Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 49: SCP không đơn giản?

Tiểu thuyết gốc · 1817 chữ

Đến ngõ nhỏ, xác nhận xung quanh không có người, Trần Hàn buông lỏng, tựa lưng vào tường, lấy trong túi quần điếu thuốc, hít một hơi thật dài, màn khói trắng mờ ảo che mờ đôi mắt. Lúc này, Mèo đen từ nóc nhà nhảy xuống, đứng trên vai, cười:

"Ta bảo mà, khả năng của ngươi lớn hơn nhiều những gì ngươi tưởng tượng. Con người chỉ vào tuyệt cảnh mới có thể phát huy năng lực tốt nhất."

Trần Hàn ném điếu thuốc, dùng chân dẫm nát, nói:

"Ngươi cứu ta nhiều lần, ta cảm ơn, nhưng tới thực bây giờ ta không biết tại sao? Chẳng lẽ trước đây ta từng cứu qua ngươi?"

Mèo đen đáp:

"Yên tâm, chúng ta là mối quan hệ cộng sinh cùng có lợi."

Dứt lời đôi mắt sáng lên xong thu liễm, tiếp:

"Vốn đợi tới nơi an toàn, ta sẽ nói, nhưng tránh ngươi khúc mắc hỏng việc cùng đám sát còn ở xa, ta sẽ kể luôn. Ngươi biết SCP chứ?"

Trần Hàn gật đầu:

"Biết, là những dị thể phi tự nhiên. Ngươi cũng là 1 loại SCP. Chả nhẽ hôm đó tên Vũ Cường hại ta cũng là SCP."

Mèo đen cười:

"Nhằm vào ngươi đúng là 1 SCP. Tên Vũ Cường đó chỉ là vật chứa tạm thời của nó. May mắn là ngươi dù chưa thu được thân phận Siêu Phàm Giả nhưng tiến độ trong [Chinh Chiến] khá tốt, mới bảo trụ được tính mạng trong lần đầu."

Trần Hàn nghi hoặc:

"[Chinh Chiến] thật sự ngưu bức vậy ư?"

Mèo đen đáp:

"Nói không ngoa khi tương lai [Chinh Chiến] là tương lai thế giới. Đừng thấy ta bây giờ rất mạnh, nhưng chỉ cần cho ngươi thời gian đủ, ngươi có thể lợi dụng [Chinh Chiến] vượt qua ta. Ta cũng muốn tham dự nhưng tiếc là [Chinh Chiến] chỉ cho phép con người. Ta cứu ngươi là muốn thông qua ngươi khai thác tài nguyên và tìm cơ hội tiến nhập."

Trầm ngâm, tiếp:

"Cách sinh vật SCP bắt đầu nhằm vào [Chinh Chiến], hiện có ba cách. Thứ nhất đồng hoá linh hồn bào thai, đợi 18 năm sau tiến nhập. Thứ hai, đoạt xá linh hồn kẻ dưới 18, đợi khi tròn 18 tuổi, tiến hành thí luyện. Cách ba, linh hồn phân liệt, một thân thể do hai linh hồn chiếm giữ.

Hai cách đầu tuy đơn giản nhưng đợi quá lâu, cùng dễ bị [Chinh Chiến] phát hiện và gạt bỏ. An toàn nên ta đã chọn cách ba, phương pháp này điều kiện ban đầu vô cùng khó khăn: linh hồn chủ thể không phản kháng, độ hoà thuận tương dung cao ( nếu quá nhiều lần hai linh hồn cùng tranh quyền điều khiển 1 hành động, não bộ dễ chấn động và vỡ.), ý chí không quá bất thường..."

Nghe xong, Trần Hàn thở phào, nhíu mày:

"Máu ở công viên là sao? Ta muốn minh oan không giết người, giờ ta lại đi giết người khác gì làm chuyện cười."

Mèo đen thở dài:

"Những kẻ ta giết đều là kẻ đáng chết."

