Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cao chiêu

Tiểu thuyết gốc · 1723 chữ

Quan trường khốc liệt, hàng ngày có vô số cuộc chiến thầm lặng, những kẻ leo lên cao ngoài may rủi đều có bản lãnh nhất định, Nguyễn Long không nằm ngoài số đó. Khi biết đối trực diện khó thể hạ bệ được, Nguyễn Long thông qua mối quan hệ gặp mặt được Trịnh Cảnh.

Nhà hàng Hương Nhãn, qua ba tuần rượu, Nguyễn Long nói:

"Rất vui được gặp cậu, mà nghe nói công ty rút khỏi dự án làm đường giao thông nông thôn ở xã Ngô Quyền."

Trịnh Cảnh khuôn mặt béo ục run lên, gằn giọng:

"Tại tên Chủ tịch xã đáng nghét chỗ ông. Chi tới 30% còn không chịu nhả. Quá tham."

Nguyễn Long cầm lấy bật lửa châm thuốc hít một hơi, đáp:

"Hắn còn trẻ, làm việc chưa biết trên dưới. Thay mặt Đảng uỷ và Chính quyền xin lỗi cậu."

Xong nói kế hoạch bản thân, nghe xong Trịnh Cảnh khuôn mặt đỏ ửng, cười:

"Đơn giản, nếu kết quả đạt được như vậy, hồng bao của ông không thiếu."

Nguyễn Long đánh ực hết chén rượu, đáp:

"Cậu khách sáo. Hôm nay không say không về."

*

Thứ hai, khi vừa họp giao ban xong, điện thoại vang lên, Quốc nhìn xem dẫy số là của bác Bảo ( - anh trai của bố), cười:

"Cháu chào bác, bác gọi cháu từ sớm có việc gì không ạ."

Đầu dây bên kia truyền lại giọng đàn ông khàn khàn:

"Ừm, bác hỏi cháu chút chuyện? Cháu có đắc tội với ai trên tỉnh không."

Nghe xong, Quốc nghi hoặc nhưng nghe được giọng nói nỗi niềm tâm sự, đáp:

"Cháu không? Nhưng cuối cùng bác muốn nói gì ạ? Cháu không hiểu?"

ông Bảo thở dài:

"Vừa nãy thằng Sớm gọi về, nói rằng hôm nay lãnh đạo ra quyết định bổ nhiệm lên phó phòng, những tưởng chắc chắn 100%, không ngờ đưa lên Ban Tổ Chức Cán Bộ bị phủ quyết. Nó có thử thăm dò thì lãnh đạo mập mờ rằng cháu đắc tội với người, nên nó bị ảnh hưởng."

Xong trầm giọng khuyên nhủ:

"Cháu thử nghĩ xem mình đắc tội với ai thì sớm xin lỗi, đừng để chuyện nhỏ mà ảnh hưởng cả gia đình."

Lời của bác Bảo tuy chua chát, nhưng Quốc cũng hiểu bởi trong Quan trường đau khổ nhất chính là đoạn tuyệt đường thăng tiến. Quốc nhanh chóng thông qua [Chinh Chiến] cũng biết kẻ chủ mưu là Nguyễn Long, tiến hành là Trịnh Cảnh. Đang não động tìm cách thì đối diện vang lên tiếng ồn ào, bác Minh ( - vợ bác Bảo) lớn tiếng:

"Tránh ra, đưa điện thoại cho tôi."

Cầm xong, bác Minh giọng the thé:

"Hai bác cùng bố mẹ cháu đều là nông dân, biết làm ruộng vất vả nên dù có nhịn đói cũng góp tiền nuôi hai anh em cháu học đại học. Thằng Sớm cố gắng, ra trường thi đậu công chức trên tỉnh. Không có người, nhưng năng lực có, làm tận tâm, lãnh đạo thưởng thức, đề bạt lên Phó phòng. Bạn gái cũng chuẩn bị kết hôn, giờ thăng tiến đoạn tuyệt, tính sao?"

Thấy Quốc vẫn im lặng, tiếp:

"Không có lửa làm sao có khói, lãnh đạo của thằng Sớm nói vậy chắc chắn là có chuyện. Cháu làm gì thì làm đừng ảnh hưởng thằng Sớm là được."

Quốc đáp:

"Vâng, việc này cháu rõ ạ, nhưng qua điện thoại khó nói hết. Tối cháu về cháu qua nói cho cụ thể."

Hai người tuy là nông dân nhưng cũng hiểu, gậy đậ, cúp điện thoại. Quốc nhìn căn phòng đối diện, ánh mắt loé lên tia sát cơ. Bởi nếu Nguyễn Long chơi trực diện thì hắn có thể 'Binh đến Tướng chặn, nước đến xây bờ', nhưng việc đánh gián tiếp vào thân thích, qua đó ép hắn đi vào khuôn khổ, tuy cao minh nhưng không đẹp, kiểu này chạm vào tối kỵ.

Điện thoại lại reo, lần này là ông Thừa, Quốc vừa bấm trả lời, một giọng lo lắng truyền tới:

"Bác Bảo vừa bảo với bố, mày ở cơ quan đắc tội với ai hả..."

Quốc nghe hết, cười:

"Tối con về con giải thích. Giờ cơ quan đang có chút chuyện."

Dứt lời, Quốc lấy từ kho một đầu điện thoại, nhắn một tin, đợi bên kia trả lời: OK, mới tiếp tục việc thường ngày.

*

Buổi tối vừa đưa Nguyệt Nguyệt về tới nhà, ông Thừa bà Lan khuôn mặt lo lắng:

"Cuối cùng có chuyện gì? Nay nhìn bác Minh mắt đỏ hoe."

Quốc thở dài, xong nửa giả nửa thật, đáp:

"Con trong quá trình công tác có đặc tội một người, nên hắn muốn thông qua anh Sơm chỉnh con."

Ông Thừa hừ lạnh:

"Vô sỉ, một đám sâu mọt, con làm đơn tố cáo lên UBKT chưa?"

Quốc lắc đầu:

"Chỉ là suy đoán thôi. Mọi thứ họ thực hiện đều đúng 'quy trình', viết đơn tố cáo thì khác gì con kiến kiệm củ khoai? Chưa kể cán bộ đối tố cán bộ, khiến nhiều người không vui, bị họ quy chụp gây mất đoàn kết nội bộ."

Bà Lan lo lắng:

"Vậy làm sao bây giờ?"

Quốc cười:

"Tên đó tuy mạnh, nhưng phía sau của con cũng có chỗ dựa. Tuy nhiên mọi việc cần thời gian, đúng quy trình, cha mẹ đừng lo lắng."

bà Lan ông Thừa gật đầu:

"Không làm được thì về đi kinh doanh cũng được."

Sau đó cả gia đình quây quần dùng bữa, xong xuôi, Quốc nói:

"Con sang nhà hai bác chút."

*

Nhà Quốc cùng nhà bác Bảo trong cùng một xóm, nên đi chưa đầy 3 phút đã tới nơi. Vừa bước vào, đã thấy cả gia đình đi đi lại lại, Quốc đáp:

"Cháu chào hai bác, em chào anh Sớm."

ông Bảo cười:

"Cứ đi cả dép vào, sàn nhà đang bẩn."

Khi Quốc an vị, anh Sớm người vô tình bị hại, vội hỏi:

"Quốc, cuối cùng là xảy ra chuyện gì?"

Quốc dùng lý do giống vừa giải thích cho cha mẹ nói lại, nghe xong anh Sớm trầm ngâm:

"Muốn tác động tới anh, chắc chắn là nhân vật trên tỉnh, kẻ em đắc tội gốc rất lớn."

bác Minh bù lu bù loa:

"Xong, xong, đây không phải nói thằng Sớm chấp nhận chịu tai ương ư? Làm sao bây giờ?"

bác Bảo thì trầm mặc, thấy không ai trả lời, bác Minh càng được nước lấn tới, nhìn Quốc nức nở:

"Con trai biết co biết duỗi mới làm đại sự. Cháu dù đúng, nhưng cũng cố cúi đầu nhận sai trước hắn. Dù tên đó không buông tha cháu thì cũng buông tha cho thằng Sớm, mó vô tội a."

anh Sớm là người làm trong thể chế, trầm giọng:

"Mẹ suy nghĩ quá ngây thơ rồi. Làm người mất lòng, thì không phải mỗi xin lỗi là xong."

Nghe vậy, bác Minh khuôn mặt trở lên lạnh băng nhìn Quốc:

"Chính cháu liên luỵ thằng Sớm. Cháu mà không giải quyết tốt thì không xong đâu."

Nhìn thái độ trên, Quốc không hề bực tức mà thêm đồng cảm, bởi hắn biết mình phải xử lý tốt, không anh em cũng có thể thành cừu nhân, vội đáp:

"Hai bác yên tâm. Tên kia tuy mạnh nhưng phía sau cháu cũng có người. Nhưng mọi việc cần theo quy trình, nên không nhanh được, cháu xin đảm bảo, con đường thăng tiến của anh Sớm sẽ không đứt gẫy. Chậm nhất nửa năm, anh Sớm sẽ lên phó phòng."

bác Minh kích động:

"Cái gì, cần đến nửa năm, quá lâu. Cháu phải biết người yêu thằng Sớm là người thành phố, sở dĩ đồng ý kết hôn là nhìn trúng tiềm lực của nó, giờ tấn thăng vô vọng, liệu nó có đồng ý, con gái thanh xuân có thời gian."

bác Bảo cùng anh Sớm nhìn nhau, trầm mặc không trả lời, bởi không phải không tin Quốc mà kẻ kia là Phó phòng trên tỉnh muốn hạ bệ ít nhất cũng cần cấp Trưởng phòng trở lên, Quốc luôn miệng nói có chỗ dựa nhưng tới giờ vẫn chưa rõ tên là gì? Chức vụ gì?

Quốc nhìn cả gia đình, đáp:

"Nên ngoài tới đây xin lỗi và đưa ra phương án giải quyết, cháu cũng đưa tới 1 điểm thành ý, mong bác nhận cho."

Vừa nói vừa lôi từ bọc ra những cục tiền 500k dầy cộp, lên tới 2 tỷ, bởi hắn biết cái thăng chức nói xa hơn chính là tăng khả năng kiếm tiền. bác Bảo nhíu mày:

"Mang về, nhà cháu cũng không dễ dàng."

Quốc cười:

"Không sao ạ, tiền này cháu thu lãi từ đánh chứng khoán. Tiền này giúp anh Sớm mua nhà trên phố, thuận tiện kết hôn. Với bác không nhận, lòng cháu áy náy."

bác Minh nhìn hai bố con, cười:

"Cháu nói thế bác xin nhận, hôm nào cưới anh Sớm cháu qua làm phù rể đó."

Quốc gật đầu:

"Vâng, vậy cháu về trước, bên nhà còn có việc. Chuyện của anh Sớm cháu sẽ tận lực giải quyết."

Nói vào câu sau, Quốc trở về, anh Sớm đi theo, khuôn mặt trịnh trọng:

"anh biết em đắc tội tên kia, nói to là to nói nhỏ là nhỏ. Anh chịu thiệt vài năm, đợi hắn về hưu là được, em đang là Chủ tịch xã tiền đồ vô lượng, trước đặt trọng tâm trụ vững, đừng manh động mà hỏng việc. Còn chuyện tiền bạc, coi như anh mượn chú."

Quốc cười:

"Tiền đó coi như em mừng cưới hai anh chị, còn chuyện tên kia anh yên tâm, em quen Bí Thư Trần Tiến là sự thật, bây giờ đang giăng lưới bắt cá. Kẻ gây chuyện sớm gặp báo ứng."

Nghe vậy, anh Sớm khẽ thở phào, vỗ vai:

"Cẩn trọng. Đừng háo thắng như hồi nhỏ."

Quốc gật đầu.

[Có ai còn đọc hú dưới comment để tác biết, còn viết tiếp nha. Truyện ban đầu viết ra vốn để tự đọc. Ít thì đăng bản thô, đại ý đỡ phải sửa. Cảm ơn]

Bạn đang đọc Quan Trường Khốc Liệt sáng tác bởi nguyencongthanhhy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongthanhhy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.