn.

Cứ thế, nhóm tiếp tục hành trình. Mỗi lần chiến đấu với những quái vật, họ thu thập được nhiều viên tinh thạch, mỗi viên đều có giá trị không nhỏ cho việc tu luyện sau này. Hậu cảm thấy mình đang dần dần tiến bộ, mỗi viên tinh thạch là một phần sức mạnh mới mà cậu có thể tích lũy.

Đi tới gần tối cuối cùng cũng gần đến căn cứ, một khung cảnh hùng vĩ hiện ra trước mắt Hậu. Hàng rào căn cứ cao ngất, đồ sộ, được xây dựng chắc chắn, vững vàng. Cánh cổng lớn, cao vút như một tòa thành cổ kính, khiến Hậu không khỏi ngạc nhiên và thán phục.

Nhìn vào đó, Hậu biết rằng đây mới chỉ là bắt đầu của hành trình dài đầy thử thách. Cậu phải rèn luyện nhiều hơn nữa, mạnh mẽ hơn nữa, để có thể tồn tại và phát triển trong thế giới khắc nghiệt này.

Bạn đang đọc Lưỡng Giới Nhẫn : Lữ Khách Hành sáng tác bởi Nh0xsupeanvt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nh0xsupeanvt
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.