Sợ Hãi Bắt Đầu
Diệp Như Yên thức dậy giữa đêm, mồ hôi lạnh túa ra trên trán. Cô nhìn quanh căn phòng tối om, cảm giác bất an từ giấc mơ kỳ lạ vẫn còn đọng lại trong không khí. Trong giấc mơ đó, có một bóng đen theo dõi cô, như thể nó hiện hữu khắp nơi nhưng lại vô hình. Và khi cô chạy trốn, nó càng đến gần hơn. Cảm giác lạnh lẽo, vô vọng ấy khiến cô không thể quay lại giấc ngủ.
Cô ngồi dậy, ánh trăng ngoài cửa sổ rọi vào căn phòng khiến nó như chìm trong sắc màu xanh bạc. Như Yên bước tới cửa sổ, mở nó ra để hít thở không khí trong lành. Từ đây, cô có thể nhìn thấy cả thành phố lấp lánh ánh đèn, tráng lệ nhưng cũng lạnh lùng và xa lạ. Cô không thể giải thích được, nhưng có điều gì đó trong lòng khiến cô cảm thấy rằng bóng tối đang bao trùm lấy mình, từ từ siết chặt.
Cuộc gọi lạ vào đêm trước vẫn ám ảnh tâm trí cô. Giọng nói đó, trầm và lạnh lẽo, dường như không phải là một lời đe dọa thông thường. Nó có vẻ thực sự hiểu về những gì cô đang làm, và nó khuyên cô nên dừng lại trước khi quá muộn.
Sáng hôm sau, Diệp Như Yên đến gặp Hàn Dương tại văn phòng điều tra. Tố Linh đã khuyên cô hãy thận trọng, nhưng Như Yên không thể ngừng tìm kiếm sự thật. Hàn Dương chào đón cô với một nụ cười nhạt, nhưng khi nhìn vào đôi mắt của anh, cô có thể thấy sự lo ngại.
"Chúng tôi đã tìm hiểu được vài điều," Hàn Dương bắt đầu, lật mở một tập tài liệu trên bàn. "Người đàn ông mà cô nhắc đến, tôi nghĩ chúng tôi đã tìm ra anh ta. Nhưng tôi phải cảnh báo trước rằng đây không phải là một người dễ dàng đối phó."
Như Yên nuốt khan, đôi tay nắm chặt lấy túi xách. "Anh ta là ai?"
Hàn Dương đẩy tập tài liệu về phía cô, bên trong là những tấm hình chụp từ xa của Mặc Cảnh Quân. Anh ta luôn mặc vest đen, khuôn mặt khó gần và lạnh lùng như tạc. Những bức ảnh được chụp trong nhiều bối cảnh khác nhau: ở sân bay, tại các sự kiện quan trọng, và cả ở những nơi hẻo lánh. Nhưng tất cả đều có điểm chung – Mặc Cảnh Quân luôn đứng một mình, không ai dám lại gần anh.
"Mặc Cảnh Quân, một trong những doanh nhân quyền lực nhất thế giới," Hàn Dương nói tiếp, giọng đầy thận trọng. "Nhưng ngoài bề mặt đó, có tin đồn rằng anh ta còn là người đứng đầu một mạng lưới ngầm toàn cầu. Anh ta không chỉ điều khiển các tập đoàn lớn, mà còn kiểm soát những thứ mà người thường không bao giờ biết đến."
Diệp Như Yên nhìn chằm chằm vào những tấm hình, tim cô đập mạnh. "Tại sao anh ta lại để mắt đến tôi?"
"Đó là điều chúng tôi không thể xác định được. Nhưng nếu anh ta đã để mắt đến cô, thì đó không phải là chuyện nhỏ." Hàn Dương dừng lại một chút trước khi nói tiếp. "Có thể là vì anh ta muốn bảo vệ cô, hoặc... anh ta có kế hoạch gì đó lớn hơn nhiều."
