Cám Dỗ và "Friends With Benefits"
Jake là kiểu người khiến bất kỳ ai cũng phải chú ý ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh mang trong mình vẻ đẹp lai đầy sức hút, với làn da bánh mật khỏe khoắn, mái tóc xoăn màu nâu sẫm lúc nào cũng rối bời một cách nghệ thuật. Đôi mắt anh sâu thẳm, pha chút tinh nghịch mà cũng đầy bí ẩn. Khuôn mặt điển trai với những đường nét sắc sảo, kết hợp cùng thân hình cao ráo, săn chắc như một vận động viên, khiến anh dễ dàng nổi bật ở bất kỳ đâu. Nhưng điều làm Jake khác biệt không chỉ nằm ở ngoại hình. Sự chu đáo, ga lăng, và cách anh luôn biết cách khiến người đối diện cảm thấy đặc biệt, đó mới là điều khiến tôi bị cuốn hút.
Tôi không biết từ khi nào Jake đã xuất hiện trong cả những giấc mơ của tôi. Đêm hôm ấy, tôi mơ thấy mình và anh cùng nhau ngồi trên bãi biển, sóng vỗ rì rào bên tai. Trong ánh hoàng hôn rực rỡ, anh nắm lấy tay tôi, kéo tôi sát lại gần. Cái chạm nhẹ ấy, ánh mắt đầy sự mê hoặc ấy khiến tim tôi đập loạn nhịp. Giấc mơ trở nên mờ ảo, nhưng tôi nhớ rõ sự đụng chạm dịu dàng của anh trên cơ thể mình. Tôi tỉnh dậy khi chưa hoàn toàn thoát khỏi cảm giác đê mê của giấc mơ, và rồi giật mình nhận ra: người trong giấc mơ ấy không phải Minh, người chồng trên danh nghĩa của tôi.
Cả ngày hôm sau, tôi không thể nhìn thẳng vào Jake. Từng ánh mắt anh hướng về tôi, từng câu hỏi thăm của anh, tất cả khiến tôi cảm thấy như thể anh có thể nhìn thấu những gì đang diễn ra trong đầu tôi. Tôi tìm mọi cách tránh mặt anh, từ việc ăn trưa muộn hơn đến việc cố gắng không làm việc chung. Nhưng Jake, như thường lệ, không bỏ qua bất kỳ dấu hiệu nào.
Tối hôm đó, khi tôi vừa định tắt máy tính để ra về, một tin nhắn hiện lên: “Linh Lan, hôm nay em sao thế? Có chuyện gì à? Anh cảm giác em đang tránh mặt anh.”
Tôi ngồi nhìn dòng tin nhắn đó một lúc lâu, lòng đầy bối rối. Cuối cùng, tôi quyết định nói thật. “Em... chỉ thấy hơi kỳ lạ. Em không muốn anh hiểu nhầm. Em đã mơ thấy anh, và điều đó khiến em thấy có lỗi với Minh.”
Jake không trả lời ngay, nhưng khi tin nhắn hiện lên, tôi biết rằng anh đã suy nghĩ rất kỹ. “Linh Lan, anh thích em. Anh không phủ nhận điều đó. Em có một điều gì đó rất đặc biệt, khiến anh bị hấp dẫn. Nhưng anh cũng hiểu vị trí của mình. Nếu em thấy thoải mái, anh muốn chúng ta có thể chia sẻ với nhau, không ràng buộc, chỉ để cả hai không cảm thấy cô đơn.”
“Ý anh là gì?” Tôi hỏi, tim đập thình thịch.
“Friends with benefits,” Jake trả lời thẳng thắn. “Không áp lực, không kỳ vọng, chỉ đơn giản là hai người trưởng thành giúp đỡ nhau vượt qua khoảng thời gian khó khăn này.”
Tôi ngồi lặng người, đọc đi đọc lại những lời anh vừa viết. Một phần trong tôi bị hấp dẫn bởi sự thẳng thắn của Jake, nhưng phần khác lại giằng xé với cảm giác tội lỗi. Tôi không thể trả lời anh ngay, bởi bản thân tôi cũng không biết mình thực sự muốn gì.
Đăng bởi | CarolinePhan |
Thời gian |