Vô Đề
Tần Xuyên thấy Tử Ngưng không ngừng dập đầu, liền ra lệnh cho Hằng Nhi: "Hằng Nhi, ngươi mau nâng nàng dậy."
Hằng Nhi liền vội vàng tiến lên nâng Tử Ngưng lên, sau đó nói với nàng: "Tử Ngưng, cậu mau đứng lên rồi nói a. Chưởng môn rất tốt, ngài ấy nhất định sẽ giúp đỡ cậu."
Tử Ngưng lúc này mới chịu đứng dậy. Bởi vì dùng sức quá mức để dập đầu, cái trán của nàng đã đỏ lên: "Chưởng môn, nếu như ngài chịu thu lưu Tử Ngưng, kiếp này Tử Ngưng nhất định sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp cho ngài!"
Nhìn thấy vẻ bi ai lẫn thê lương trong ánh mắt của Tử Ngưng, trong lòng Tần Xuyên không khỏi đồng tình. Một nữ hài tử như nàng, không nơi nương tựa, lưu lạc tứ xứ, khẳng định đã chịu không ít khổ cực. Cho nên mới khát vọng có thể tìm được một nơi che nắng che mưa như vậy.
Lúc trước Tần Xuyên cũng đã quyết định, nếu như Tử Ngưng có được linh căn, vậy dứt khoát liền thu nàng làm đệ tử. Nếu như không có, vậy thì mang nàng lên núi làm tạp dịch. Ít nhất cũng cho nàng một chỗ an thân và một con đường có thể tự nuôi sống bản thân.
Hắn đi tới trước mặt Tử Ngưng, sau khi đợi nàng đứng dậy, liền điều mở giao diện thông tin, kiểm tra tin tức cơ bản của nàng.
Hôm nay hắn kiểm tra tư chất của 87 người, chỉ tìm được một người có linh căn. Tỉ lệ nhỏ như vậy, để cho Tần Xuyên đối với Tử Ngưng cũng không ôm lấy hy vọng gì nhiều. Thế nhưng, thời điểm thông tin cơ bản của Tử Ngưng hiện ra trước mặt Tần Xuyên, một lần nữa hắn lại đạt được niềm vui ngoài ý muốn.
Danh tính: Vương Tử Ngưng
Môn phái: Không
Chức vị: Không
Linh căn: Có
Tu vi: Không
Không thể tưởng tượng được, tiểu nha đầu Vương Tử Ngưng này, vậy mà cũng là có linh căn!
Vương Tử Ngưng cần tìm một nơi để an thân, không phải tiếp tục đi lang thang nữa. Mà Tần Xuyên cần tuyển đệ tử có tư chất, để môn phái phát triển lớn mạnh. Hiện tại lại kiểm tra được nàng có được linh căn, cục diện này thật sự là làm cho tất cả đều vui vẻ.
Tần Xuyên lúc này mới bắt đầu cẩn thận đánh giá Vương Tử Ngưng.
Khuôn mặt của nàng lúc này là một màu đen xám, không cách nào nhìn rõ tướng mạo. Nhưng nhìn dáng người này, có thể thấy cực kỳ gầy yếu. Hiển nhiên đây là vì quanh năm phải lang thang ngoài đường, bụng ăn không đủ no mà tạo thành.
Thế nhưng gầy yếu thì gầy yếu, nhưng đôi chân của nha đầu này vừa thẳng vừa dài, vòng eo thoạt nhìn cũng thập phần mềm dẻo. Nếu nhưng bổ sung đầy đủ chất dinh dưỡng mà nói, tố chất thân thể sẽ rất không tồi.
Tố chất thân thể không sai, lại có linh căn, nếu như lập chí tu chân, sẽ lấy được thành quả tốt. Bất quá hôm nay mình giường cờ giương trốn tuyển nhận đệ tử ở Lục Liễu Trấn, Vương Tử Ngưng lại không tới tham gia, hẳn là trong nội tâm nàng tồn tại một chướng ngại nào đó.
Tần Xuyên quyết định hảo hảo cùng nàng nói qua một chút.
"Ngươi gọi là Vương Tử Ngưng, đúng không?" Tần Xuyên hỏi Vương Tử Ngưng.
Vương Tử Ngưng sửng sờ một chút, không biết vì sao Tần Xuyên lại biết được họ của mình, bất quá vẫn ngoan ngoãn hồi đáp: "Đúng vậy."
"Sự tình Vũ Hóa Môn chúng ta tuyển nhận đệ tử ở Lục Liễu Trấn, ngươi biết không?"
Vương Tử Ngưng gật gật đầu: "Vâng, biết rõ."
"Vậy tại sao lúc đó ngươi không tới tham gia xét duyệt? Phải biết rằng, nếu như có thể thông qua xét duyệt, ngươi sẽ trở thành đệ tử chính thức của Vũ Hóa Môn. Khi đó có thể hưởng thụ đãi ngộ tốt hơn, còn có không gian tốt hơn để phát triển, mà không phải là làm tạp dịch."
Vương Tử Ngưng chần chờ một chút rồi nói: "Tiểu nhân là nữ tử, lại chỉ là một tên ăn mày, suốt ngày lang thang ngoài đường. Tiểu…tiểu nhân không dám nghĩ tới điều đó."
Tần Xuyên nhẹ nhàng thở dài một hơi: "Vũ Hóa Môn chúng ta tuyển nhận đệ tử, kiểm tra chính là tư chất, mà không phải là xem thân phận. Bất quá, một người mặc kệ tư chất tốt cỡ nào, nếu như ngay cả bản thân đều cảm thấy mình không được, vậy hắn liền thật sự không được."
Sau khi nói xong câu này, Tần Xuyên không nói thêm lời nào nữa, mà quay đầu muốn rời đi.
Hằng Nhi thấy vậy thì khẩn trương, hắn liền vội vàng tiến lên hỏi: "Chưởng môn, chưởng môn, ngài không muốn nhận Tử Ngưng sao?"
Tần Xuyên cũng không trả lời, tiếp tục đi về phía trước.
Về phần Vương Tử Ngưng, sau khi nghe được lời mà Tần Xuyên nói, trong nội tâm tựa hồ có cái gì đó bị xúc động, ánh mắt bắt đầu trở nên mâu thuẫn và phức tạp.
Nhìn thấy Tần Xuyên đã quay người rời đi, Vương Tử Ngưng dùng sức cắn môi, hạ quyết tâm, đột nhiên lao vọt tới phía trước Tần Xuyên, bịch một tiếng quỳ xuống, thần sắc kiên nghị nói: "Chưởng môn, Tử Ngưng cũng muốn trở thành đệ tử Vũ Hóa Môn, xin ngài cho một cơ hội, kiểm tra tư chất của Tử Ngưng!"
Khuôn mặt Tần Xuyên nở một nụ cười. Hắn tự tay kéo Vương Tử Ngưng lên, nói với nàng: "Tử Ngưng, ngươi nhớ kỹ, mặc kệ trước kia vận mệnh đã cho ngươi bất hạnh gì, nếu như ngươi muốn cải biến nó, cần phải chủ động nắm chắc từng cơ hội. Là chủ động!"
Đăng bởi | se7en2407 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |