Chương 52: Hỗn chiến
Ngày 19/05/2023, dù giữa trưa nhưng mọi nẻo đường trên thế giới đều vắng tanh, mọi người đều sớm tìm một chỗ an vị, nhìn chăm chú diễn đàn. Sở dĩ như vậy là hôm nay lần đầu tiên [Chinh Chiến] mở phó bản. Khi đồng hồ đếm ngược thể hiện 4 con số 0 thẳng hàng: 00h00, một âm thanh quen thuộc vang vọng:
[Toàn cầu thông báo, nhân dịp kỷ niệm 132 năm Chủ tịch Hồ Chí Minh - Anh hùng Dân Tộc, Nhà Văn Hoá Kiệt Suất; đồng thời để tri ân đội ngũ người Việt Nam trong Tổ chức X, phó bản [Kẻ bất tử] chính thức mở ra. Thỉnh mọi người sớm báo danh tham dự. Chúc mọi người một ngày vui vẻ]
Gần như đồng loạt chọn 'tham gia', tất cả có mặt trên Quảng Trường. Thông qua chức năng [Chat Group], các người chơi cùng quốc gia nhanh chóng tập hợp. Chỉ có số ít lựa chọn độc hành. Từ trên cao, NPC [Không thể thông quan] gương mặt vui vẻ, mỉm cười:
"Rất vui khi các anh hùng có mặt. Cấm địa [Kẻ Huỷ Diệt] vô cùng nguy hiểm nhưng lợi ích cũng vô cùng khả quan. Tất cả đã tới, chúng ta xuất phát."
Dứt lời, từ bàn tay, một quả cầu màu xanh bắn ra, quảng trường chậm rãi lơ lửng đằng không, xuyên qua màn khói trắng xoá.
*
Trong quán trà Hồng Viện, Quốc nhàn nhã thưởng thức, lần này hắn cũng tham gia nhưng chủ yếu là mục đích khác. Không lâu, Lúc này, từ ngoài cửa, ba người tiến tới, Thuận cười:
"Chào cậu Toản ( - tên trong [Chinh Chiến]), tôi là Thuận - Trưởng công hội Đại Việt, Phó Cục Trưởng Tổng Cục Tâm Linh, người đã liên hệ trước với cậu qua Lotus."
Quốc đứng dậy:
"Anh khách khí quá, mấy người ngồi đi. Uống gì thì gọi?"
Hồng Viện đồ vô cùng đắt, một ly trà cũng 2 hồn tệ, Thuận chần chờ khẽ nhịn đau, điểm lên bàn. Trong tích tắc, chén trà nóng hổi xuất hiện. Thuận hớp một ngụm, trầm ngâm:
“Từ nhỏ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, mỗi lần khai giảng, tôi đều nhớ như in câu nói của Bác: "Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em." Sau này đi làm, tôi vẫn cố gắng không ngừng thực hiện nó. Nhưng càng tìm hiểu càng cảm thấy áp lực lớn lao, chúng ta đi chậm so với nước khác nhiều lắm. Họ cố gắng 100%, ta phải cố gắng 200%, tôi đã muốn bỏ cuộc. Đúng lúc này [Chinh Chiến] xuất hiện. Chính phủ với cái nhìn xuất sắc và kịp thời, sớm triển khai việc xây dựng Võ giáo nhưng cũng chỉ là chậm rãi bám theo, điều này đến từ con người. Tôi tới đây, hy vọng cậu có thể chung tay cùng chúng tôi hoàn thành mục tiêu đó."
Quốc cười:
“Các người nhà nước thể chế các anh rất quan cách a. Tính tôi quen độc hành, nếu không đồng ý gia nhập thì tôi cũng không có mặt ở đây. Bên Chính phủ đưa ra điều kiện gì?"
Thuận đẩy sang tờ giấy:
“Tôi cũng như Công hội và Chính phủ chỉ yêu cầu một điều duy nhất, "Không phản bội tổ quốc và dân tộc". Để công bằng, Chính phủ có thể hứa với cậu ba điều, tuỳ ý cậu điền."
Nghe xong, Quốc cũng hơi giật mình, bởi hôm nay tới đây, hắn chủ yếu muốn tạo một vòng quan hệ nâng đỡ bước tiến Quan Trường bên ngoài, điều kiện ép buộc cũng chỉ là đống giấy vụn, không ngờ Nhân vật số 1 - TBT hiện nay sảng khoái tới vậy. Phải nhớ, đây mới là nhiệm kỳ đầu tiên, việc thượng vị cũng có chút 'may mắn' khi là 'người phán xử' trong mối quan hệ giữa phe 3X và phe Nghệ Tĩnh. Nghĩ tới đây, Quốc cười:
"Công hội với ai đều như thế."
Thuận lắc đầu:
"Chúng tôi cũng không phải trại tị nạn, chỉ có những người được đánh giá đủ quan trọng mới như thế. Tôi cùng Phát thuộc người Tổng Cục không tính, hiện giờ chỉ có cậu cùng Orchid ( - biệt danh của Lan) hưởng đãi ngộ như thế."
Quốc gật đầu, không cần suy nghĩ, chậm rãi viết:
“1.Tham gia hoạt động Công hội trong khả năng, không ép buộc. Lợi ích nhận được chia theo công sức bỏ ra.
Đảm bảo an toàn bên ngoài thực tế, nhưng không được vi phạm quyền riêng tư. Giữ thông tin ở cấp SS.
Có thể đơn phương chấm dứt hợp đồng, nếu thấy bị vi phạm và không thoả đáng.”
Thuận lướt qua xong dán lấy một bùa và nhỏ máu, Quốc cũng làm theo, một ánh sáng bao trùm, [Chinh Chiến] chứng kiến giống như [Thiên Đạo], vi phạm phải trả giá đắt.
Xong xuôi, Quốc nhìn sang bên cười:
"Lan, thật không ngờ chúng ta lại là mối nghiệt duyệt, từ ngoài đời tới trong đây.”
Ba người giật mình, bởi dù trong [Chinh Chiến], Lan nổi tiếng nhưng hầu hết chỉ biết biệt danh, thấy ánh mắt Lan nghi hoặc. Quốc nhếch mép, tiếp:
"Em yêu, mới mấy ngày không gặp mà quên rồi ư? Chúng ta còn chuẩn bị ra mắt gia đình."
Dứt lời tay vòng qua bờ eo thon gọn. Dù là thế giới ảo hay thực tại, đây cũng là lần đầu tiên có người tiếp xúc gần với mình vậy, Lan đứng hình, sau ba giây người nổi đầy sát khí, đá vào bộ hạ, tay liên tục tát vào mặt, sau cùng Quốc va vào vô số cái bàn ngã nhào xuống đất.
Động tĩnh lớn, vô số ánh mắt chăm chú nhìn lại, hai NPC bảo an hầm hầm mặt bước tới. [Chinh Chiến] nghiêm cấm PK, nếu thực hành phải trả giá rất đắt, một là chi Hồn tệ hai là cấm tiến vào 1 năm.
Lens ( - Trưởng Công Hội Mỹ) nhếch mép:
"Một lũ ngu xuẩn, đấu đá nhau đi."
Diệp Phàm ( - Trưởng Công hội Trung) vô đùi đen đét:
"Trứng không bao giờ khôn hơn vịt. Các ngươi có ưu thế, nhưng sẽ mãi mãi là đàn em của chúng tao."
Andre ( - Trưởng Công Hội Nga) thở dài. Còn Biển Đức XVI ( - tên trong [Chinh Chiến] là Alois, trưởng Công hội Liên minh Châu Âu), nhấp ngụm trà, nhẹ giọng:
"Trẻ tuổi a, thiếu khuyết rèn luyện."
