Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chụp ảnh Hiện Trường

Tiểu thuyết gốc · 2862 chữ

"Hệ thống nhiệm vụ phát động:

Nhiệm vụ cơ bản: Hoàn thành chụp ảnh khám nghiệm hiện trường một cách xuất sắc.

Nhiệm vụ nâng cao: Thông qua khám nghiệm hiện trường, phát hiện ra manh mối phá án và hỗ trợ tổ chuyên án giải quyết vụ án."

"Nhiệm vụ ? lần này là nhiệm vụ nâng cao..." Tuấn Minh thầm nghĩ. Anh cảm thấy một luồng năng lượng mới tràn vào người, sự tự tin và quyết tâm cao độ.

"Mình cần phải tập trung hơn nữa, không được bỏ sót bất kỳ chi tiết nào." Anh tự cảm thấy trách nhiệm đè nặng trên vai nhưng cũng đầy quyết tâm. Mỗi lần bấm máy, anh đều cố gắng ghi lại từng góc độ, từng chi tiết nhỏ nhất của hiện trường.

"Chỉ có một cách để hoàn thành nhiệm vụ này: phải xuất sắc từ từng bức ảnh cho đến việc phát hiện ra manh mối."

Tuấn Minh quyết tâm không để hệ thống thất vọng, mà quan trọng hơn là không để đội chuyên án và nạn nhân của vụ án này phải thất vọng.

...

Căn phòng quay mặt về hướng Bắc, ánh sáng mặt trời buổi sáng lúc 9 giờ chiếu rọi vào phòng khách, phản chiếu lên gương mặt tái nhợt của nạn nhân, tạo cảm giác rùng rợn.

“Minh, găng tay phải đeo ba lớp.”

Tuấn Minh gật đầu. Chi tiết này anh hiểu rõ: đeo thêm hai lớp găng tay không phải để bảo vệ hiện trường mà là để bảo vệ chính mình.

Trong công tác khám nghiệm hiện trường tội phạm, đặc biệt là án mạng, việc bảo vệ bản thân khỏi nguy cơ nhiễm khuẩn và phơi nhiễm là cực kỳ quan trọng. Cảnh sát hiện trường không chỉ phải đối diện với vết máu, mà còn phải cẩn trọng với những mầm bệnh ẩn chứa trong đó. Máu từ các nạn nhân có thể chứa vi khuẩn, virus hoặc các tác nhân gây bệnh khác mà mắt thường không thể nhìn thấy. Đặc biệt trong những vụ án có dấu hiệu bạo lực, hoặc khi nạn nhân là người có tiền sử bệnh truyền nhiễm, nguy cơ nhiễm bệnh càng cao.

Trong những năm qua, nhiều trường hợp cảnh sát hiện trường bị lây nhiễm các bệnh về hệ miễn dịch từ việc tiếp xúc với máu và dịch cơ thể tại hiện trường. Các bệnh như HIV, viêm gan B, viêm gan C, hay các vi khuẩn kháng thuốc có thể gây ra các bệnh nhiễm trùng nghiêm trọng, thậm chí tử vong nếu không được xử lý kịp thời.

Vì lý do này, mỗi nhân viên hiện trường đều phải tuân thủ nghiêm ngặt quy trình bảo vệ bản thân, với ít nhất ba lớp găng tay y tế, trong đó lớp ngoài cùng phải là găng tay chống hóa chất hoặc chống vi sinh để ngăn ngừa sự xâm nhập của virus và vi khuẩn. Để giảm thiểu tối đa nguy cơ, việc đeo khẩu trang y tế, kính bảo hộ và giày bảo hộ cũng là những bước phòng ngừa không thể thiếu.

Tuấn Minh đi giày bảo hộ, đeo khẩu trang và găng tay cẩn thận. Anh nhận thức rõ rằng dù hiện trường có vẻ ngoài bình thường, nhưng trong đó tiềm ẩn vô vàn nguy cơ mà một sai sót nhỏ có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng. Sau đó, anh cúi xuống, quan sát mặt sàn dưới ánh nắng, kiểm tra các dấu vết có thể bị che khuất, trước khi nhón chân đi đến góc Tây Bắc của ban công, nơi ánh sáng chiếu vào có thể đã làm lộ ra những chứng cứ quan trọng.

Cậu lấy từ hộp dụng cụ hiện trường ra một thước đo màu đỏ, đặt cạnh mép ghế sofa, rồi cầm máy ảnh, căn chỉnh tiêu điểm, bắt đầu chụp toàn cảnh hiện trường.

Mặc dù đã bắt tay vào công việc, nhưng Nguyễn Quốc Đông – cấp trên của Tuấn Minh – vẫn âm thầm quan sát từng cử chỉ của cậu.

Trong mắt Nguyễn Quốc Đông, Tuấn Minh tuy xuất thân bài bản và nhanh nhẹn, lại từng bắt được tội phạm truy nã nửa tháng trước, nhưng đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp tham gia xử lý hiện trường.

Ông không quá lo Tuấn Minh chụp ảnh không đạt yêu cầu, mà chỉ sợ cậu vô ý làm hỏng hiện trường.

Đối với một cảnh sát hiện trường, điều cần thiết không phải là tư duy siêu việt hay trí thông minh sắc sảo, mà là sự cẩn trọng, tỉ mỉ.

Không phát hiện được manh mối từ hiện trường có thể khắc phục, nhưng nếu làm hỏng bằng chứng tại hiện trường, thì có những dấu vết không thể khôi phục lại được.

Nhưng chính ba chi tiết nhỏ vừa rồi của Tuấn Minh đã khiến Nguyễn Quốc Đông phải nhìn cậu với con mắt khác.

Đầu tiên, động tác cúi xuống quan sát mặt sàn dưới ánh nắng là một kỹ năng mà chỉ những cảnh sát hiện trường dày dạn kinh nghiệm mới sử dụng.

Dưới ánh sáng mạnh, các dấu vết trên sàn, đặc biệt là dấu chân, sẽ hiện ra rõ hơn, giúp tránh làm hỏng các dấu vết khi xử lý hiện trường.

Ở một số hiện trường ánh sáng yếu, cảnh sát hiện trường thậm chí phải dùng đèn pin công suất cao để chiếu sáng sàn và xác định lộ trình di chuyển.

Kỹ năng này tuy đơn giản nhưng cực kỳ hữu ích, và thường được truyền miệng chứ không hề được dạy ở trường cảnh sát. Tuấn Minh học được điều này từ đâu?

Nếu chi tiết nhỏ này có thể là do cậu học hỏi được từ đâu đó, thì chi tiết thứ hai lại khiến Nguyễn Quốc Đông thực sự xúc động.

Địa điểm chụp ảnh!

Tuấn Minh chọn vị trí đứng chụp ảnh ở góc Tây Nam của ban công.

Chụp ảnh hiện trường, thông thường có thể chia thành ba cấp độ: ảnh toàn cảnh, ảnh các khu vực trọng yếu và ảnh chi tiết.

Trước tiên là ảnh toàn cảnh của hiện trường, cần phải chụp được toàn bộ không gian, vì vậy mà trong quy trình chụp ảnh hiện trường, yêu cầu phải sử dụng ống kính góc rộng.

Tuy nhiên, việc chọn vị trí để chụp ảnh toàn cảnh không phải là lựa chọn ngẫu nhiên. Khi chụp ảnh toàn cảnh, cần phải xem xét nhiều yếu tố như địa hình hiện trường, ánh sáng, v.v.

Vị trí mà Tuấn Minh chọn rất thông minh. Từ cách ánh sáng mặt trời chiếu vào, chỉ khi chụp ở ban công thì ánh sáng sẽ chiếu ngược vào, trong khi góc Tây Nam lại hướng thẳng vào thi thể, cho phép cậu chụp được tối đa tình trạng của thi thể.

Trong chụp ảnh hiện trường án mạng, thi thể chắc chắn là đối tượng chính. Tuấn Minh chỉ cần quan sát một vòng đã chọn được điểm chụp toàn cảnh tốt nhất, điều này không chỉ là kỹ năng mà là khả năng thực tế.

Chi tiết thứ ba là chiếc thước đo màu đỏ mà Tuấn Minh lấy ra từ hộp dụng cụ hiện trường.

Chụp ảnh hiện trường nhất định phải có vật tham chiếu. Để chụp ảnh toàn cảnh hiện trường, việc chọn thước đo là quy trình chuẩn, nhưng vấn đề là trong hộp dụng cụ hiện trường của Nguyễn Quốc Đông có ba loại thước đo màu: trong suốt, màu sắc và màu đỏ.

Với cường độ ánh sáng hiện tại, sử dụng thước đo màu đỏ sẽ làm nổi bật rõ ràng nhất, vì có độ tương phản mạnh mẽ với màu sắc xung quanh.

Việc chọn màu sắc của thước đo phụ thuộc vào ánh sáng, độ phản chiếu ánh sáng của bức tường cũng như là màu sắc của nội thất, điều này không chỉ là kỹ thuật hay quy trình chuẩn, mà còn là kinh nghiệm làm việc.

Tuấn Minh... liệu có phải là tình cờ cầm phải chiếc thước này không?

Không!

Nếu không có hai chi tiết trước đó, Nguyễn Quốc Đông chắc chắn sẽ cho rằng đây là sự trùng hợp.

