Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Thông Diệu Dụng

Phiên bản Dịch · 1896 chữ

Chương 20: Thần Thông Diệu Dụng

Dịch: Đạt Nguyễn

---

Thần thông Thiền Thoát Long Biến, không phải là một hạng thần thông đơn giản giúp cho người ta thoát thai hoán cốt, cải thiện căn cốt, không ngừng hóa rồng.

Hay nói cách khác, hạng thần thông này sau khi dị hóa trên người Lộ Dã, biểu hiện khác xa so với trên người con cá trong tài khoản trò chơi kia.

Đầu tiên có thể làm cho khí huyết của hắn sung túc, không ngừng thoát thai hoán cốt, Lộ Dã đến nay Thiền Thoát Long Biến đã năm lần.

Nhưng hắn trước mắt tu vi Tiểu Võ Đồ làm nền tảng mặc dù khí huyết hùng tráng, trong đánh giá của Ngư Long Đồ, vẫn tính là phạm vi người thường, cho nên hắn chỉ có thể ở trong cái vòng luẩn quẩn căn cốt người thường này lăn lộn.

Đương nhiên, cho dù là căn cốt người thường cũng có khác biệt, Lộ Dã năm lần lột xác, đều chọn người thân thể cường tráng, có sức lực làm khuôn mẫu, tuổi thọ cũng theo đó tăng lên, từ 49 tuổi ban đầu tăng lên đến 62 tuổi hiện tại.

Thứ hai, hạng thần thông này thu thập công pháp có thể dùng số liệu để hiển thị, hơn nữa trực tiếp cho ra thời gian tu thành một hạng công pháp.

Nói cách khác, chỉ cần Lộ Dã thông qua nỗ lực đem công pháp thu thập, thì tất nhiên mỗi ngày có tiến bộ, tích tiểu thành đại, cuối cùng sẽ đại thành.

Như hắn hiện tại thời gian đột phá Tiểu Võ Đồ là 5 năm, luyện thành Liệt Phong Chân Khí cần 4 năm, một bộ Liệt Phong Đao Pháp và Quyền Pháp cần 3 năm là thành.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Lộ Dã phải khổ luyện, mỗi ngày kiên trì.

Mà tu hành sợ nhất là tốn thời gian sao?

Đương nhiên không phải, tu hành sợ nhất là uổng phí thời gian, nhưng học không thành.

Lộ Dã không có mối lo này, lược bỏ suy nghĩ lung tung, chỉ cần một lòng khổ luyện, tất nhiên thiên đạo sẽ đền đáp người chăm chỉ.

Thiền Thoát Long Biến còn là một hạng thần thông bảo mệnh ẩn hình.

Nghĩ đến hắn lần đầu ra trận đã bị người ta dùng thương đâm một lỗ trên người, Vương Hổ cõng hắn về đại trại cũng chỉ còn lại nửa cái mạng, khí huyết trị trực tiếp rớt xuống còn có một chữ số.

Tiểu thư nhân hậu, cho hắn tìm đại phu còn tặng dược thảo, nhưng lúc đó đại phu đều cho rằng hắn không sống nổi, Vương Hổ đều khóc lóc tìm một tấm chiếu rách chuẩn bị sẵn, ngay cả hố cũng đào xong rồi.

Nhưng hắn lại sống sót.

Lộ Dã lúc đó ngựa chết chữa thành ngựa sống, sử dụng thần thông Thiền Thoát Long Biến, sau khi lột xác, vết thương trí mạng xuyên thấu biến thành vết thương ngoài da, hắn còn phải nằm giả chết, sợ bị người khác coi là yêu nghiệt.

May mà hắn bị vải thuốc bọc kín mít, mà đại phu cũng chỉ nể mặt tiểu thư lúc đầu tới qua một lần, sau đó không hề tới nữa.

Trong mắt người khác hắn chẳng qua chỉ là mạng tiện như cỏ rác, sống chết không quan trọng, mới tránh khỏi bị lộ tẩy.

Sau đó mấy lần ra trận, Lộ Dã có lúc bị mũi tên dài bắn trúng, có lúc gãy chân gãy tay, nhưng mỗi lần hắn đều có thể khôi phục lại, dựa vào chính là chỉ cần đánh không chết ta thì ta không chết.

