Truy Cầu Trường Sinh
Bên ngoài Việt Linh Giới là một vũ trụ bao la mênh mông, tồn tại vô số thế giới khác nhau, có tu luyện thế giới cũng có thế giới bình thường.
Trong một không gian thần bí, trên một bình tọa có một người đàn ông thần bí đang ngồi, thân xuyên tử sắc đạo bào, đôi mắt to nhìn vào một tấm phản được đặt ở trước mặt. Qua một lúc sâu, nam tử thần bí mới thu hồi mục quang, mỹ phụ bên cạnh hắn thấy trượng phu nàng thu hồi mục quang, bèn cất tiếng hỏi: “Chàng đang nhìn cái gì vậy?”
“Vừa rồi truyền nhân của sư phụ ta có nói chuyện với nghĩa nữ chúng mình, nàng biết gì không hắn hỏi thân phận của Bạch Linh, nhưng Linh Nhi không nói cho hắn biết chỉ bảo hắn trong tương lai gánh vác một trọng trách rất lớn.”
Trên gương mặt của mỹ phụ hiện ra sự kinh ngạc, kinh ngạc vì lời nói của trượng phu nàng. Mãi một lúc sau, nàng mới cất tiếng nói: “Nguyên Lâm, trong lòng nàng nghĩ gì, liệu thiếu niên kia có gánh vác nổi trọng trách lớn lao đó không?”
Nam tử thần bí gọi là Trương Nguyên Lâm, cũng là chủ nhân của không gian thần bí này, đệ nhất cường giả của Thương Nguyên Đế Nguyên Giới. Hắn nghe mỹ phụ bên cạnh hắn nói xong, trầm ngâm một hồi rồi đáp: “Ngọc Kỳ, nàng yên tâm đi. Với sự giúp đỡ của Kim Luân Chấp Thế Châu cộng thêm công pháp “Vô Thượng Đạo Quyết” hắn nhất định gánh vác được trách nhiệm lớn lao mà sư phụ để lại.”
Mỹ phụ này tên là Lãnh Ngọc Kỳ, nghe Trương Nguyên Lâm nói như vậy, trong lòng yên tâm một phần, nhưng lo lắng vẫn còn hiện rõ. Hai người sau đó chuyển ra nói chuyện khác, bàn một vài chuyện, trao đổi tu luyện tâm đắc.
Cuối cùng hai người rời khỏi đại điện, đi ra đằng sau đại điện, rồi cả hai có một đêm mặn nồng….
&&&
Trương Thiên Nguyên ngủ một giấc thật ngon, đến tận sáng mới tỉnh dậy. Hắn ngồi ở trên giường một lúc, rồi dùng một viên Tích Cốc Đan, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng, đi tìm Lâm Tương Huyên.
Khoảng một canh giờ sau, hắn phi thân rời khỏi tiểu viện của mình, thần thức của hắn tỏa ra khắp Trạch viện Trương gia, nhưng không phát hiện ra thân ảnh của Lâm Tương Huyên đâu. Kỳ quái, một nữ tử bình thường như Lâm Tương Huyên sao lại biến mất một cách bí ẩn như vậy?
Không lâu sau Trương Thiên Nguyên nhìn thấy một người đàn ông trung niên, khuôn mặt chữ điền, vóc dáng vạm vỡ đi ra từ Tàng Kinh Các của gia tộc.
“Tứ thúc, có thấy thiếp thân thị nữ của ta đâu không?” Trương Thiên Nguyên đi tới trước mặt người đàn ông trung niên này, cất tiếng hỏi.
“Nguyên nhi, Tương Huyên điệt nữ đã trở thành đệ tử của tiên sư rồi.” Người đàn ông trung niên sau khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của thiếu niên trước mặt, cất tiếng nói. Hắn nhận thấy thực lực của thiếu niên này đã thay đổi, tập trung nhìn Trương Thiên Nguyên một lượt rồi nói: “Sau hai tháng Nguyên nhi lịch luyện ở trong sơn mạch Tung Nguyên, thực lực đã thay đổi rồi, sắp đột phá cảnh giới Nguyên Đan cảnh rồi.”
“Gia nhập thế lực tu tiên nào vậy? Thúc có biết không?” Trương Thiên Nguyên ồ lên một tiếng, hỏi tứ thúc của hắn.
“Nguyệt Mẫn Tông.” Người đàn ông trung niên đó nhanh chóng trả lời.
Trương Thiên Nguyên nhanh chóng lâm vào trầm tư sau khi nghe tứ thúc của mình nói xong, dựa vào phần nội dung thế lực trong quyển “Tu Chân Giới Vắn Tắt”, hắn biết Nguyệt Mẫn Tông là một trong các đại môn phái tu chân chuyên thu nữ đệ tử ở Thiên Vân quốc, nghe nói tông chủ hiện giờ của Nguyệt Mẫn Tông là một cường giả Hoá Anh trung kỳ. Không ngờ rằng Lâm Tương Huyên có tư chất linh căn, trở thành đệ tử của Nguyệt Mẫn Tông sau khi hắn rời khỏi Trương gia không lâu.
Trong lòng Trương Thiên Nguyên càng quyết tâm tiến vào tu chân giới, khởi đầu của hắn có lẽ bắt đầu ở Thái Huyền Tông. Xét đến thời gian hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến mà hệ thống giao cho không tới một năm, hắn quyết định tiến tới Thái Huyền sơn mạch và đầu tuần sau.
Hắn định tiến vào bên trong Tàng Kinh Các của gia tộc tuyển huyền kỹ để tu luyện, đột nhiên hắn nhìn thấy có một bóng người đang đi về phía hắn. Đó là một thiếu nữ có dung mạo xinh xắn đáng yêu, khoảng mười ba mười bốn tuổi, trên người đang khoác lấy một bộ y phục màu hồng. Đôi mắt to long lanh của nàng sau khi nhìn thấy Trương Thiên Nguyên liền tỏ ra vui mừng, trên mặt xuất hiện nụ cười, càng tô lên vẻ đẹp đáng yêu của nàng; thiếu nữ chỉ mất một thời gian ngắn để xuất hiện ở trước mặt Trương Thiên Nguyên, nhìn hắn từ trên xuống dưới một lượt, mỉm cười nói: “Thiên Nguyên ca, dẫn muội đi ra ngoài chơi đi, đã lâu lắm rồi muội chưa ra ngoài chơi.”
“Được rồi tiểu cô nương, chúng ta đi nào, biểu huynh sẽ dẫn muội đi mua quần áo mới.” Trương Thiên Nguyên nhìn cô bé trước mặt mình, nở nụ cười nói, sau đó dẫn nàng đi ra trạch viện Trương gia, đi thẳng tới khu chợ ở trong thành.
&&&
Khu chợ ở trong thành Linh Cổ nằm ở một khu đất khá rộng bên phía Tây thành, cách trạch viện Trương gia hơn nửa tiếng đi đường, khá gần phủ thành chủ. Trong chợ buôn bán rất nhiều mặt hàng khác nhau, trong đó có cả đồ đến từ sơn lâm Tung Nguyên.
Sau khi hai người đến khu chợ, Trương Thiên Nguyên dẫn biểu muội Trương Tuyết Mi đi mua y phục mới cho nàng. Hai người đi dạo khắp các cửa hàng, dừng lại ở một cửa hàng tên Cẩm Y Phường, tiến vào trong đó mua vài bộ y phục rồi tiếp tục đi dạo trong khu chợ.
“Biểu huynh, mua cho muội một chiếc vòng đeo tay đi.” Hai người đang đi ở trên đường, Trương Tuyết Mi chỉ vào một gian hàng bán đồ trang trí nằm ở phía đối diện đường.
Thần thức của Trương Thiên Nguyên phóng ra, ánh mắt tập trung nhìn về phía đối diện, phía gian hàng đối diện có nhiều vòng đeo tay khác nhau, được tạo hình rất tinh xảo. Ánh mắt của hắn dừng lại ở cái vòng đeo tay màu đen, cảm thấy hứng thú với nó, sau đó dẫn mỹ lệ thiếu nữ đứng bên cạnh đi tới đó.
“Cái vòng đeo tay này bao nhiêu kim tệ?” Trương Thiên Nguyên chỉ tay vào chiếc vòng đeo tay màu trắng, nhìn chủ gian hàng nói.
Một người đàn ông trung niên, trên người đang khoác một bộ y phục màu cam, khí tức trên người khiến Trương Thiên Nguyên cảm thấy người này không đơn giản.
“Trẻ như vậy mà đã đạt tới Nguyên Sư cảnh thất trọng, sau này có cơ hội đột phá thành thần.” Người đàn ông trung niên này suy nghĩ một lúc sau khi nhìn thoáng qua Trương Thiên Nguyên, không lâu sau người này cất tiếng nói: “25 kim tệ.”
Trương Thiên Nguyên gật đầu, trả tiền cho chủ quầy hàng rồi cầm lấy chiếc vòng đeo tay màu trắng kia, đưa cho thiếu nữ bên cạnh mình. Nàng cầm lấy, ngắm nghía nó một lúc rồi đeo vào tay phải của mình.
Ánh mắt của Trương Thiên Nguyên nhìn về phía chiếc vòng đeo tay màu đen được bày trên kệ 2 kia, lấy nó xuống rồi nhìn nó hỏi chủ quầy hàng: “Cái vòng này bao nhiêu vậy?”
“10 kim tệ.” Chủ quầy hàng nhìn chiếc vòng đeo tay màu đen trên tay Trương Thiên Nguyên rồi nói, hắn trả tiền cho chủ quầy hàng xong rồi đeo nó vào tay trái của mình.
Hai anh em đi dạo một lúc nữa rồi quay trở về gia tộc, một lúc sau họ xuất hiện ở trong trạch viện Trương gia. Sau khi Trương Thiên Nguyên về đến phòng của mình, lập tức đả tọa tiến vào trạng thái tu hành, sau đó luyện chế đan dược.
Thời gian không ngừng trôi đi, rất nhanh một ngày mới đã bắt đầu. Nhưng Trương Thiên Nguyên vẫn không chú ý đến thời gian, tiếp tục luyện chế đan dược, bên cạnh hắn lúc này là rất nhiều bình ngọc đựng vài loại đan dược mà hắn luyện chế ra.
Khoảng hai canh giờ sau, hắn kết thúc luyện đan, cho toàn bộ đan dược mà hắn luyện chế vào trong Huyền Nguyên Giới, dùng lấy một viên Tích Cốc Đan rồi Tụ Linh Đan, sau đó vận chuyển công pháp “Hoá Thiên Ngũ Linh Quyết” hấp thu thiên địa linh khí vào trong cơ thể, luyện hoá thành linh lực lưu trữ trong đan điền.
Một tuần sau, Trương Thiên Nguyên kết thúc bế quan, rời khỏi phòng của mình, đi dạo trong trạch viện một lúc rồi rời khỏi gia tộc, di chuyển về phía Thái Huyền sơn mạch. Bắt đầu con đường tu tiên của mình, truy cầu trường sinh bất lão.
Đăng bởi | zhangchengdu120 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |