Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Đề

Phiên bản Dịch · 1031 chữ

"Vâng, chưởng môn! Những lời ngài nói, Tử Ngưng nhất định sẽ ghi nhớ!" Vương Tử Ngưng dùng sức gật gật đầu rồi nói.

"Rất tốt! Đi thôi." Tần Xuyên vỗ vỗ vai Vương Tử Ngưng.

Vương Tử Ngưng nhịn không được mà hỏi: "Chưởng môn, tư chất của Tử Ngưng....."

Tần Xuyên cắt ngang nàng: "Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đệ tử Vũ Hóa Môn!"

"Cảm ơn chưởng môn! Cảm ơn chưởng môn!" Tâm tình Vương Tử Ngưng vốn đang miên man bất định, nhưng không nghĩ tới, may mắn vậy mà thật sự tới với mình! Nội tâm lại càng vạn phần cao hứng và cảm kích. Nàng đang muốn tiếp tục quỳ xuống dập đầu cảm ơn Tần Xuyên. Nào biết được, trước mặt mình bỗng có bóng người lóe lên, thậm chí là vượt trước một bước, quỳ gối xuống dưới chân Tần Xuyên.

Bóng người này, chính là Hằng Nhi.

Hằng Nhi mang theo thần sắc vô cùng khát vọng, một bên vừa dập đầu Tần Xuyên, một bên vừa nói: "Chưởng môn, Hằng Nhi không muốn cả đời phải làm tạp dịch, Hằng Nhi cũng muốn làm đệ tử chính thức của Vũ Hóa Môn, muốn có tiền đồ hơn nữa! Cầu xin chưởng môn cũng cho Hằng Nhi một cơ hội, kiểm tra tư chất của Hằng Nhi!"

Cử động của Hằng Nhi, cũng làm cho Tần Xuyên có chút ngoài ý muốn. Vừa rồi, những lời kia là hắn dùng để tác động cảm xúc của Vương Tử Ngưng, lại không nghĩ tới, ngay cả Hằng Nhi cũng bị xúc động theo.

Vô luận như thế nào, chỉ cần có lòng cầu tiến, Tần Xuyên cũng rất cao hứng.

Chỉ có điều, trong trí nhớ của Tần Xuyên, thời điểm lúc trước Hằng Nhi được Lưu chưởng môn dẫn về môn phái. Hằng Nhi cũng đã từng cầu Lưu chưởng môn thu hắn làm đồ đệ một lần, nhưng lại bị Lưu chưởng môn cự tuyệt.

Khi còn sống, tu vi của Lưu chưởng môn không cao, thế nhưng lại am hiểu thuật phong thủy, kiểm tra tư chất tu chân. Mặc dù không có giao diện thông tin giống như hắn để dùng, nhưng chắc hẳn cũng sẽ có chút ít tâm đắc.

Với tâm tính lương thiện của Lưu chưởng môn, việc cự tuyệt thu Hằng Nhi làm đồ đệ, có lẽ vì cho rằng Hằng Nhi không thích hợp tu chân. Nếu quả thật là như vậy, sợ rằng lần này hắn cũng lại khiến cho Hằng Nhi phải thương tâm.

Tần Xuyên nhìn Hằng Nhi vừa suy nghĩ, sau đó bắt đầu mở ra thông tin cơ bản của Hằng Nhi để tìm hiểu.

Danh tính: Hằng Nhi

Môn phái: Vũ Hóa Môn (Tạp dịch)

Linh căn: Có

Tu vi: Không

Cái gì? Vậy mà cũng có linh căn? Điều này thật sự là lại để cho Tần Xuyên rất là ngoài ý muốn. Tuy đã ở cùng với Hằng Nhi rất nhiều ngày, nhưng bởi vì trong đầu có trí nhớ việc Lưu chưởng môn cự tuyệt đối phương làm đồ đệ, cho nên Tần Xuyên cũng không điều tra thử tư chất của Hằng Nhi một lần nào cả. Vậy mà không nghĩ tới, hắn thế mà cũng là người sở hữu linh căn.

Vốn tưởng rằng hành trình lần này tới Lục Liễu Trấn chỉ có thể tuyển nhận được một tên đệ tử, sau đó còn phải tới những thị trấn khác để thử xem. Nào ngờ, bỗng nhiên lại có hai người có tư chất hợp cách xuất hiện ngay trước mặt. Điều này đối với Tần Xuyên mà nói, thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.

Bất quá nội tâm Tần Xuyên cũng cảm thấy nghi hoặc. Nếu như tư chất Hằng Nhi không vấn đề, vậy tại sao lúc trước Lưu chưởng môn lại phải cự tuyệt hắn làm đồ đệ chứ?

"Hằng Nhi, lúc trước ngươi cầu xin Lưu chưởng môn thu ngươi làm đồ đệ, thời điểm ông ấy cự tuyệt ngươi, đã nói những gì?" Tần Xuyên liền hỏi thăm Hằng Nhi.

Hằng Nhi nghe Tần Xuyên hỏi như vậy, còn tưởng rằng chính mình thật sự không có tư chất tu chân, ngay cả Tần Xuyên cũng muốn cự tuyệt mình. Cho nên thần sắc hắn vạn phần thất lạc, thấp giọng hồi đáp: "Lúc trước, Lưu chưởng môn đối chỉ nói với tiểu nhân một câu. Ông ấy nói ‘Hằng Nhi, ngươi là một hảo hài tử, nhưng ta không muốn thu ngươi làm đồ đệ, không muốn để cho ngươi trở thành đệ tử của Vũ Hóa Môn’. Tiểu nhân hỏi vì sao, Lưu chưởng môn lại không chịu trả lời, chẳng qua chỉ lắc đầu thở dài. Về sau tiểu nhân nghĩ, có lẽ là vì tư chất tiểu nhân quá kém, không thích hợp cho việc tu chân."

Tần Xuyên sau khi nghe xong, trong lòng không khỏi thở dài. Trong trí nhớ, hắn cũng đã từng chứng kiến một tình cảnh tương tự.

Nguyên lai, Lưu chưởng môn cự tuyệt việc thu đồ đệ, lắc đầu thở dài, cũng không phải bởi vì tư chất của Hằng Nhi, mà bởi vì ông ấy cảm thấy mình không thể khiến cho môn phái phát triển lớn mạnh, làm cho thực lực của đồ đệ tăng lên. Có thể nói là một người chưởng môn không xứng chức, không xứng để thu nhiều môn đồ, dạy hư đệ tử.

Chắc hẳn lúc trước, nội tâm Lưu chưởng môn cực kỳ chua xót. Bất quá, tất cả cũng đều đã là quá khứ.

Hiện tại Tần Xuyên vững chắc tin tưởng, Vũ Hóa Môn ở trong tay mình, nhất định sẽ từng bước phát triển lớn mạnh hơn nữa! Lưu chưởng môn trên trời có linh tiêng, cũng có thể yên tâm.

"Hằng Nhi, Lưu chưởng môn nói không sai, ngươi đúng là một hài tử tốt. Ta tuyên bố, từ hôm nay trở đi, ngươi và Tử Ngưng giống nhau, đều chính thức trở thành đệ tử của Vũ Hóa Môn!"

Bạn đang đọc Môn Phái Dưỡng Thành Nhật Chí (Bản Dịch) của Huyền Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.