Nói xong vung tay, một trí nhớ bắt đầu dung hợp, Trần Hàn cũng hiểu vì sao mình trốn thoát. Hoá ra bữa cơm tử hình tới, hắn dùng tâm nguyện cuối là bỏ còng ăn một bữa cơm bình thường, và lợi dụng viên cảnh sát lơ là, hắn đánh ngất, cùng giả trang bước ra ngoài. Hành động nhanh chưa đầy 1 phút, cùng lợi dụng góc tối và diễn xuất, hắn thuận lợi ra ngoài. Đi được 2 phút, thì xe cảnh sát bám đuôi, hắn lao cả xe điên cuồng, khi cách được đoạn thì lao xuống dòng sông. Cảnh sát nhanh chóng lặn xuống và toả ra tìm theo hai hướng, không ngờ hắn nhảy xuống xe từ trước, trốn vào rặng cây bên đường, bình tĩnh rời đi.

Sáng hôm sau, đang trong công viên tìm cái ăn cùng cách trốn chạy thì bị lực lượng cảnh sát mặc thường phục phát hiện, hắn đánh ngã mấy người đó, còn kẻ nằm trong vũng máu là một tên ô lại, nổi tiếng xử án oan.

Xem xong, Trần Hàn buông lỏng, mèo đen nhíu mày:

"Đến thật nhanh, ta sẽ tiến nhập điều khiển thân thể, ngươi sang bên nghỉ đi."

Trần Hàn nói:

"Ngươi phải hứa không được giết người, không đừng trách."

Mèo đen gật đầu xong chui tọt vào trong, bộ dáng như cũ nhưng khí chất khác hoàn toàn, vô cùng lạnh lùng. Trần Hàn ở một bên, bắt đầu quan sát 'chính mình' hành động.

*

Thân thể nhanh chóng di chuyển trong cách ngõ nhỏ, bắt các chuyến xe không ngừng thay đổi vị trí cùng bộ dáng. Tới gần tối tiến tới một khu phố sáng đèn. Dưới gốc cây hơn 30 cô gái vội ùa ra, một người cười:

“Bao nhiêu một lần?”

"300 một lần, bao đêm 500."

"Quá mắc."

Khi Trần Hàn quay người rời đi, thì cô gái cười:

“Hôm nay mở hàng, 200 lấy may

Trần Hàn gật đầu, cô gái kéo tay đưa tới một khách sạn, vừa bước vào, một thanh niên răng ố vàng cười:

"Thuê 2 tiếng 80."

Trần Hàn móc trong túi 1 đồng đặt lên, trầm giọng:

"1 đêm."

Thanh niên cầm lấy xong vứt lên bàn một thẻ, nói:

"Phòng 404."

Trần Hàn cầm lấy theo thang máy lên tới nơi. Mở cửa phòng xong, cô gái bắt đầu cởi quần áo, Trần Hàn từ sai tiến tới, ghìm chặt cổ. Cô gái muốn giãy giụa nhưng quá bất ngờ, không lâu rơi vào hôn mê, Trần Hàn nén lên giường, từ trong túi xách cầm lấy điện thoạt, bấm một số:

"Ta muốn mua mèo."

Đầu dây bên kia trầm mặc, đáp:

"Nhầm số rồi, ở đây không bán mèo."

Trần Hàn hít một hơi, cười:

"Quên là chó, con số 250, đuôi vàng."

Mật lệnh đúng, giọng âm trầm nói:

"Không có hoàn chỉnh, chỉ có tháo rời."

Trần Hàn gật đầu:

"Phòng 404, khách sạn XXX. 10 phút."

Bên kia 'Ân' một tiếng rồi tắt. Xong việc, mèo đen nhìn linh hồn đứng bên ngơ ngác, nói:

"Có thể gọi thông báo cho cha mẹ ngươi. Mười phút sau ta khống chế và rời đi nơi này."

Trần Hàn lập tức hai tay run run bấm, đầu dây bên kia giọng cha hắn vang lên:

"Alo, tôi xin nghe..."

Trần Hàn cố nén xúc động, đáp:

"Cha, là ta."

Bên kia âm thanh thất thanh:

“Ngươi ở đâu? Không sao chứ.”

Trần Hàn trầm mặc:

"Không sao, con vẫn an toàn. Con gọi báo bình an. Con sẽ đi tìm chứng cớ minh oan cho mình. Điện thoại cha đang bị theo dõi, an toàn con sẽ gọi."

Nói xong, không đợi trả lời, tắt máy tháo sim bẻ làm đôi ném vào bồn cầu. Thời gian dần trôi, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, mèo đen trở lại, tiến tới gần cửa thông qua mắt mèo, thấy ba đối tượng bặm trợn, tay cầm túi nhỏ, biết là giao hàng tới. Trần Hàn mở cửa, cười:

"Vào trong."

Ba người cũng quan sát Trần Hàn, thấy ánh mắt sắc lạnh cùng mùi máu tươi toả ra. Cả ba nghiêm túc, người đàn ông đi đầu ném qua túi nhỏ, trầm giọng:

"Kiểm đi."

Trần Hàn mở ra, từ các công cụ tách rời, nắp thành một khẩu súng, người đàn ông cười:

"Lợi hại, quả nhiên là người trong nghề."

Trần Hàn nhếch mép:

"Bình thường, mà đạn đâu."

Người đàn ông giơ cao súng, đáp:

"Giao đủ tiền thì đưa đạn."

Trần Hàn cười:

"Để dưới gối, ta đi lấy."

Dứt lời làm động tác cúi người, khi tên đàn ông cùng hai gã đàn em chút buông lỏng, ba ánh dao phóng tới cắt thẳng yết hầu, cả ba chỉ kịp ôm cổ xong ngã xuống, máu tươi không ngừng phun ra.

Xong xuôi, Trần Hàn theo đường cũ rời đi. Khi ra ngoài lấy xe máy của tên đàn ông kia rời đi, tới một nhà máy. Nhìn ánh trăng vằng vặc, Trần Hàn cầm điện thoại gọi tổng đài, một giọng nữ nghiêm trang cất lên:

"Xin chào, đây là số đồn công an Vân Nam.."

Trần Hàn đáp:

"Ta vừa xem thời sự nói rằng đang truy nã tên Trần Hàn, ta vừa gặp hắn đi vào nhà máy..."

Xong vừa nhìn vừa tả. Bên kia thấy hắn nói xong, đáp:

"Cảm ơn ngài, nếu đúng thì tiền thưởng sẽ tới. Mong ngài luôn giữ điện thoại trong trạng thái liên lạc."

Trần Hàn cười xong ném máy xuống mương gần đó, chậm rãi đi tới một đống cỏ không xa, im lặng ngồi.

*

Án liên quan tới mạng người, nhất là người thi hành công vụ, cảnh sát nhanh chóng có mặt, không bao lâu, cả nhà máy bị bao vây, vô số tiếng nổ súng vang, nhìn Trần Hàn nghi hoặc, mèo đen nói:

"Nơi đây chính là điểm buôn bán nội tạng người. Chúng tồn tại được do kiếm bội tiền nhờ nhu cầu hàng ngày, bên trên nhấc tay che chở. Chúng ta phanh phui, tên đại ca sẽ bị làm dê thế tội, mà ngươi biết sẽ không ai yên lặng chịu chết. Tên đại ca kia sẽ bỏ chạy, và chỗ này là cửa ra của địa đạo. Ta chờ đợi hắn xong giết và cướp lấy lá bài tẩy."

Vừa dứt lời, trước mặt vang lên tiếng sột xoạt. Một thân hình lực lưỡng xuất hiện, Trần Hàn bóp cò dí lòng súng vào thái dương, tên đại ca run:

"Thưa cảnh sát, tôi bị oan, tôi không biết gì?"

Trần Hàn không chờ đợi: 'đoàng...đoàng...đoàng.." ba viên bạn xuyên qua, thân hình to uỵch đổ gục, kẻm theo âm thanh leng keng của dao. Trần Hàn cúi đầu lấy bên hông thẻ phòng cùng chìa khoá xong rời đi.

Đi bộ gần 5km, cũng thấy được ngôi nhà đánh dấu, Trần Hàn mở cửa lái chiếc xe đi tới một căn nhà thứ hai. Cứ liên tục như vậy 10 lần, cuối cùng Trần Hàn cũng lấy được két sắt, bên trong có một thân phận hoàn toàn hợp lệ. Trong đêm mua vé máy bay tới Thượng Hải.

*

Sau vài ngày lăn lộn, Trần Hàn cũng hoàn toàn quen với thân phận mới, một hoạ sĩ nghiệp dư. Trời vừa sáng, bắt đầu đăng nhập trở lại [Chinh Chiến], cuối cùng thông qua tiến nhập thí luyện. Cả mèo đen và Trần Hàn thở phào. Và có buff, dễ dàng thành công thu được thân phận [Siêu Phàm Giả], tiến vào top 50.

Bạn đang đọc Quan Trường Khốc Liệt sáng tác bởi nguyencongthanhhy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongthanhhy
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.