Cuối cùng, hạng thần thông này còn có thể bảo lưu các hạng công pháp kỹ năng của "tiền thân" hắn.

Lộ Dã từ lần đầu tiên bị thương trí mạng, giả bệnh đã để Vương Hổ truyền thụ cho hắn công pháp, sau đó lần sau bị trọng thương bị bắt buộc chủ động lột xác, vậy mà phát hiện công pháp và kỹ năng vừa mới nhập môn trước đó vậy mà toàn bộ đều được bảo lưu.

Ví dụ như Liệt Phong Công Pháp và Đao Pháp của hắn đã luyện đến nhập môn, sau khi thoát thai hoán cốt, chân khí vẫn còn, đao pháp cũng còn, tuy rằng số liệu công pháp theo khí huyết điên cuồng rớt xuống, nhưng chỉ cần khí huyết bổ sung, chân khí và đao pháp rất nhanh sẽ luyện lại được.

Lộ Dã đi qua đi lại giữa sinh tử mấy lần, cuối cùng đã hiểu rõ diệu dụng của cái gọi là thần thông Thiền Thoát Long Biến.

Thoát thai hoán cốt!

Thiên đạo thù cần (Trời không phụ người chăm chỉ)!

Trọng thương bất tử!

Nhất đắc vĩnh đắc (Một lần đạt được vĩnh viễn đạt được)!

Mà muốn lột xác đến căn cốt "cao cấp", hắn phải tích lũy đủ khí huyết, mà khí huyết phản ứng trên võ đạo, chính là phải vượt qua đại cảnh giới.

Tiểu Võ Đồ max cấp khí huyết là 200, hắn hiện tại là 150, đợi hắn đột phá Tiểu Võ Đồ, liền có thể lột xác căn cốt cao cấp hiếm có hơn.

Thời gian mà bảng giao diện cho ra là trong tình huống khổ học không ngừng nghỉ là năm năm!

Tuy nhiên, trong loạn thế này hắn đâu có năm năm thời gian?

Lúc trước mấy trăm hào (đơn vị quân đội cổ) lưu dân xông về phía tường thôn kia, bây giờ còn sống, sợ là không đến một bàn tay!

Còn lại, sớm đã hóa thành xương khô!

Nói đến phúc tướng (tướng may mắn), Vương Hổ mới là phúc tướng thật sự!

Từ khi ra trận đến nay, vị huynh đệ khác họ này, hán tử mà hắn thật sự có thể tin tưởng ngay cả một vết thương ngoài da cũng không có! Quả là thần kỳ!

Tuy nhiên ở trong cái thế giới lấy võ đạo vi tôn (võ đạo là trên hết) này, vận khí như vậy ai dám đảm bảo luôn có?

Cho nên, cho dù hiện tại đã ăn no bụng, cảm giác cấp bách trong lòng Lộ Dã cũng không được buông lỏng một chút nào, hắn chẳng qua chỉ là cách quỷ môn quan xa hơn mấy bước mà thôi.

Ngoài ra……

Lộ Dã ủ rũ quay đầu nhìn về phía đại trại phía sau, cho dù ở trong đại trại lưu tặc này, tình cảnh của hắn và Vương Hổ cũng không tốt lắm.

Tương lai, ám tiễn thương người trong trại, thậm chí còn đáng sợ hơn cả minh thương (thương đâm ngoài sáng) trên chiến trường……

Lộ Dã lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Hắn và Vương Hổ lên ngựa, ngay trên cánh đồng hoang này bắt đầu luyện tập kỵ thuật.

Là một lưu tặc, kỹ năng quan trọng nhất ngoài đánh nhau chính là kỵ thuật tinh thông, tinh thông chạy trốn.

Vương Hổ từ sau khi ăn no cơm khôi phục lại thể lực, sớm đã đủ tư cách làm một mã binh, tại sao vẫn luôn không làm được?

Bởi vì sư phụ của hắn còn chưa dạy hắn cưỡi ngựa.

Không biết cưỡi ngựa sao tính là mã binh hợp cách?

Đáng tiếc một năm nay Sấm Đại Vương lên lên xuống xuống, ngựa vẫn luôn không đủ, bởi vì thiếu ngựa, có mã binh đều thành bộ tốt.