Quốc quan sát các thái độ, xong cười cười đứng dậy, tay ấn vào đơn phạt và thanh toán hồn tệ. NPC vui vẻ rời đi, khi ngồi lại vị trí, Thuận xấu hổ:
"Hồn tệ tôi sẽ thông qua Công hội hoàn cậu về sau. Thật xin lỗi vì hành động của Lan."
Quốc ho khan:
"Cậu đây là nói đểu tôi. Tiền đó là tôi nghịch ngu, bỏ ra xứng đáng."
Sau nói rõ mối quan hệ của mình cùng Lan. Lan nghe hiểu, gương mặt từ lạnh lùng chuyển sang ma mị, liếm môi ké sát người Quốc, khí thở như hoa:
“Là cậu a. Hôm đó tôi nói chắc chắn tôi không nhìn nhầm mà. Cậu khác những người khác."
Quốc lắc đầu:
“Vào chính sự a.”
Mà cả đám đang ăn dưa chứng kiến vô cùng nghi hoặc. Chẳng lẽ đây là trong truyền thuyết:" Đánh là yêu."
*
Cuối cùng tới nơi, quảng trường hạ xuống, cánh cửa hình đầu lâu đập vào mắt. Xung quanh chạm trổ những hình thù dị biệt, càng khiến mọi thứ trông kinh tởm. NPC [Không thể thông quan] trầm giọng:
"Phía sau nó là phó bản. Chúc mọi người may mắn. Nhắc nhở: Ban đêm nguy hiểm, chớ ra ngoài."
Dứt lời cầu thang xuất hiện, đoàn người nhanh chóng tiến lên. Mặc dù gần 4 tỷ người, nhưng cánh cửa vô cùng lớn, dù xếp thành hàng ngang cũng không thể kín, nên không có chen chúc.
Bước qua màn sáng, những tưởng âm u nhưng lại là một tiên cảnh, vài người dùng quan sát, hô lớn:
"Bảo tàng a. gốc cây này cửa hàng thu 10 hồn tệ."
"Phát tài rồi."
Thế là cuộc tranh đoạt bắt đầu, do vào trong đây cảnh giới bị ép giống nhau, không cấm PK nên bản tính con người bộc lộ. Những cuộc đấu đá ác liệt. Đau khổ nhất là thương thế lành rất chậm, chỉ cần thương tổn 50%, coi như bỏ thí luyện, hoặc chịu đau dùng hồn tệ mua Thuốc hồi phục. Càng vào sâu giá trị dược liệu càng lớn, ác chiến từ vài người đã tới hàng trăm người, hàng trăm khu vực. Thuận thận trọng, viết trong nhóm:
"Bảo vật bên ngoài đã vậy, bên trong còn đáng giá hơn. Không tham gia, tiếp tục tiến lên."
Mà giống như Thuận, phần lớn công hội khác tương tự. Cuối cùng sau một đường đi thẳng, bốn căn nhà xuất hiện, xung quanh lấp loé quang huy. Nhớ lời NPC, các thế lực nhanh chóng xông lên, nhưng đúng lúc này dị biến xảy ra, Lens cùng Biển Đức XVI dẫn theo 2 công hội bao vây công hội Đại Việt, Thuận lạnh giọng:
"Các ngươi đây là gì? Chẳng nhẽ muốn khai chiến."
Lens nhếch mép:
"Đúng đó, ta nhìn các ngươi sớm ngứa mắt. Không phải [Chinh Chiến] ưu ái, các ngươi có tư cách mà đứng đây nói chuyện với ta."
Biển Đức XVI gật đầu:
"Diệt trừ ngươi, bớt rất nhiều đối thủ cạnh tranh."
Nhìn quân số lớn hơn mình gấp nhiều lần, Thuận đậu đen, nhẹ giọng:
"Mọi người có ý kiến gì không."
Phát cười lạnh:
"Thích thì chiến. Chúng ta không thể lùi bước."
Những người khác cũng tương tự. Quốc nói:
"Nga sa lầy trong Chiến Tranh với U - cà là do đám Nato hỗ trợ. Cộng với Nga kế thừa Liên Xô. Chúng ta có thể tìm họ hợp tác."
Thuận gật đầu, xong nhắn tin:
"Chúng ta hợp tác thế nào. Giải quyết lũ này chiếm 1 căn nhà."
Andre không hồi phục, mà dẫn người tiến lại, áp sát đám người Lens, lạnh giọng:
"Các ngươi cao ngạo a. Cùng lắm lưới chết áo rách. Nga liên minh cùng Đại Việt đánh với các ngươi đến cùng."
Sau đó lần lượt là Canseco ( Trưởng Công hội Cu - ba), Phongsavath ( - Trưởng Công hội Lào), Kim Yo-jong ( - em gái Kim Jong-un, Trưởng Công Họii Triều Tiên) lần lượt đứng bên, tuyên bố đoàn kết cùng Đại Việt. Sự bầy tỏ thái độ, khiến Thuận vô cùng cảm kích. Lens nhìn Đức Biển XVI nhếch mép:
"Lũ ruồi, định châu chấu đá xe ư?"
Khi thế trận căng như dây đàn, sau khi chiếm lấy một nhà để Dương Giang trông coi, Diệp Phàm mang một nhóm tới, cười:
"Dĩ hoà vi quý, chúng ta chưa bắt đầu đừng nội chiến. Hai người cúi đầu xin lỗi lẫn nhau là được."
Lens phóng một kiếm tới, hừ lạnh:
"Cút."
Diệp Phàm tránh né xong, lại không ngừng 'khuyên nhủ', sau cùng hỗn chiến Liên minh Nato và Liên minh Cộng Sản diễn ra. Dù người đi theo chết hết, nhưng Diệp Phàm không quá quan tâm, lợi dụng thân pháp linh hoạt, không ngừng ăn dưa.
Nhưng các cụ dậy gieo nhân nào gặp quả ấy cấm có sai, trong căn nhà Công hội Trung Quốc nắm, một lượng lớn người Nhật trà trộn vào. Do tất cả thông thạo Ninja, bộ dáng thay đổi y hệt, khẩu âm trôi chảy nên không ngừng ai nghi ngờ. Và chỉ đợi tất cả lẻn vào hết gõ ngách. Toàn bộ đồng loạt ra tay. Vô số người Trung chủ quan, liên tục ngã xuống, mắt trợn tròn khó tin. Đau đớn là Dương Giang, bị tập kích bất ngờ bỏ mạng. Diệp Phàm chứng kiến hét lớn:
"Chó chết đám người Nhật."
Dứt lời điên cuồng xông vào chém giết, tâm trạng mang theo phẫn nộ cùng bất an, bởi Dương Giang là chiến lực mạnh thứ hai trong Công hội, thiếu đi việc tranh đoạt khó bội phần. Và có Trung Quốc gia nhập, khiến chiến đấu không còn là đối đầu giữa hai phe mà trở thành hỗn chiến, không một sự khoan nhượng, từng chiêu tất sát.
Đến khi trời tối, vẫn khó phân thắng bại, nhớ tới cảnh báo ban đêm nguy hiểm, tất cả ngừng chiến. Bốn căn nhà được phân chia theo 4 thế lực: Liên minh Cộng Sản (Nga, Đại Việt, Cu - ba, Lào, Triều Tiên...) + Mỹ + Liên minh Châu Âu và Trung Quốc. Các thế lực lựa chọn đầu nhập. Và 4 tỷ người tiến vào chỉ còn chưa tới 1 nửa. Đúng là nguy hiểm nhất chính là lòng người.
[ Cầu ủng hô, tăng hoa, tặng quà, để tác có đônng lực viết. Cảm ơn]
Đăng bởi | nguyencongthanhhy |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |