Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủ ý tuyệt hảo

Phiên bản Dịch · 1292 chữ

Hệ thống hiển thị: "Bột mì này được chọn từ giống lúa mì chất lượng cao ở khu vực sông Hà Sáo, Nội Mông, cứ mỗi mười vạn hạt sẽ được phân tích so sánh để chọn ra hạt lúa mì tốt nhất dùng để trồng trọt, đảm bảo hàm lượng gluten ướt đạt tiêu chuẩn 35-39%."

"Trong đó protein của lúa mì được chia thành: gliadin chiếm 49%, glutenin chiếm 39%; albumin chiếm 4%; globulin chiếm 8%."

"Được rồi, bây giờ ta không muốn biết nguồn gốc của gừng nữa." Viên Châu bất lực nói.

"Ông chủ Viên? Ông chủ Viên?" Người đàn ông mặc vest ban đầu vẫn luôn khẩn cầu Viên Châu làm thêm một suất tiểu long bao nhân súp thịt, nói nửa ngày, miệng khô lưỡi rát mới phát hiện ra Viên Châu đang thất thần.

"Không được." Viên Châu lần này từ chối càng thêm dứt khoát, hiện tại chính hắn cũng không được ăn, những người này vẫn nên ngoan ngoãn ăn cơm chiên trứng đi.

"Nếu đã như vậy thì cho tôi một suất cơm chiên trứng." Người đàn ông mặc vest thấy không có hy vọng, đành gọi suất cơm chiên trứng bình thường không nỡ ăn, xa xỉ một lần, 288 tệ thực sự không rẻ.

"Ông lão à, giờ thì hết hy vọng rồi chứ, về thôi." Bà lão bên cạnh ông lão kéo ông lão nói.

"Không được, tôi vẫn muốn thử món khác, thử món đắt nhất xem." Ông lão cũng nổi nóng, ông không tin cơm chiên trứng này còn ngon hơn tiểu long bao nhân súp thịt, bảo sao Viên Châu không bán tiểu long bao nhân súp thịt mà lại bán cơm chiên trứng.

"Ông lão bướng bỉnh nhà ông!" Bà lão biết tính ông lão rất cố chấp, oán giận kéo kéo áo ông lão.

"Tiểu sư phụ, cho tôi hai phần cơm chiên trứng kia." Ông lão làm như không nghe thấy, nói với Viên Châu.

Nhìn thấy mọi người cũng giống như mình chỉ có thể ăn cơm chiên trứng, Viên Châu thoáng cân bằng tâm trạng, sau khi mọi người gọi món xong, hắn liền trở về bếp bắt đầu nấu nướng.

Bà lão không kỳ vọng nhiều, dù sao cơm chiên trứng dầu mỡ, bà không muốn ăn đồ dầu mỡ.

Bên này, những thực khách không được ăn tiểu long bao nhân súp thịt có người trực tiếp rời đi, cũng có người ở lại chuẩn bị thử đồ ăn khác.

"Ông chủ Viên, sáng nay mở cửa sao không gọi tôi? Mau cho tôi một phần món mới." Lúc này Ô Hải vội vội vàng vàng từ ngoài cửa đi vào, không để ý tới những thứ khác, chỉ muốn nhanh chóng được ăn, đây là một ngày không ăn, đói đến khó chịu rồi.

"Hải ca, ông chủ Viên nói buổi tối không bán tiểu long bao nhân súp thịt." Người đàn ông mặc vest lại là người đầu tiên lên tiếng.

Lần này Ô Hải cạn lời, hung tợn nhìn người đàn ông mặc vest, sao lại là tên nhóc này, buổi trưa nói không bán cơm, buổi tối lại nói với hắn là không bán món mới, tên nhóc này quả thực khắc hắn.

Ô Hải vốn định không để ý tới hắn, nhưng mà người ta cũng chỉ là có lòng tốt nhắc nhở, chỉ có thể qua loa nói: "Sao cậu biết?"

"Bọn tôi đều tới để ăn tiểu long bao nhân súp thịt." Người đàn ông mặc vest chỉ mấy người ngồi bên cạnh và mấy người đang chờ phía sau.

"Được." Ô Hải nghiến răng nói một tiếng.

"Ông chủ Viên, tôi gọi combo cơm chiên trứng, tôi đứng ăn." Ô Hải thúc giục Viên Châu đang bận rộn.

"Sắp xong rồi." Viên Châu quay đầu lại đáp ứng một câu, rồi quay đầu tiếp tục rang cơm.

Mà Ô Hải ở một bên ôm bụng bắt đầu chờ đợi.

Ô Hải hôm nay đói bụng cả ngày, cả người đều rất bực bội, ở nhà cả buổi chiều cũng chẳng làm được việc gì, chỉ ngủ một giấc.

Nhưng tỉnh dậy thì trời đã tối, vừa may mắn lại vừa bất hạnh, may mắn là tỉnh dậy có thể được ăn tay nghề của Viên Châu, bất hạnh là đã không được ăn món mới, lại còn không được ăn trước.

Chỉ trong bảy, tám phút, Viên Châu đã mang đồ ăn đã gọi xong lên.

"Đồ ăn của mọi người đủ cả rồi."

Ông cụ và bà cụ liếc nhau, đều nhìn thấy từ trong mắt đối phương, cơm chiên trứng này nhìn rất không tệ.

Bà lão làm cơm cả đời, làm một món cơm chiên trứng đơn giản đương nhiên không thành vấn đề, chỉ là món cơm chiên trứng này màu vàng óng, nhưng không phải loại vàng óng bóng nhẫy, mà là có cảm giác như ánh mặt trời, mùi thơm cũng vừa vặn, không quá nồng, nhưng nghĩ đến giá cả thì bà lão vẫn rất đau lòng.

Sau đó vừa bưng lên, lại cảm thấy với giá 288 mà rang được như vậy cũng là hợp lý.

Bà lão không thích dầu mỡ, cảm thấy cơm chiên trứng này tuy rằng thoạt nhìn không dầu mỡ, nhưng có khi nào giống những chỗ khác, phía dưới mâm lại có một lớp dầu thật dày không, cho nên bà bưng canh rong biển lên định uống một ngụm trước.

"Hô."

Con người sau khi có tuổi, vị giác sẽ thoái hóa, không tự giác muốn ăn một ít đồ ăn có vị đậm, muối khi xào thức ăn cũng bỏ nhiều hơn, bà lão cho rằng mình sẽ được uống canh rong biển nhạt như nước trắng vô vị giống những cửa hàng khác.

Sự thật lại hoàn toàn ngược lại, một ngụm canh rong biển này xuống, bà lão rõ ràng nếm ra mỹ vị mấy chục năm chưa từng được nếm, giống như quay lại thời còn trẻ khi vị giác còn nhạy bén, thậm chí còn nếm được vị ngọt trong nước, và vị tươi ngon của rong biển.

Bà lão không dám tin uống một ngụm nữa, phát hiện không phải ảo giác của mình, thật sự có thể nếm ra rất rõ ràng các loại hương vị trong bát canh này, điều này làm cho bà lão từ khi có tuổi đến nay, không nếm được vị ngon, cảm thấy vô cùng vui mừng, lúc còn trẻ bà cũng yêu thích mỹ thực.

Có canh rong biển ngon như ngọc ở phía trước, bà lão rất mong đợi món củ cải muối và cơm chiên trứng, nhưng vẫn là ăn một miếng củ cải muối trước, củ cải trong suốt như ngọc cùng với đôi đũa màu nâu tương phản nhau, trông rất thú vị, một dáng vẻ rất được yêu thích.

"Không biết cơm chiên trứng, rốt cuộc mùi vị thế nào?"

Bà lão thì thầm trong lòng, vẻ bất mãn trên mặt đã sớm biến mất, chỉ còn lại sự chờ mong và hiếu kỳ khi ăn miếng tiếp theo, đương nhiên còn có cả sự vui mừng.

Mà ông cụ ở bên cạnh thì không cần phải nói, cũng ăn đến say sưa, chỉ cảm thấy hành vi đi dạo buổi sáng của mình vô cùng chính xác và may mắn, có tuổi rồi thì gia đình mỹ mãn, con cháu hiếu thảo, ông cụ và bà cụ cũng chỉ mong được ăn ngon ngủ ngon, yêu cầu đơn giản như vậy, hiện tại tiệm nhỏ của Viên Châu vừa vặn thỏa mãn yêu cầu như vậy.

Bạn đang đọc Mỹ Vị Nhất Quán của Hội Tố Thái Đích Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuiQuyetCoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.