Nhìn kỹ lại Tuấn Minh đang dựng máy ảnh trên giá ba chân, ông Đông thu tầm mắt lại, tự nhủ rằng mình đã gặp được một mầm non tốt đáng giá bồi dưỡng.

Công việc hiện trường rất tỉ mỉ và phức tạp, khối lượng công việc cũng rất lớn.

Đội trưởng Đông và Tuấn Minh phải đánh số và chụp ảnh tất cả các vật chứng tại hiện trường, sau đó còn phải chụp ảnh cận cảnh một số chi tiết.

Kỹ năng cơ bản của Tuấn Minh rất vững vàng. Việc đánh số, ghi chép và chụp ảnh được thực hiện rất gọn gàng và có hệ thống, khiến đội trưởng Đông dần dần bỏ qua sự lo lắng ban đầu.

Khi nhóm của Dương và Bình đến hiện trường, công việc trở nên dễ dàng hơn.

Việc lấy dấu vân tay, tạo dấu chân, thu thập tóc, máu, da chết và các vật chứng nhỏ khác đều diễn ra rất trôi chảy.

“Tiểu Minh, khi lấy máu, không thể trực tiếp bỏ bông tăm vào túi chứng cứ.”

Nguyễn Quốc Đông vừa sắp xếp công việc vừa truyền đạt kinh nghiệm hiện trường cho Tuấn Minh: “Phải dùng giấy thấm nước gấp thành hình phễu để bọc bông tăm lại, sau đó mới bỏ vào túi chứng cứ.”

Tuấn Minh, người phụ trách chụp ảnh, liên tục gật đầu. Những chi tiết này khi ở trường cảnh sát không ai dạy anh, mà hệ thống chỉ cung cấp kỹ năng chụp ảnh hiện trường cơ bản. Tất cả những kinh nghiệm này đều cần Tuấn Minh tự mình học hỏi và tích lũy.

Tuấn Minh và ba người còn lại đang tiến hành công tác khảo sát hiện trường, trong khi đó các cảnh sát khác đã xác định danh tính nạn nhân và cuộc điều tra khảo sát xung quanh cũng đang được thực hiện.

Trong các vụ án mạng, việc xác định danh tính nạn nhân là cực kỳ quan trọng, vì nó liên quan đến việc điều tra bối cảnh xã hội của nạn nhân, làm rõ các mối quan hệ và truy tìm nghi phạm.

Cả hiện trường vụ án đều đang rất bận rộn. Tuấn Minh và ba người kia đang tiến hành khảo sát hiện trường, trong khi hai bác sĩ pháp y đang tiến hành kiểm tra ban đầu thi thể.

Tuấn Minh đang hoàn thành bước cuối cùng trong việc chụp ảnh, tiến hành chụp cận cảnh tất cả các chi tiết.

....

Vào lúc 9 giờ 28 phút, Tần Dũng đang báo cáo tình hình vụ án.

Ngoài các cuộc họp lớn, các cảnh sát tuyến dưới chỉ có thể tiếp xúc với các lãnh đạo cấp cao của Phòng Cảnh sát hình sự Hà Nội khi có án.

“Chuyện thế nào rồi?”. - Phó Thủ trưởng thường trực: Đại tá Nguyễn Xuân Trường, Chánh Văn phòng Cơ quan Cảnh sát điều tra

“Danh tính nạn nhân đã được xác định sơ bộ.”

“Nạn nhân là Lê Văn Dũng, nam, 63 tuổi, người gốc Hải Dương thường trú tại Hà Nội. Thời gian tử vong là vào khoảng ba giờ sáng nay. Nguyên nhân tử vong sơ bộ được xác định là do bị vũ khí sắc nhọn đâm xuyên qua tim.”

“Người báo án là con trai của nạn nhân. Dựa vào tình hình tại hiện trường, tay phải của nạn nhân vẫn nắm chặt chuôi dao, thi thể nằm ngửa trên ghế sofa, có thể là tự sát.”

Đại tá Trường không hề thở phào nhẹ nhõm khi nghe nói là tự sát, đều xuất thân từ công tác điều tra, ông là cựu cảnh sát hình sự lâu năm và đã từng chứng kiến nhiều vụ hiện trường bị ngụy tạo.

“Được, nếu xác định là tự sát thì sẽ tiến hành theo quy trình.”

Xuân Trường không nói gì về trường hợp không phải tự sát, và Tần Dũng cũng biết đủ để không hỏi thêm.

Kẹt!

Tuấn Minh chụp xong bức ảnh cuối cùng của thi thể từ góc độ thẳng đứng, công việc của anh đã hoàn thành.

“Nhiệm vụ cơ bản, thực hiện một lần chụp ảnh hiện trường xuất sắc đã hoàn thành.”