Gần đây, sau khi hợp trại với mấy đường Đại Vương khác, đánh bại quan binh đến tiễu trừ, thu được không ít ngựa, lúc này mới ổn định lại,

Một tháng nay, Lộ Dã lợi dụng chức trách làm mã phu trong nữ doanh, không ít lần cùng Vương Hổ ra ngoài cưỡi ngựa, bây giờ, cuối cùng cũng cưỡi ra dáng rồi, nhưng mà chạy nhanh vẫn còn kém.

Lộ Dã cưỡi trên lưng ngựa, hai chân dùng sức kẹp chặt bụng ngựa, thân mình phảng phất như hòa làm một thể với ngựa, theo ngựa chạy mà lên xuống nhấp nhô.

Đột nhiên.

Hắn trong lòng máy động.

Trên Ngư Long Đồ rốt cục xuất hiện một hàng chữ.

Kỹ năng —— Mã Thuật, 1/100, mỗi ngày đi mười dặm, một năm có thể thành!

"Ha ha ha ha!" Lộ Dã cười to, kỹ năng bảo mệnh lại nhiều thêm một cái!

Hắn và Vương Hổ ở trên cánh đồng hoang chơi đùa thỏa thích, lúc này mới dắt ngựa trở về doanh trại.

Đi qua con đường nhỏ ngoằn ngoèo giữa những lều trại, gật đầu với lính gác canh cổng trại.

Trong trại, có hơn ngàn bộ tốt đang xếp hàng thao luyện võ nghệ, trên người bọn họ phần lớn mặc thiết bào miên giáp (giáp làm từ bông, da và các mảnh sắt) đã cũ, trường thương trong tay tuy rằng dài ngắn không đều, nhưng dù sao cũng đều trang bị đầu thương sắt chính thức.

Đi về phía trước nữa, thì có hơn trăm mã binh đang phi nước đại trên bãi đất, cưỡi ngựa có, cưỡi la có, từng đội mã binh vung vẩy mã đao trong tay, đem cọc gỗ dựng đứng chém cho gỗ vụn bay tứ tung.

Vương Hổ ở tại chỗ không nhịn được nhìn thêm mấy lần, qua mấy ngày nữa, hắn cũng có thể được chia một con ngựa hoặc la rồi.

Vòng qua đám mã binh đang huấn luyện, phía sau là một cái lều da trâu lớn, bên ngoài có hơn mười tinh nhuệ bộ tốt xếp hàng đứng gác, đao ra khỏi vỏ, mắt cảnh giác nhìn bốn phía.

Trên lều treo một lá cờ lớn, phía trên là một chữ "Sấm", chính là "Đại lão gia" của đội ngũ này, đầu lĩnh Sấm Phá Thiên chỗ ở.

Bên ngoài lều lớn trên cọc buộc ngựa buộc mấy chục con ngựa, còn có mấy chục mã binh đang nhàn nhã nói chuyện phiếm, nhìn màu sắc áo giáp không phải là binh lính của Sấm Phá Thiên, chắc là mấy nhà Đại Vương khác tới, đang thương lượng chuyện công thành.

Từ trong lều mơ hồ truyền đến tiếng cười hào mại của Sấm Đại Vương và mấy người khác.

Lộ Dã và Vương Hổ tránh ra xa.

Vòng qua lều da trâu, đi về phía sau, rẽ trái rẽ phải, đi đến bên ngoài một hàng rào gỗ.

Chỉ thấy hai mụ già to con thô kệch canh giữ cổng lớn, bên hông đeo đao, trong hàng rào phần lớn phụ nữ đi lại, bầu không khí túc sát trong quân cũng bị nhạt đi nhiều.

"Ôi chao, Lộ ca, Hổ Tử, hai người lại đi dắt ngựa rồi à?" Một mụ già mắt nóng rực nhìn hai người, "Nhìn xem, ngựa của Lộ ca nuôi tốt thật, nhìn cơ bắp này xem, chậc chậc chậc……"

Mụ ta miệng khen ngựa, tay lại sờ về phía ngực Vương Hổ, còn hung hăng nhéo một cái.

Vương Hổ hán tử cao lớn như tháp sắt sợ hãi lùi lại, miệng la to.

"Lưu bà, bà sờ nhầm rồi, sờ nhầm rồi……"

Bạn đang đọc Lưu Dân Tu Tiên Lộ (Bản Dịch) của Bôi Tửu Chi Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datntt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.