Phát hoả
Khi Hải chấp nhận đăng nhập bằng tài khoản Điện tử, cùng thanh toán phí dụng, giao diện game xuất hiện. Vốn tưởng là màn kể lể giới thiệu về huyền thoại ‘Đoàn tầu không số’, cùng chọn tuyển hạng, nhưng không ngờ tầm nhìn đã lập tức chuyển rời tới người lính. Bên tai, động cơ réo rắt, một cột khói đen sộc thẳng lên trời, con thuyền di chuyển. Hải lắc đầu:
“Quá trông chờ a. Kiểu này chắc như game đua xe đời cũ? Chơi thì chơi thôi, đã rất lâu không trải nghiệm.”
Dứt lời ấn chuột, con thuyền tăng tốc. Cùng với sự chuyển động của thuyền, sóng vỗ mạnh vào hai bên mạn, những bọt trắng xoá bắn tung toé đọng trên tấm kính. Ánh sáng khúc xạ, khiến tầm nhìn bị ảnh hưởng, nhưng do trời vừa sáng, mặt trời còn nửa nổi nửa chìm trên mặt biển nên không quá mạnh, ảnh hưởng không lớn. Hải nhếch mép:
“Thú vị.”
Đồng thời tay ấn mạnh, con thuyền tăng tốc, dù thỉnh thoảng có hòn đá dựng đứng chắn nối đi, nhưng phản xạ Hải khá tốt, tránh né đơn giản.
*
Không rõ qua bao lâu, mặt trời lên trên đỉnh, ánh sáng lấp loé trước mặt cũng khiến tầm nhìn ảnh hưởng. Bỗng điện thoại vang, Hải rốt cuộc tỉnh, lâm vào trầm tư:
“Ta đang làm gì?Ta nên làm gì?Trò chơi này làm gì?”
Sở dĩ nói thế là do, dù đã chơi 1 tiếng, cảnh sắc dù thay đổi nhưng không lớn, khiến Hải không hề một tia hứng thú. Hải khẽ ngáp, ấn đúp chuột muốn tạm dừng nghe điện thoại, nhưng không được. Tưởng game lag, Hải thử ấn ESC, Space,Enter….nhưng kết quả vẫn không đổi, thuyền vẫn di chuyển. Hải lẩm bẩm:
“Game chó má, không tạm dừng à..”
Và trong lúc thất thần, một vách đá thình lình xuất hiện, Hải không kịp tránh né, con thuyền bị thủng và dần chìm. Màn hình cũng biến thành màu đỏ máu, chính giữa là dòng chữ đậm: [GAME OVER ]. Hai chữ cái khiến mọi sự bức tức sôi trào, Hải đập mạnh chuột xuống bàn, mồm chửi bậy:
“Nát…nát…Mả mẹ nữa…”
Phát tiết xong, nhớ tới game này là Quốc làm, Hải trầm tư:
“Mấy năm sống chung, Đại ca chưa bao giờ làm điều vô nghĩa. Nhưng không có Save, chả nhẽ muốn buồn nôn ta?”
Xong đọc đi đọc lại giới thiệu, lẩm bẩm:
“Đoàn tầu không số, hay là vô danh. Chẳng lẽ muốn người chơi trải nghiệm tâm tình của những người lính, những người mang theo tư tưởng chết trước khi bắt đầu. Họ giống vô số những con người Việt khác trong lịch sử, làm việc không cần kể công, lưu danh. Nhưng máu sông họ đã dựng xây hình hài đất nước.”
Cảm thấy suy nghĩ đúng, Hải vô đùi, cười:
“Có lẽ là vậy. Ta không tin nay không phá đảo được game này.”
Dứt lời, Hải ấn mở phần mềm quay màn hình, bắt đầu tiếp tục chơi
Thời gian thấm thoát thoi đưa, Hải đã tập trung điều khiển con thuyền hơn ba giờ, nhưng bất thình lình một vách đá thẳng đứng xuất hiện cùng góc cua, khiến con thuyền dần chìm xuống, màn hình chuyển sang màu đỏ cùng dòng chữ [GAME OVER], tuyên cáo thất bại. Hải tựa lưng trên ghế thẫn thờ. Ba tiếng đầy quý giá của cuộc sống đã bị bản thân lãng phí? Tiển điện tiêu hao nhưng không sáng tạo ra bất kỳ giá trị nào? Video được quay lại, biên tập ra chưa nổi 5s.
Nhưng có lẽ bản năng game thủ, cùng ý chí không chịu thua, Hải nhanh chóng lấy lại được tâm tình. Đứng dậy đặt phần đồ ăn, xong đi tắm rửa cùng chợp mắt.
Khi mọi thứ xong, tâm tình thoải mái, Hải tiếp tục chơi. Dần ra, Hải cũng nắm được quy luật sơ bộ, cảm thấy việc lái tầu vô cùng dễ. Các chướng ngại vật chỉ cần thao tác đủ nhanh cũng có thể vượt qua. Cái khó nhất ở đây nằm ở thời gian. Khi cần giữ tập trung cao độ trong khoảng thời gian dài.
Cuối cùng không rõ đã chết bao lần, Hải cũng thấy được biển ‘Cảng Cát Lái’ từ xa, tâm hình vui sướng, Hải điên cuồng hét:
“Haha…thành công…ta đã bảo không có gì làm khó được ta..”
Còn chưa kịp tiếp thì tiếng chó sủa, khiến hàng xóm tỉnh giấc, các tiếng chửi vang, Hải đành thu liễm, tiếp tục điều khiển.
Chưa đầy 10 phút, con thuyền dần cập bến, xác nhận không có chướng ngại vật, Hải buông lỏng, quan sát xung quanh, khi nhìn dòng chữ trên tấm băng - rôn, đầu choáng váng:
“Mẹ? Ta vất vả bao lâu hoá cứ thế thì qua cửa? Chỉ một dòng chữ, mà không trao huy chương a? Không thì Ít nhất cũng phải có người ra đón. “
Thân thể và tinh thần mệt mỏi, Hải ngã nhào trên ghế, có cảm giác muốn khóc. Có điều, tuy vậy, nhưng nội tâm Hải lại có chút vui mừng, thoải mái? Không phải hắn cuồng tra tấn mà hắn biết số 99 [Trò chơi rác rưởi] có để tài.
Sau một lúc, Hải bắt đầu tua nhanh video thu lại, cắt tìm điểm nhấn để biên tập. Nhưng khi thấy khi thuyền cập bến, đám lính mang cờ 3/// bị mình đâm chết, Hải giật mình:
“Ồ, chả lẽ có trứng màu, mình khám phá trước khi thấy kết quả…”
Thế là Hải chơi lại lần nữa, những pha bẻ lái tầu phô bày kĩ thuật cũng được thành thục biểu diễn, thêm điểm nhấn video.
Khi có đầy đủ tư liệu, Hải bật micro nên, nhìn thẳng màn hình, nói:
“Xin chào các vị khán giả đầy yêu thương, tôi là Hải Saker, chúng ta gặp nhau trong Seri [Trò chơi rác rưởi] số 99.”
“Số này đã được nhiều bạn thúc giục ra, nhưng tôi đã trì hoãn gần hai tháng, không phải tôi lười biếng mà giờ rác tuy nhiều, nhưng phần lớn đều không có tạp chất, đến chó cũng không thèm.
May mắn sau bao ngày đãi cứt tìm vàng, tôi cũng đã tìm được đống vàng sáng lấp lánh, trò chơi [Đoàn tầu không số].
Với trò chơi này, trong 8 giờ mọi người có trải nghiệm về cả Lịch sử cùng nhân sinh. Xem mấy ai giữ được bản tâm để làm [Anh hùng] hay chấp nhận gục ngã trước ngưỡng cửa thiên đường, để làm [Gián Điệp]
Đặc biệt hơn, mọi người có nghe tiếng nhạc từ sóng vỗ, cảm nhận sự tuyệt vời của mẹ thiên nhiên.”
"Khụ khụ, được rồi, những điều trên hoàn toàn là ta nói kháy, chứ trên thực tế, trò chơi xứng đáng đạt giải “Mâm xôi vàng” cho [trò chơi nhàm chán nhất lịch sử]”
"Đúng, mọi người không nghe lầm, tôi dùng danh dự con chó nhà hàng xóm, đảm bảo rằng, cho dù từ quá khứ tới tương lai, trên thế giới sẽ không có trò chơi nhàm chán hơn trò này.
Toàn bộ hành trình lái thuyền dài 8 tiếng, mọi người cần tập trung cao độ, nhìn phía trước, bởi nếu không rất dễ vướng đá hoặc góc cua…Nếu không may thù rất xin lỗi, mọi người phải chơi lại từ đầu!
Và có người thắc mắc tại sao ta không tạm dừng thì thật con mẹ nó, trò chơi vốn không có tạm dừng hay lưu trữ.
Cái hay duy nhất, ta cảm thấy từ trò chơi, đó là âm thanh du dương tạo ra từ những cơn sóng vỗ mạn thuyền.
Và điều khiếp sợ nhất đó là phần cuối của game. Ngoài trào phúng, mọi người còn cần tuân theo bản tâm để nhận được lưu danh tương ứng.”
“Cuối cùng, ta đồng ý với giới thiệu, đây là trò chơi khiến con người ta hiểu thêm lịch sử, quý trọng nền độc lập hiện có và trên hết giúp mọi người cảm nhận nhân sinh, biết thời gian bản thân quý giá thế nào, đừng vì chơi trò chơi mà lãng phí”
"Đến đây kỳ thứ 99 của [Trò chơi rác rưởi] đã kết thúc. Phía sau là 8 giờ mà ta trải nghiệm, khán giả ai nhàn rỗi có thể xem. Ta tin tưởng, mọi người có thể thu hoạch một chút đối với nhân sinh cảm ngộ.”
Thu xong, Hải cũng chẳng xoát, mà đăng nhập tài khoản, công bố video rồi nằm trên giường ngủ. Mà không hay biết, video đã phát hoả. Ban đầu chỉ có số ít fans trung thành xem và bình luận:
"Xem xong toàn bộ hành trình của Hải Saker, ta có lẽ bắt đầu trầm tư suy nghĩ nhân sinh.”
“Cạnh tranh khốc liệt, ta thấy chủ bá vì làm video mắt đỏ hoe, thật liều lĩnh.”
“Ta đã đi download, ta tin mình sẽ trên biển tìm được ý nghĩa của cuộc sống.”
"Mang ta một cái +1 "
Nhưng khi toàn bộ người xem thử chơi và quay lại video chửi rủa game, thì lượng xem càng ngày càng tăng, từ vài ngàn chẳng mấy chốc lên vài triệu:
"Ta download, ta khiêu chiến, ta năm phút đồng hồ bại lui."
"Ta đem trò chơi này chia sẻ cho bạn của ta, còn nói cho hắn nhất định phải kiên trì đến cuối cùng, sẽ có đại kinh hỉ. Sau đó, bạn ta muốn cùng ta tuyệt giao? Làm sao đây?”
"Có ai biết địa chỉ người chế tác ở đâu không? Ta muốn giết người?”
“Ai biết xếp hạng [Anh Hùng] làm sao không? Ta thấy [Gián Điệp] đông quá.”
“@Haisaker cầu hướng dẫn”
Đăng bởi | nguyencongthanhhy |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |