Sắc mặt Thạch Trung rất khó coi, Dư Sinh thể hiện lực chiến cường đại mà Mộ Dung Thu lại không dám xuất chiến, điều này đã rất bẽ mặt rồi, bây giờ lại còn có một Diệp Phục Thiên.
Thiếu niên vẫn ngồi trên tuyết khắc bùa chú hết sức chăm chú. Vân Thiên Hạo xanh mặt, pháp sư thiên mệnh như hắn xúc phát pháp trận lại không có bất kỳ ưu thế nào so với bùa chú của Diệp Phục Thiên, đây quả thực là sự sỉ nhục.
Vân Thiên Hạo không ngừng thi triển pháp thuật tấn công, không những là pháp thuật cao cấp không giới hạn trong cảnh giới Thức Tỉnh mà còn không ngừng công kích. Diệp Phục Thiên vẫn mắt điếc tai ngơ, khi pháp thuật công kích lao đến, hắn chỉ khẽ vung bút lên liền có pháp thuật phóng ra phá hủy đòn tấn công. Bùa chú dưới ngòi bút của hắn không chút suy suyển, rất nhanh sau đó một tấm bùa hoàn chỉnh lại sắp thành hình.
Diệp Phục Thiên ngồi trên tuyết nở nụ cười, sau đó đặt bút xuống. Trong khoảnh khắc, một chùm sấm sét bão táp kinh người xuất hiện hướng về phía Vân Thiên Hạo.
"Hàn Băng Thủ Hộ!" Hàn ý vô tận bao phủ Vân Thiên Hạo khiến hắn giống như một bức tượng điêu khắc. Đó là pháp thuật phòng ngự đỉnh cấp Thủy hệ của cảnh giới Thức Tỉnh – Hàn Băng Thủ Hộ.
Sấm sét bão táp từ trên trời giáng xuống đánh nát Hàn Băng Thủ Hộ nhưng mục tiêu chính vẫn là đánh vào pháp trận. Từng tia chớp ánh lên phá hủy pháp trận.
"Mục tiêu của hắn là pháp trận, cẩn thận!" Học cung Hắc Diễm nhắc nhở Vân Thiên Hạo.
Lúc thoại âm rơi xuống, Diệp Phục Thiên đứng lên từ trong tuyết, thân thể như gió đi về phía Vân Thiên Hạo, tốc độ của hắn cực kỳ nhanh. Với tốc độ này, Vân Thiên Hạo căn bản không kịp ngưng tụ pháp trận nữa.
Trận đồ vờn quanh thân thể, Vân Thiên Hạo đứng yên tại chỗ, hàn ý di chuyển xung quanh hắn điên cuồng hấp thụ linh khí trong trời đất, phảng phất như thân thể hắn tự hình thành pháp trận.
Sự lạnh lẽo lan tràn ra phía trước, không khí dường như muốn ngưng tụ thành băng. Tóc và trán của Vân Thiên Hạo đều hóa thành màu tuyết trắng nhưng ánh mắt của hắn lại sắc bén tột cùng, nhìn thẳng và lao tới Diệp Phục Thiên. Phía trước thân thể hắn lại có rất nhiều cây giáo hàn băng ngưng tụ lại.
"Giết!" Vân Thiên Hạo đã sớm thét ra lửa giận, những cây giáo hàn băng xé toạc không khí lao đi, đâm về phía Diệp Phục Thiên đang chạy tới.
Nhưng ngay lúc hắn động thủ, không khí trước người hắn đột nhiên nở rộ một chùm ánh sáng hỏa diệm. Ngay sau đó, vô số tia lửa bay lượn trên không trung hướng về phía thân thể hắn.
"Hỏa Tinh thuật?" Học cung Thanh Châu rất đỗi ngạc nhiên. Hỏa Tinh thuật căn bản không có tính công kích, là pháp thuật cơ sở nhất.
Nhưng vấn đề là Hỏa Tinh thuật này từ đâu đến?
Diệp Phục Thiên khống chế linh khí thuộc tính hỏa phía trước Vân Thiên Hạo, thi triển pháp thuật? Mới chỉ là cảnh giới Thức Tỉnh, năng lực cảm nhận linh khí thuộc tính hỏa phải mạnh đến cỡ nào mới có thể làm được?
"Thiên phú võ đạo thiên phẩm, năng lực cảm nhận linh khí lôi điện thiên phẩm."
Rất nhiều người nhớ tới thiên phú tu hành Diệp Phục Thiên. Lúc này họ không khỏi có chút mơ hồ, hình như hắn còn cất giấu thiên phú thuộc tính hỏa.
Sợ rằng cũng là thiên phẩm.
Hỏa Tinh thuật dĩ nhiên không phải dùng để công kích. Vân Thiên Hạo vung tay đánh lên, Hỏa Tinh trước người hắn liền cùng hàn băng hòa làm một thể, nhưng phía trước vẫn là một bầu trời Hỏa Tinh đang bay múa nhiều hơn cả hoa tuyết ngăn cản tầm mắt của hắn. Hắn biết Diệp Phục Thiên đang lợi dụng pháp thuật không có lực công kích để tới gần hắn.
Thế nhưng có hữu dụng không? Hắn đã chuẩn bị xong.
Một bóng dáng lao xuống theo gió, chính là Diệp Phục Thiên xuất hiện. Ngay lúc hắn xuất hiện, Vân Thiên Hạo hét một tiếng, hàn ý lơ lửng trước người mang theo tất cả giáo hàn băng đồng thời đâm về phía Diệp Phục Thiên không một chút do dự.
Trong thời khắc đó, Vân Thiên Hạo phát hiện Diệp Phục Thiên đắm chìm trong ngọn lửa nóng cháy vô cùng, chói sáng như thái dương. Những cây giáo hàn băng lao tới ngay sát thân thể Diệp Phục Thiên liền hòa tan thành nước, trực tiếp bốc hơi khô.
Thân thể Diệp Phục Thiên như hóa thành lò luyện bốc hơi hết tất cả hàn băng.
Thủy khắc Hỏa nhưng khi nhiệt độ của ngọn lửa đủ cao cũng có thể khắc chế ngược.
"Không được, Thiên Hạo, lui!" Trung niên có đôi mắt ưng của học cung Hắc Diễm hét lên nhưng tốc độ Diệp Phục Thiên quá nhanh, bỏ qua tất cả giáo hàn băng đang lao tới. Chỉ thấy thân thể hắn nhảy vọt lên không trung hóa thành một đường cong bắn về phía Vân Thiên Hạo. Thân thể tựa rồng, có tiếng rồng ngâm vang lên, một con thần long hỏa diệm phảng phất đang bám trên người Diệp Phục Thiên bạo kích về phía Vân Thiên Hạo.
Những nơi Diệp Phục Thiên lướt qua, tất cả hàn ý đều bốc hơi hết. Vân Thiên Hạo biết mình đã không thể lui được nữa, Hàn Băng Thủ Hộ phòng ngự toàn thân, trận đồ điên cuồng hấp thu tất cả linh khí bao trùm thân thể hắn.
Đăng bởi | T-Rng |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 53 |