Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Thiên tông

Tiểu thuyết gốc · 1556 chữ

Nàng đã không trở về gian phòng của mình theo như đã nói, Ngọc Dao cố giữ bản thân thật tỉnh táo và dừng chân phía sau một bức tượng lớn gần khu vực tập huấn đệ tử, nàng quỳ một chân và cúi thấp đầu.

“Đệ tử Ngọc Dao bái kiến lão tổ.”

Nàng nói với chất giọng thấp, sự thật là vừa mới nãy, lão tổ đã truyền âm và yêu cầu gặp mặt nàng tại đây với tính bí mật cao.

Bản thân cũng có thể lờ mờ đoán ra lý do tại sao lão tổ cho gọi riêng mình như thế, có lẽ tám thành là bởi vì nàng đã rất bênh vực Diệp Phàm trước đó.

“Ừm.”

Lâm Thiên chậm rãi hiện thân giữa hư không, hắn có nhân diện hoàn toàn giống ban nãy già nua và đôi mắt vẫn như cũ là hai cái hố đen sâu hoắc.

Nhưng có một sự thật mà chẳng ai có thể biết được, hắn đang đứng tại đây không phải chân thật bản thể chính mà chỉ là một đạo phân thân được tách riêng ra mà thôi. Dù rằng cả hai phân thân cùng bản thể đều có chung ý thức và cảm giác hoàn toàn liên kết với nhau, nhưng nếu phân thân gặp tổn hại gì thì cũng không ảnh hưởng đến hắn. Có lẽ cùng lắm là mất đi vài công cụ cần thiết để làm nhiệm vụ mà thôi.

“Bổn tọa cần biết điều gì, có lẽ ngươi đã hiểu.”

“Đệ tử hiểu.”

Ngọc Dao chậm rãi trả lời, hiện tại nàng đã có thể phần nào minh bạch lão tổ chỉ đang cố gắng tìm cách giúp đỡ nàng cùng Diệp Phàm thật tốt mà thôi. Vì lẽ đó nên Ngọc Dao rất ngoan ngoãn kể toàn bộ chi tiết những gì mà nàng nghĩ về Diệp Phàm và mối quan hệ của cả hai đã tiến đến mức nào.

Hiện tại, cũng chỉ mới ở mức nhận biết chút ít mà thôi.

Lâm Thiên trầm ngâm, thánh nữ vẫn chưa có cảm xúc về mặt tình cảm dành cho Diệp Phàm. Lần cầu xin vừa rồi có lẽ là đến từ lòng tốt và bản thân Ngọc Dao không thích nợ ai cả.

Điều mà Lâm Thiên muốn, và hắn cần làm là kích phát Ngọc Dao để nàng dính chặt vào kẻ vừa trở thành khí vận chi tử Diệp Phàm kia.

Và sau khi cả hai đã tình chàng ý thiếp, Lâm Thiên sẽ bắt đầu công cuộc điều giáo thánh nữ và bồi dưỡng khí vận chi tử. Nhiệm vụ của hắn chỉ là đưa khí vận chi tử đến với cảnh giới tối cao nhất mà thôi.

Nhắm nhẹ đôi mắt mình, Lâm Thiên thân ảnh ngay lập tức biết mất mà không để lại bất kỳ tiếng động gì. Chỉ còn lại một đợt dư âm nhỏ nhẹ của hắn truyền thẳng vào tai Ngọc Dao.

“Diệp Phàm thiên phú rất tốt, tâm tình cũng không tệ. Bổn tọa khá vừa ý.”

“L-Lão tổ???”

Ngọc Dao bừng tỉnh ánh mắt, nàng có chút bối rối nhìn khắp xung quanh, nhưng lại chẳng còn bất cứ ai tại nơi đây.

“Lão tổ, là có ý tứ gì?”

Một vùng núi lớn được bao quanh bởi biển cả mênh mông, trụ sở Thanh Thiên Tông sừng sững như một thanh kiếm khổng lồ cắm thẳng vào thiên địa.

Nơi trung tâm của tông môn, một ngôi đền lớn với phần sân đủ rộng cho vạn người tung hoành đang tồn tại bốn thanh ảnh tràn đầy nội lực mạnh mẽ, cả bốn không hẹn nhau mà đồng thời nhìn về phía bầu trời trong xanh kia.

“Tông chủ!”

Ba trong tổng bốn người đang đứng yên lặng dưới sân đồng loạt chấp tay cúi đầu hướng về phía thân ảnh nữ nhân duy nhất tại đây, tất cả bọn họ đều đồng thanh và trong thâm tâm mang theo một vẻ tôn kính rất sâu.

Mái tóc đen dài lướt nhẹ trong gió, đôi đồng tử màu đỏ sậm khẽ chớp và gương mặt trắng trẻo với dung nhan hoàn toàn không hề thua kém Ngọc Dao tiên tử của Huyền Thiên Tông. Nàng ung dung váy dài trắng tinh, khí chất cao quý và một luồng uy áp lan rộng tứ phương chứng minh rất rõ thực lực của nàng.

Nguyên Anh kỳ cường giả!

Nơi đây cũng chính là đại bản doanh của Thanh Thiên Tông, nàng cũng chính là Thanh Vân Liên – tông chủ hiện tại của tông.

“Kẻ đến xin mời hiện thân, nếu là khách, tông môn vẫn sẽ rộng cửa chào đón.”

“Ồ, cảm giác không tệ.”

Đáp trả Thanh Vân Liên là chất giọng trầm thấp mang theo cảm giác yếu ớt của Lâm Thiên, hắn chậm rãi hiện thân giữa bầu trời lớn, hai chân đạp không mà đứng lặng yên nhìn xuống Thanh Thiên Tông như một tôn thần linh đang nhìn xuống chúng sinh thấp kém.

Cơ thể gầy như bộ xương khô, dáng người cao ráo kết hợp với gương mặt gần như chỉ còn lại hộp sọ bọc da khiến cho Thanh Vân Liên có chút giật mình.

Đôi mắt chỉ còn lại hai cái hốc đen không lọt vào chút ánh sáng, từng đạo vết nứt từ hai hốc mắt cũng lan rộng ra cả khuôn mặt.

Một đợt sóng tràn đầy năng lượng mạnh mẽ tuôn trào bắt nguồn từ Lâm Thiên mà ra, hắn thả lỏng hai tay và đôi mắt đen huyền loé nhẹ một màu sáng rồi rất nhanh biến mất.

“Khí tức này!”

Nơi sâu nhất Thanh Thiên Tông, mật thất của Thanh Thiên Tông, một lão nhân với gương mặt nhăn nheo cùng cơ thể to lớn, già nua nhưng vẫn còn tràn đầy cơ bắp khẽ run run.

“Lão bất tử đó tuyệt nhiên vẫn còn sống!”

“Không thể nào, lão quái vật đó lại có thể sống qua thọ nguyên, thậm chí dường như ta còn có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn sau khí tức này…”

“Hoá Thần kỳ?”

Thanh Hằng lão tổ chống mạnh một tay xuống bàn đá, lão không thể tin tưởng vào những gì bản thân đang chứng kiến. Dường như ngay cả việc bản thân đã nửa bước đặt chân vào cảnh giới Hóa Thần kỳ cũng không còn có thể làm lão cao hứng được nữa.

Nửa bước Hoá Thần là quá đủ để siêu việt so với Nguyên Anh kỳ, nhưng chân chính so sánh với cường giả Hoá Thần thì cũng chẳng đủ để tạo sức ảnh hưởng gì. Đó cũng là lý do lão đã ra lệnh cho Thanh Thiên Tông có thể thoải mái càn quét Huyền Thiên Tông, vì lão tin rằng lão tổ Huyền Thiên Tông đã vẫn lạc từ lâu về trước.

“Khí tức của hắn lúc đó rõ ràng đã bị tan biến khỏi thế gian này, không lẽ là do đột phá Hoá Thần kỳ tạo ra?”

Dù cho sự thực là như thế nào đi chăng nữa, Thanh Hằng cũng phải ra mặt để giải quyết chuyện này. Dựa theo tính cách của Huyền Thiên Đạo cung lão tổ thì nhiều khả năng sẽ thanh tẩy Thanh Thiên Tông.

Hắn, đã từng được mệnh danh là Sát Thần!

[Đinh!]

[Túc chủ hoàn thành ban tặng khí vận cho Diệp Phàm]

[Nâng cấp Ngọc Dao trở thành Khí vận chi nữ thành công!]

[Mở bản trạng thái Diệp Phàm cùng Ngọc Dao?]

“Mở đi.”

Lặng im đứng giữa hư không, Lâm Thiên có chút thưởng thức quanh cảnh thanh bình của Thanh Thiên Tông và cảm thán nhẹ trong lòng.

Hay mình chiếm luôn cái tông này để ở nhỉ?

[Khí vận chi tử bảng: Diệp Phàm]

[Điểm khí vận: 800]

[Cảnh giới: Luyện Khí tầng 5]

[Tuổi: 16]

[Kim thủ chỉ: Luyện ma ngọc]

“Ồ, luyện ma ngọc?”

Lâm Thiên cười nhẹ trong lòng, hắn chính là thông qua mảnh ngọc này ban tặng khí vận cho Diệp Phàm. Có lẽ hắn sẽ thông qua mảnh ngọc để tu luyện vượt trội bình thường rất nhiều.

[Khí vận chi nữ bảng: Ngọc Dao]

[Điểm khí vận: 800]

[Cảnh giới: Luyện Khí tầng 8]

[Tuổi: 17]

[Liên kết: Diệp Phàm]

[Điểm chỉ số: Chưa mở]

Lâm Thiên chắp tay sau lưng và bước một chân về phía trước.

Oong!

Âm thanh như tiếng chuông vang lên, Lâm Thiên ngay lập tức xuất hiện phía sau đám người Thanh Vân Liên.

“Lão gia hoả, còn không mau ra đây. Chúng ta có rất nhiều chuyện cần hàn huyên đấy.”

Hắn lên tiếng, giọng nói không quá lớn nhưng lại âm trầm đến đáng sợ.

“Haha… Lâm Thiên đồng hữu, không nghĩ đến qua bao lâu như thế vẫn có thể lần nữa nhìn thấy đồng hữu.”

Thanh Hằng lão tổ chậm rãi bước ra từ Thanh Thiên Tông cửa trước và cười lớn, lão có chút lạnh sống lưng khi cảm nhận được tử vong khí tức của Lâm Thiên nhưng lại cố tỏ ra không vấn đề gì.

“Bớt nói nhảm, nhường thánh tử tông ngươi ra đây cho bổn tọa.”

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Ban Tặng Khí Vận sáng tác bởi AlfinioFlores
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AlfinioFlores
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 217

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.