Huyền Thiên Đạo Cung
"Cho bổn tọa biết… chuyện gì đang diễn ra."
Lâm Thiên lần nữa cất lời, các trưởng lão tu vi Nguyên Anh rất nhanh có thể đứng dậy và đồng loạt nhìn về phía Ngọc Dao và người vẫn đang bị trói chặt Diệp Phàm.
Cùng lúc bị nhìn chằm chằm bởi các trưởng lão, cơ thể Diệp Phàm run run lên. Hắn gần như bị đè ép đến không thể ngóc đầu lên. Dù sao bản thân hắn cũng chỉ có tu vi Luyện Khí năm tầng mà thôi, dù rằng có thể tự xưng thiên tài đồng lứa nhưng đối mặt tồn tại khủng khiếp như lão tổ Huyền Thiên Đạo Cung thì cũng đồng dạng như sâu kiến mà thôi.
Không nghĩ đến lão tổ Huyền Thiên Đạo Cung vẫn còn tại, mà dựa theo biểu hiện của các Nguyên Anh kỳ trưởng lão hiện tại thì thực lực của y không lẽ là…
…Hoá Thần kỳ?
Diệp Phàm đôi mắt trở nên đỏ hoe, hắn vẫn như cũ không có cảm giác hối hận vào lúc này. Nhưng nhớ đến gia đình phàm tục của mình đã ký thác vào bản thân nhiều đến thế nào mà trong thâm tâm chảy dài một cảm giác không cam tâm.
"Bẩm lão tổ, là mâu thuẫn của đám tiểu bối mà thôi. Nhưng Thanh Thiên Tông lại dường như bắt đầu có ý định không thiện với tông ta."
Tôn Thái Nghĩa thành kính nói.
"Nguyên nhân?"
Lâm Thiên nhàm chán nói, dù sao hắn cũng chỉ đang trang cho giống một vị lão tổ thật sự mà thôi. Đại đa số sự việc hắn đều đã nắm rõ.
Chỉ là…
[Có thể ban tặng khí vận đối tượng: Diệp Phàm]
"Không ngoài dự kiến."
Nhẹ nhàng nghiêng đầu, Lâm Thiên liếc nhẹ qua Ngọc Dao vẫn đang run rẩy và Diệp Phàm đang cúi thật sâu mặt xuống đất, hắn mỉm cười trong lòng.
Cũng thật nhanh tìm thấy nam nữ chính của thế giới này rồi.
"Bẩm lão tổ, Thanh Thiên Tông càn rỡ muốn bức hại Ngọc Dao thánh nữ tông ta. Tuy rằng sự việc không quá to lớn nhưng ngoại môn đệ tử Diệp Phàm lại đả thương thánh tử Thiên Thanh Tông. Từ đó cho bọn chúng lý do hướng tông ta yêu cầu bồi thường."
"..."
Lâm Thiên im lặng hồi lâu làm cho toàn bộ trưởng lão cùng tất cả chúng đệ tử đều tim đập, tay run. Bọn họ sợ rằng lão tổ sẽ nổi giận vì đã mời ngài xuất quan chỉ vì việc cỏn con này.
Nhưng cũng không thể làm khác được, Thanh Vân trưởng lão bên kia chính là một vị Nguyên Anh kỳ đỉnh phong thực lực. Cộng với nội tình hơn hẳn của Thanh Thiên Tông thì Huyền Thiên Đạo Cung hoàn toàn không đủ sức chống cự.
Huyền Thiên Đạo Cung tuy là nhị lưu thế lực tại bắc vực nhưng toàn tông cũng chỉ có sáu vị Nguyên Anh sơ kỳ trưởng lão, và tông chủ Tôn Thái Nghĩa thực lực Nguyên Anh trung kỳ mà thôi.
Đối phó một cái Nguyên Anh đỉnh phong gần như là chuyện không thể nào, nhưng nếu lần này nhường bước sẽ để Thanh Thiên Tông được đằng chân lên đằng đầu, đó cũng sẽ hướng về một kết quả ăn đắng dành cho Huyền Thiên Đạo Cung mà thôi.
Hiện tại, cách xử trí tốt nhất chỉ có thể là nhờ lão tổ ra mặt. Dù sao trước kia các tông chủ đời trước đều nói rằng lão tổ của họ rất cường đại, ít nhất có Nguyên Anh đỉnh phong thực lực, hoàn toàn đủ sức để Thanh Thiên Tông e ngại.
Vạn nhất lão tổ không chịu xuất thủ thì chỉ có thể hai tay hiến dâng Ngọc Dao thánh nữ và công khai xử tử Diệp Phàm để ít nhiều thoả mãn Thanh Thiên Tông mà thôi.
"Có ý tứ."
Lâm Thiên nhàn nhạt nói.
Hắn thật sự cảm thấy mệt mỏi lắm, nhưng hiện tại thì công việc cần làm cũng không tính vất vả cho lắm, còn được trải nghiệm chút ít huyền huyễn thế giới là như thế nào tràn cảnh.
Cứ coi như là đang chơi game đi vậy.
"Ngươi gọi Diệp Phàm?"
Lâm Thiên ánh mắt nhìn thẳng khiến cho toàn bộ cơ thể và linh hồn của hắn như thể bị triệt để nhìn thấu không còn sót lại thứ gì.
Thấy Diệp Phàm im lặng không đáp trả, Tôn Nghị trưởng lão ngay lập tức quát lớn.
"Hỗn xược! Dám không đáp trả lão tổ!"
Bàn tay vung lên, một đoàn hoả diễm ngay lập tức ngưng tụ thành hàng trăm mũi tên lửa lơ lửng trên không trung và rất nhanh bắn thẳng về phía Diệp Phàm.
Cảm nhận được sức nóng từ hỏa diễm, các đệ tử thân như lửa đốt và quần áo ngay lập tức thấm đẫm mồ hôi. Kể cả Ngọc Dao cũng không ngoại lệ, nàng chỉ là tu sĩ Luyện Khí tám tầng cảnh giới mà thôi, đối diện đòn tấn công Nguyên Anh kỳ cao thủ vẫn không thể chịu nổi, dù chỉ là một tia khí tức tản ra.
Èo!!!
Ngay thời điểm các mũi tên hỏa diễm gần như xé tan cơ thể Diệp Phàm thì lại hoàn toàn tan biến vào hư vô.
Tôn Nghị chấn kinh xoay người nhìn lại thì thấy lão tổ tuy vẫn ngồi im không chút động tác, nhưng ngay sau đó ngài chậm rãi hạ ngón tay trỏ vẫn đang giương lên và chậm rãi nói.
"Từ khi nào ngươi có quyền lên tiếng?"
Không gian như thể bị khoá chặt, không khí ngay lập tức đóng băng và từng đợt uy áp mạnh mẽ tuôn trào lan rộng bao phủ hoàn toàn Huyền Thiên Đạo Cung.
Tất cả Nguyên Anh kỳ trưởng lão sắc mặt tái xanh, thần thức hoàn toàn bị khóa chặt lại. Ngay cả một thân nguyên khí cũng không cách nào thôi động.
Đây… Không phải là chuyện mà Nguyên Anh kỳ tu sĩ có thể làm được.
Thực lực áp chế hoàn toàn như thế này chỉ có thể đến từ cảnh giới cao hơn hẳn Nguyên Anh.
Hoá Thần kỳ!!!
Tôn Thái Nghĩa gương mặt tuy rằng đang chịu áp chế đến biến dạng, nhưng lão đồng thời trong lòng đang dâng lên một cỗ cảm giác thư sướng không thể tả.
Lão tổ thật sự chính là một vị Hoá Thần kỳ đại năng!
Nên nhớ bắc vực hiện tại chỉ có nhất lưu thế lực mới tồn tại tu sĩ Hóa Thần kỳ, Huyền Thiên Đạo Cung giờ đây cũng đã tồn tại Hoá Thần kỳ lão tổ.
Điều này đồng nghĩa với việc họ không cần phải e ngại Thanh Thiên Tông nữa, chỉ cần lão tổ còn tại, họ sẽ quật khởi.
"Lão tổ thứ tội, Tôn Nghị trưởng lão cũng nhất thời tức giận mà thôi."
"Hừm."
Lâm Thiên thu lại khí tức, hắn đã thử nghiệm sức mạnh của mình hiện tại và thu được kết quả tương đối hài lòng.
Dù sao tu vi này là do hệ thống trao cho hắn để có thể thực hiện các nhiệm vụ một cách trơn tru hơn.
Hệ thống đưa hắn nhiệm vụ cần hoàn thành và trao cho hắn thực lực đủ cao để làm nhiệm vụ, có khả năng cao là nhiệm vụ này ảnh hưởng rất nhiều đến dòng chảy của thế giới này.
Mặc kệ nguyên do đằng sau là gì, Lâm Thiên vẫn có thể hưởng thụ niềm vui trong lúc này. Cảm giác đứng trên mọi người và bản thân sở hữu thực lực cường đại cũng rất hấp dẫn hắn.
"Đệ tử Diệp Phàm ra mắt lão tổ."
Diệp Phàm chất giọng đã phần nào đó bình tĩnh trở lại đáp trả, hắn giờ đây đã gần như triệt để mất đi hy vọng.
“Hừm, cung chủ.”
Lâm Thiên xoay nhẹ đầu.
“Thánh tử Thanh Thiên Tông có tu vi gì?”
“Dạ bẩm, là Luyện Khí chín tầng đỉnh phong.”
Sau khi nghe câu trả lời từ Tôn Thái Nghĩa, Lâm Thiên có chút cười nhẹ trong lòng.
Tiểu tử này còn bảo là không có kích phát khí vận ư? Hắn có thể nhìn thấy Diệp Phàm chỉ là Luyện Khí năm tầng tu sĩ mà thôi, sao lại có thể chiến thắng thánh tử tu vi Luyện Khí chín tầng chứ?
“Diệp Phàm tiểu tử chỉ là tu vi Luyện Khí năm tầng đã có thể đả thương thánh tử là một chuyện rất kỳ lạ, vì lẽ đó mà vãn bối cho rằng có thiên cơ gì đó ẩn sau.”
“Đó có lẽ cũng là lý do mà thánh tử cùng Thanh Thiên Tông lại làm quyết liệt đến thế.”
“…”
Lâm Thiên nhìn sơ một chút Tôn Nghị, hắn quả thật có thể nghĩ đến chuyện này thì không lý nào các lão bất tử sống hàng ngàn năm ở đây lại không nghĩ đến, nhưng dường như chuyện này không đúng với cốt truyện thường thấy cho lắm thì phải.
Đăng bởi | AlfinioFlores |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 207 |