Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc gặp gỡ

Tiểu thuyết gốc · 1504 chữ

Chương 2

Về đến trụ sở

Vừa về trụ sở, Hoàng Quân ngồi trầm ngâm trên chiếc ghế, ánh mắt đầy suy tư. Sau vài phút ông kêu cấp dưới gọi ba người đến gặp ông. Nhận được lệnh, Trần Thiên Vy, Lý Hoàng Vũ và Hoàng Tĩnh Nam lần lượt bước vào.

Vừa bước vào, Hoàng Quân liền nói:

“ Tôi có nhiệm vụ cần giao cho cho ba người.”

Ba người đồng thanh đáp: “Rõ, chúng tôi xin nhận lệnh”

Hoàng Quân: ” Nhiệm vụ lần này là thuyết phục Trần Thiên Long trở lại phục vụ cho quân đội”

Cả ba ngạc nhiên, mở to mắt. Tĩnh Nam nhỏ giọng hỏi:

“ Là huyền thoại Trần Thiên Long ư?”

Hoàng Quân liếc mắt sang, nhẹ gật đầu, giọng đầy nghiêm túc:

“ Hắn đã giải ngũ từ lâu và không muốn quay trở lại. Tôi đã thử thuyết phục nhưng không thành công, đây là lí do ba người có mặt ở đây”

Hoàng Quân dừng lại vài nhịp nhìn 3 người định nói gì khác nhưng lại thôi. Thế rồi ông

trầm giọng nói tiếp:

“ Tôi biết đây là 1 nhiệm vụ khó nhưng chúng ta cần ông ấy. Thông tin chi tiết về nhiệm vụ tôi sẽ để cho cấp dưới gửi cho cô cậu. Làm cho tốt vào!”

Cả ba: Rõ, thưa chỉ huy!

Bên ngoài trụ sở

Ra khỏi trụ sở, ba người vừa đi vừa nói chuyện.

Hoàng Vũ thắc mắc:

“ Nhiệm vụ lần này thú vị thật đấy. Nhưng tại sao cha lại giao nhiệm vụ này cho chúng ta khi chúng ta còn chẳng biết gì nhiều về ông ấy chứ. Hơn nữa, tớ thấy vẻ mặt cha tớ khá nghiêm trọng.”

Tĩnh Nam: “Tớ cũng không biết nữa. Nhưng họ cần ông ấy để làm gì nhỉ? Có chuyện gì nghiêm trọng lắm à?”

Hoàng Vũ đáp ngay:

“Nếu thế thì mời lại vài người kì cựu là được mà, sao nhất thiết phải là ông ấy? Ê Vy, sao từ lúc thấy bức ảnh cậu cứ như người mất hồn vậy. Đang nghĩ gì thế?”

Thiên Vy chợt giật mình tỉnh khỏi suy nghĩ. Cô đáp lại với giọng điệu không chắc chắn:

“ Tớ không biết nữa... nhưng cái tên và khuôn mặt ông ấy trông rất quen. Cứ

như tớ đã gặp ông ấy ở đâu rồi.”

Hoàng Vũ: “Hả? Cậu gặp ông ấy rồi sao?”

Thiên Vy: “Không chắc... có lẽ là tớ nhớ nhầm thôi.”

Ngày hôm sau

Hôm sau, Thiên Long vừa đi chợ về vừa bước đến cửa đã cảm giác có gì không ổn. Cánh cửa khép hờ, trong nhà trông có vẻ lạ thường.

Ông chậm rãi mở cửa. Nhưng vừa bước vào, một cú đá bất ngờ lao thẳng về phía ông.

Tĩnh Nam: Đỡ này, ông già!

Thiên Long né sang một bên một cách dễ dàng, ánh mắt sắc bén như chim ưng.

Tĩnh Nam: Thật đáng kinh ngạc... Không hổ danh là huyền thoại!

Thiên Long: Các cậu là ai? Đến đây làm gì?

Tĩnh Nam: Tôi là Hoàng Tĩnh Nam. Chúng tôi được lệnh mời ông quay trở lại. Đây là mệnh lệnh từ chỉ huy Lý Hoàng Quân.

Thiên Long bật cười lớn nói :

“ Hoàng Quân, tên cứng đầu đó vẫn chưa từ bỏ sao? Hắn nghĩ gì mà lại gửi mấy đứa nhóc như các cậu đến đây? Hắn bị đần độn à?”

Hoàng Vũ (nổi giận): “Ông nên rút lại lời nói trước khi qua muộn, ông ấy là cha tôi, tôi cấm ông xúc phạm ông ấy!”

Thiên Long:” Ồ, thì ra cậu là con trai Hoàng Quân sao. Khí thế giống hệt ông ta hồi trẻ. Nhưng đừng vội tỏ ra mạnh mẽ trước mặt ta!”

Tĩnh Nam nghiêm túc xen ngang nói:

“Được rồi, chúng tôi cũng không muốn làm khó ông. Chúng ta giao kèo thế này: nếu ông thua tôi trong một trận đấu, ông phải quay trở lại. Còn nếu bọn tôi thua, bọn tôi sẽ không làm phiền ông nữa.”

Thiên Long nheo mắt, bật cười khinh bỉ nói:

“Một tên nhóc con chùi đít chưa sạch mà dám thách đấu ta? Được thôi, cả hai cậu cùng vào đi. Ta sẽ dạy cho các ngươi một bài học.”

