Bóng đen
Chương 3
Sau khi ăn xong, cả ba quay trở về trụ sở để báo cáo nhiệm vụ. Họ bước vào phòng, nghiêm chỉnh xếp thành hàng ngang, đồng loạt chào chỉ huy.
Hoàng Vũ nghiêm giọng thay mặt cả ba báo cáo:
"Thưa chỉ huy, tôi xin phép được báo cáo!"
Hoàng Quân gật đầu. Hoàng Vũ tiếp tục:
"Báo cáo chỉ huy, nhiệm vụ thuyết phục Trần Thiên Long quay trở lại đã thất bại."
Hoàng Quân, như đã dự liệu trước, không tỏ vẻ trách móc, chỉ nhẹ giọng nói:
"Tôi đã đoán trước kết quả này, nhưng các cậu đã làm rất tốt."
Tĩnh Nam thoáng cau mày, nghiêng đâu, tỏ vẻ khó hiểu, liền lên tiếng:
"Thưa chỉ huy, tôi xin phép được hỏi."
Hoàng Quân: "Cậu cứ nói."
Tĩnh Nam: "Thưa chỉ huy, tại sao ngài biết nhiệm vụ này không thể thành công mà vẫn cho chúng tôi thực hiện?"
Hoàng Quân trầm mặc vài giây, ánh mắt nghiêm nghị, rồi nói:
"Hiện tại ta không thể tiết lộ, nhưng sớm muộn gì các cậu cũng sẽ hiểu."
Dù chưa hài lòng với câu trả lời, Tĩnh Nam vẫn im lặng chấp nhận.
Lúc này, lời nói của Trần Thiên Long vẫn cứ vang vảng trong đầu, Trần Thiên Vy không thể kiềm chế, liền nói:
"Thưa chỉ huy, tôi có một câu hỏi."
Hoàng Quân gật đầu mời cô nói tiếp
Thiên Vy: "Thưa chỉ huy, Thiên Long, ông ấy có nói rằng: Đừng đi theo con đường này nữa, đừng giống ta. Tôi thật sự không hiểu ông ấy muốn nói gì."
Hoàng Quân nhìn cô hỏi:
"Vậy ý cô là muốn hỏi ông ta ám chỉ điều gì, đúng không?"
Thiên Vy gật đầu: "Vâng, thưa chỉ huy."
Hoàng Quân cân nhắc một lúc rồi trả lời:
"Hiện tại chưa đến lúc để giải thích chuyện này. Nhưng hãy chuẩn bị tinh thần, vì một ngày nào đó đồng chí sẽ biết."
Thiên Vy vẻ mặt khó hiểu định hỏi gì thêm nhưng lại thôi, trả lời:
"Rõ, thưa chỉ huy."
Khi không còn ai thắc mắc, Hoàng Vũ lên tiếng:
"Thưa chỉ huy, nếu không còn chỉ thị nào khác, chúng tôi xin phép ra ngoài."
Hoàng Quân gật đầu, nghiêm giọng nói:
"Được, sáng mai các đồng chí quay lại nhận nhiệm vụ mới. Hôm nay, tôi cho các đồng chí về nghỉ phép."
Cả ba đứng nghiêm chỉnh đồng thanh:
"Rõ, thưa chỉ huy!"
Cả ba đứng nghiêm, giơ tay chào theo điều lệnh, rồi xoay người bước ra ngoài.
Cảnh trong đêm
Tại một phân xưởng bỏ hoang ở vùng ngoại ô hẻo lánh, hai chiếc xe từ hai hướng tiến đến. Từng nhóm người, mỗi bên từ 7 đến 10 tên, xăm trổ đầy mình, dáng vẻ hung dữ, lần lượt bước xuống xe và tiến vào xưởng.
Một tên cầm đầu, tên là Huyết Phong, lên tiếng:
"Có bị theo dõi không?"
Tên đối diện, tên là Lôi Kiệt, cười khẩy:
"Mày nghĩ tao là ai? Tất nhiên là không rồi!"
Huyết Phong nhau mày nói:
"Dạo này cảnh sát thắt chặt, tao hơi lo."
Lôi Kiệt cười nhạt:
"Mày không cần bận tâm. Bọn tao có đường đi riêng."
Huyết Phong gật đầu, rồi nói thẳng:
"Thôi, nói nhiều làm gì. Hàng đâu?"
Lôi Kiệt ra hiệu cho đàn em mang ra 10 vali, bên trong chứa đầy ma túy. Hắn nói:
"Đây là số hàng lần này. Mày kiểm tra đi."
Huyết Phong mở một vali,lấy dao từ bên hông rạch thử một gói, hít nhẹ một hơi, nếm qua, rồi hài lòng:
"Chất lượng đấy."