Việc chụp ảnh từ xa đến gần, từ toàn cảnh đến chi tiết đều có quy trình nhất định. Khi Tuấn Minh ấn nút chụp lần cuối, âm thanh thông báo hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống vang lên.

2 giờ 28 phút chiều.

Thi thể đã được đưa đi để tiến hành mổ khám thêm nhằm xác định chính xác nguyên nhân tử vong.

Công việc khảo sát hiện trường của Tuấn Minh và đồng đội cũng đã hoàn tất.

Thanh xuân là quận trọng điểm của toàn thành phố, với dân số gần 300,000 người và nền kinh tế phát triển, vì vậy, đội hình cảnh sát hình sự của quận cũng đứng trong top đầu toàn thành phố.

Các thiết bị và công cụ có thể không phải là loại tốt nhất, nhưng cũng đủ tiêu chuẩn.

Họ có một xe công cụ khảo sát chuyên dụng và bốn cảnh sát hình sự chuyên nghiệp, đừng có coi thường những người này, vì không phải đội hình nào cũng có cảnh sát hình sự chuyên môn về khảo sát hiện trường.

Ở các đội hình cảnh sát thông thường, các điều tra viên sẽ kiêm nhiệm công việc này, nhưng khi kiêm nhiệm thì chất lượng công việc sẽ không thể đòi hỏi quá khắt khe.

“Tiểu Minh, thu dọn đồ đạc chuẩn bị quay lại đội.”

Nguyễn Quốc Đông gần 50 tuổi, cơ thể không còn giữ được sự sung mãn như nhiều năm trước. Sau hơn 5 giờ đồng hồ làm việc tại hiện trường, ông cảm thấy từng cơn đau nhức lan tỏa từ lưng lên đến vai, khiến mỗi động tác đều trở nên nặng nề. Vẻ mặt ông mệt mỏi, những nếp nhăn sâu trên trán càng lộ rõ, ánh mắt thoáng qua một sự uể oải, nhưng không thể nào che giấu được sự tập trung của người cảnh sát lâu năm đã quá quen với những tình huống căng thẳng.

Hai người Dương và Bình cũng không khá hơn họ đã gần 40. Trong không gian chật hẹp của căn phòng, họ phải ngồi suốt cả buổi sáng, mắt nhìn vào những chứng cứ, tay cầm bút ghi chép, đầu óc lặp đi lặp lại những suy nghĩ mệt mỏi về vụ án. Ai trong tình trạng như vậy cũng sẽ cảm thấy kiệt sức. Mồ hôi ướt đẫm trên trán nhưng vẫn phải giữ vững tinh thần vì nhiệm vụ.

Ngược lại, Tuấn Minh dù cũng đã trải qua một buổi sáng căng thẳng, nhưng vì là lần đầu tiên ra hiện trường, anh vẫn còn tràn đầy sự háo hức. Mặc dù cơ thể có đôi chút mỏi, nhưng niềm đam mê công việc vẫn giữ anh ở lại với những chi tiết nhỏ nhất. Hơn nữa, kỹ năng chụp ảnh hiện trường cơ bản của anh được hoàn thiện bởi hệ thống giúp anh có động lực khám phá khả năng của bản thân đã đạt đến trình độ như thế nào. Mỗi lần nhấn nút máy ảnh, Minh lại cảm thấy như mình như những thám tử trong các bộ phim trinh thám, điều đó khiến anh không cảm thấy mệt mỏi như những người đồng nghiệp khác.

Khi đoàn xe bắt đầu lăn bánh trên đường về đội, Tuấn Minh tự nguyện làm tài xế thay vì ngồi nghỉ ngơi. Anh nhìn qua kính chiếu hậu hỏi: "Bác Đông, theo bác, có thể xác định nạn nhân là tự sát không?"

Họ đã dành rất nhiều thời gian tại hiện trường, nhưng những gì họ phát hiện lại quá ít ỏi. Không một dấu chân, không một dấu vân tay, ngay cả những dấu vết nhỏ nhất như da chết hay tóc cũng hiếm hoi. Hơn 20 túi vật chứng là tất cả những gì họ thu thập được, và tất cả đều trong tình trạng "quá sạch", sạch đến mức khó tin, sạch đến mức có gì đó không bình thường.

Đôi mắt mệt mỏi của ông mở ra từ trong bóng tối của sự suy tư. Ông nhìn Tuấn Minh một lúc lâu, rồi thở dài :

"Khả năng tự sát không lớn," ông nói, giọng trầm, nhưng sắc bén, "Hiện trường này có vẻ đã được ngụy tạo rất tinh vi. Người thực hiện vụ này rõ ràng có hiểu biết về công việc của chúng ta, có khi hung thủ còn là người trong ngành cũng nên..."

Bạn đang đọc Nhật Ký Hình Sự sáng tác bởi Mountain_Range
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mountain_Range
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.