Trận đấu diễn ra

Hoàng Vũ và Tĩnh Nam lao vào tấn công, phối hợp ăn ý. Hoàng Vũ phi nhanh đến như một con trâu điên vung ra những cú đấm đầy uy lực nhưng Thiên Long né tránh đòn một cách nhẹ nhàng như đang dạo chơi.

Tiếp đến Tĩnh Nam nhảy lên tung cước xoay 360 độ đá thẳng vào đầu Thiên Long, nhưng ông đỡ đòn chỉ bằng một tay.

Thiên Long vẻ mặt chế nhạo nói: ” Đánh không trúng mà đòi thắng ta sao? Thế hệ bây giờ yếu kém thế à!”

Hai người nghe thấy thế liền tức giận cùng nhau xông lên lần nữa. Hoàng Vũ nhanh như thoắt luồn ra sau lưng ôm chặt Thiên Long, Tĩnh Nam chớp thời cơ phi thẳng đến, lần này không phải cú đá xoay 360 độ nữa mà là một cú đá thẳng đầy uy lực và bất ngờ. Thiên Long bị tấn công nhưng rất may nhờ kinh nghiệm là đặc vụ ông đã đỡ kịp thời. Sau đó ông thục cho Hoàng Vũ một cú ra sau . Hoàng Vũ gục ngã , ông phi thân đến đá đáp trả lại cú đá hồi này của Tĩnh Nam khiến cậu ta bay ra xa.

Thiên Long vui vẻ nói:” Haha, đúng là con trai của Hoàng Quân và Thiện Tâm, cách chiến đấu y như họ hồi còn trẻ. Tiếc là các cậu vẫn chưa đạt đến trình độ đó, còn quá yếu”

Ông mỉa mai:” Có lẽ đợi khi tôi già rồi các người sẽ thuyết phục được tôi cũng nên.”

Lúc này, khi thấy đồng đội bị hạ gục hết Thiên Vy xông đến

Lúc này, Thiên Vy bất ngờ lao đến tấn công, liên tục tung đòn về phía Thiên Long. Dù né được hết nhưng khi nhìn thấy chiếc dây chuyền trên cổ cô ông bỗng khựng lại. Chưa kịp phản ứng, Thiên Vy đã tung ra một cú đá trúng ngực ông khiến ông lảo đảo. Tuy vậy ông vẫn không quan tâm mà thì thầm lẩm bẩm gì đó.

Thiên Vy nói với giọng tức giận: “Này, ông đang nhìn gì đó?”

Thiên Long: ” Là...là con sao, Thiên Vy?”

Thiên Vy ngạc nhiên: “Ông nói gì? Ai là con ông?Cha mẹ tôi mất khi tôi còn rất nhỏ rồi.”

Thiên Long lắc đầu, giọng trầm xuống:

Thiên Long : “Lão Hoàng Quân thật nham hiểm, dám để con gái ta đến thuyết phục ta. Hắn đúng là một con cáo già!”

Thiên Vy: “ Rốt cuộc ông đang nói gì vậy? Ý ông là gì?”

Thiên Long nhìn cô hồi lâu, rồi quay lưng bước vào nhà.

Thiên Long : Các cậu về đi. Tôi không quay trở lại đâu. Và, Thiên Vy, đừng đi theo con đường này nữa. Đừng có giống tôi.

Ba người chỉ đành tiếc nuối trở về trụ sở báo cáo nhiệm vụ.

Hoàng Vũ chán nản nói:” Thế là nhiệm vụ thất bại rồi.”

Tĩnh Nam: “Thôi, về báo cáo với chỉ huy đã.”

Thiên Vy: “Tôi thực sự không hiểu, ông ta nói vậy là ý gì?”

Hai người ngơ ngác quay sang nhìn cô, không hiểu cô đang nói gì.

Thiên Vy:

“ Đừng đi theo con đường này nữa, đừng giống ta’ là sao đây... Hơn nữa, một người xuất sắc như ông ấy tại sao lại rời trụ sở rồi lâm vào hoàn cảnh nghèo khổ như này chứ.”

Hoàng Vũ: “tớ cũng không biết, tớ không nghe ba kể, nghe nói đây là chuyện tuyệt mật thì phải.”

Tĩnh Nam: “Kệ đi, về đến chúng ta sẽ hỏi chỉ huy sau.”

Hoàng Vũ háo hức: “Được, vậy báo cáo xong chúng mình đi ăn bát phở siêu to khổng lồ nhá”

Tĩnh Nam: Đúng là con lợn ham ăn hết thuộc chữa.

Thiên Vy trêu chọc:” Vừa hay để hai cậu hồi phục sau khi bị đánh đi”

Hoàng Vũ: “ê ê ê nói gì đấy.”

Ba người bật cười, xua tan bầu không khí nặng nề, bước về trụ sở.

Chuyển cảnh đến nhà của Thiên Long

Lúc này, ở nhà, Thiên Long đang ngồi bệt dưới sàn vừa ngắm ảnh con gái vừa khóc. Trên sàn lăn lóc đầy vỏ lo bia cùng những chai rượu.

“Mình à, con gái chúng ta giờ đã trưởng thành rồi. Nó rất mạnh mẽ, cũng đẹp như em năm xưa. Em ở trên cao phù hộ cho anh và con nhé...” -Thiên Long nhẹ nhàng nói, ánh mắt hướng về khoảng không như gửi gắm nỗi lòng đến người vợ đã khuất.

Bạn đang đọc Nhật kí người hùng sáng tác bởi Muahecoem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Muahecoem
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.