Sau đó hắn ra lệnh cho đàn em mang vali tiền ra nói:
"Không cần đếm."
Lôi Kiệt nhướng mày:
"Chuyện làm ăn phải chắc chắn. Để tao kiểm tra."
Huyết Phong nhếch mép:
"Chúng ta làm ăn với nhau không phải lần đầu. Tao lừa mày bao giờ chưa?"
Sau khi kiểm tra, Lôi Kiệt gật đầu hài lòng, ra lệnh cho đàn em thu dọn rồi rời đi. Trên xe, hắn lập tức gọi điện báo cáo với đại ca rằng giao dịch đã hoàn tất.
Trong khi đó, Huyết Phong, ở lại xưởng, sai đàn em xếp hàng lên xe trước, một mình bên trong lấy điện thoại gọi cho một người bí ẩn. Kết thúc cuộc gọi, người bên kia để lại một câu đầy ẩn ý:
"Đã đến lúc hành động."
Sáng hôm sau
Tại phòng chỉ huy, cả ba bước vào, nghiêm chỉnh chào:
"Chào chỉ huy!"
Hoàng Quân gật đầu, nói:
"Các cậu đã đến rồi."
Hoàng Vũ thay mặt nhóm lên tiếng:
"Thưa chỉ huy, chúng tôi xin nhận nhiệm vụ!"
Hoàng Quân tay cầm một tập tài liệu đặt lên bàn mời ba người lại xem, nói:
"Đây là thông tin về hai nhóm đối tượng buôn và phân phối ma túy. Cảnh sát đã theo dõi bọn chúng từ lâu, nhưng vẫn chưa điều tra được nhiều. Chúng cực kỳ tinh vi trong việc xóa dấu vết và cắt đuôi."
Tĩnh Nam hỏi:
"Thưa chỉ huy, vậy bên cảnh sát nhờ chúng ta hỗ trợ sao?"
Hoàng Quân gật đầu:
"Phải. Đây không phải là nhóm buôn ma túy thông thường. Theo thông tin từ một cảnh sát ngầm cài cắm vô, tổ chức này rất phức tạp. Một mình đồng chí ấy không thể tiếp tục điều tra. Chính vì vậy họ cần thêm sự trợ giúp từ chúng ta"
Thiên Vy hỏi:
"Thưa chỉ huy, làm sao để liên lạc với cảnh sát ngầm ấy?"
Hoàng Quân đưa thêm tài liệu, nói:
"Đây là Dương Huyền Minh. Anh ta được bọn chúng tin tưởng, hiện đang là một tay chuyên giao dịch ma túy."
Tĩnh Nam thắc mắc:
"Thưa chỉ huy, vậy tại sao cảnh sát không cử thêm người hỗ trợ mà lại nhờ đến chúng ta?"
Hoàng Quân:
"Tất cả cảnh sát ngầm được cử vào đều bị phát hiện và sát hại. Hiện chỉ còn mỗi mình Dương Huyền Minh."
Hoàng Vũ tức giận, phẫn nộ nói:
"Thật không thể tha thứ. Tôi sẽ bắt bọn chúng trả giá để các đồng chí đã hy sinh có thể yên lòng!"
Hoàng Quân thở dài, nhẹ giọng: “Sinh nghề tử nghiệp là điều không thể tránh khỏi trong ngành này.”
Hoàng Vũ giọng đanh thép, tay nắm chặt nói: “ Tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ và bắt bọn chúng chịu tội thích đáng trước pháp luật để các đồng chí trên trời cảm thấy sự hy sinh của mình là không vô ích.”
Hoàng Quân gật đầu hài lòng:
"Tốt. Hãy giữ vững tinh thần này."
Cả ba đồng thanh hô to:
"Rõ, thưa chỉ huy!"
Hoàng Quân nghiêm giọng:
"Được, nếu các đồng chí không còn thắc mắc thì hãy về chuẩn bị thật kĩ cho nhiệm vụ. Nhớ, ta không muốn mất bất kỳ ai trong nhiệm vụ này."
Cả ba lại đồng thanh: “Rõ thưa chỉ huy, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức hoàn thành nhiệm vụ.”
Hoàng Quân hài lòng gật đầu: “ Bây giờ các đồng chí có thể ra ngoài được rồi.”
Cả ba chào chỉ huy lần cuối rồi rời đi.
Trong phòng, khi chỉ còn lại một mình, Hoàng Quân trầm ngâm, tay chống cằm, nhìn về phía cánh cửa, ánh mắt đầy tâm sự, khẽ thở dài:
"Chúc các cậu bình an trở về... Hy vọng ông ấy cũng sẽ hành động."
Đăng bởi | Muahecoem |
Thời gian |