Như Yên cảm thấy lạnh sống lưng. Bảo vệ cô? Nhưng tại sao một người như Mặc Cảnh Quân lại quan tâm đến cô? Cô chỉ là một người bình thường, không có gì nổi bật. Tại sao cô lại dính líu đến một người đàn ông nguy hiểm như vậy?
Trên đường trở về, những câu hỏi ấy vẫn quanh quẩn trong đầu Như Yên. Cô biết mình đang bước vào một cuộc chơi nguy hiểm, nhưng không thể quay đầu lại được. Có điều gì đó trong cách mà mọi việc đang diễn ra khiến cô cảm thấy như đã bị cuốn vào một vòng xoáy không thể thoát ra.
Khi cô vừa về đến nhà, điện thoại đổ chuông. Như Yên ngập ngừng trước khi nhấc máy, nhưng rồi vẫn quyết định nghe. Giọng nói quen thuộc vang lên bên kia đường dây, giọng trầm và lạnh lẽo mà cô không thể quên:
"Tôi đã cảnh báo cô rồi, nhưng cô vẫn không nghe. Cô càng đến gần, cô càng gặp nguy hiểm."
Như Yên nín thở, trái tim đập thình thịch. "Anh là ai? Tại sao lại theo dõi tôi?"
"Đó không phải là điều cô cần biết, Như Yên," giọng nói ấy đáp lại, không một chút cảm xúc. "Nhưng nếu cô tiếp tục, sẽ không chỉ là lời cảnh báo nữa. Có những thứ cô không nên dính vào."
Cô siết chặt điện thoại. "Tôi không thể sống trong sự sợ hãi này mãi được. Nếu anh muốn tôi dừng lại, thì hãy cho tôi một lý do chính đáng!"
Bên kia đầu dây im lặng trong vài giây trước khi giọng nói ấy cất lên lần nữa, lần này trầm hơn và có vẻ đe dọa hơn: "Cô không biết rằng mình đang chơi với lửa. Mặc Cảnh Quân không phải là người mà cô có thể đối đầu."
Ngay sau đó, cuộc gọi kết thúc.
Như Yên đứng lặng, lòng đầy bối rối và sợ hãi. Cô cảm nhận được sự hiện diện của một thế lực khổng lồ mà cô không thể hiểu hết, và điều đó khiến cô cảm thấy mình nhỏ bé và yếu đuối hơn bao giờ hết.
Trong một căn phòng tối tăm khác, Mặc Cảnh Quân ngồi trước màn hình lớn, theo dõi từng cử động của Diệp Như Yên qua camera an ninh mà anh đã cho cài đặt. Anh biết rằng cô đã phát hiện ra những mảnh ghép của sự thật, nhưng anh vẫn chưa muốn để cô biết toàn bộ.
Ánh mắt của anh dán chặt vào hình ảnh cô gái trên màn hình, một cảm giác phức tạp hiện lên trong lòng anh. Dù cô không biết gì, nhưng cô đã là một phần trong kế hoạch lớn của anh. Anh chỉ cần kiểm soát tốt mọi thứ, để không cho ai khác có thể chạm vào cô.
Mặc Cảnh Quân quay đầu nhìn về phía người đàn ông đang đứng phía sau. "Bảo họ tiếp tục theo dõi. Đừng để cô ấy gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào."
Người đàn ông cúi đầu đáp lời rồi rời đi. Mặc Cảnh Quân đứng dậy, bước tới cửa sổ, nhìn ra khoảng không gian rộng lớn phía trước. Anh biết rằng Diệp Như Yên đang dần nhận ra sự hiện diện của anh, nhưng cô không biết rằng tất cả những gì cô đang làm đều nằm trong tầm kiểm soát của anh.
Tuy nhiên, một điều mà ngay cả Mặc Cảnh Quân cũng không lường trước được là sự xuất hiện của một thế lực khác – một đối thủ ngầm, đang âm thầm theo dõi cả anh và Diệp Như Yên. Thế giới ngầm mà anh đang kiểm soát không phải là một đế chế không thể bị lật đổ. Và giờ đây, mọi thứ đang trở nên phức tạp hơn.
Đăng bởi | Vô_Thường |
Thời gian |