Lãnh đạo huyện tỏ thiện chí
Việc Trịnh Cảnh như gia vị nêm nếm cho bữa tiệc, không quá ảnh hưởng, mọi người vẫn tiếp tục uống rượu trò chuyện. Bỗng nhiên cửa phòng được đẩy ra, mọi người nhao nhao nhìn lại, thấy người bước vào, toàn bộ đứng lên:
"Xin chào Bí Thư."
Trần Tiến cười:
"Mọi người ngồi xuống cả đi. Với đây không phải cơ quan, các cậu lại là bạn của Thiên cũng như con cháu trong nhà, gọi tiếng bác là được."
Nghe thế, mọi người đồng thanh:
"Không có, không có."
Bỗng nhiên Trần Tiến nhìn thấy Quốc, cười:
“A, hôm nay cũng đến à. Hôm nào hai anh em qua bác chơi.”
Mọi người giật mình, thái độ đối với Quốc càng thêm chăm chú, mà bản thân Quốc cũng mộng, bởi dù nghe tiếng nhau nhưng dù với thân phận nào Quốc đều chưa gặp Trần Tiến. Nhưng rất nhanh Quốc hiểu ra, bởi Trần Tiến mục tiêu tới là lên Trung Ương, mà Đại Hội gần tới, muốn được ủng hộ thì cần chiến công, mà bao lâu chiến công được tạo dễ dàng nhất chính là phá huỷ đường dây ma tuý, buôn lậu. Phạm Hai là một trong mắt xích lớn, có lẽ muốn thông qua Quốc bày tỏ thiện chí, hợp tác. Mặt khác, Trần Tiến lên nhưng chắc chắn sẽ không bỏ hậu phương ở Tỉnh, nước ở huyện Phù Tiên khá sâu, có lẽ Quốc thành con đá dò đường. Hiểu mọi thứ, Quốc suy xét việc gắn mác 'người của Bí Thư' muôn lợi không hại, cười.
“Dạ, vâng.”
Trần Tiến nhìn đống chai dưới chân, nhíu mày:
"Mọi người uống không ít đi."
Trần Thiên đáp:
"Haha, chủ yếu là Quốc uống đó cha, danh hiệu Tiên tửu huyện Phù Tiên không sai."
Trần Tiến vỗ vai Quốc, thở dài:
"Uống được nhưng uống ít thôi, đừng quá sau."
Quốc cúi đầu:
"Vâng, tạ ơn Bí thư quan tâm."
Sau đó, Trần Thiên dẫn một người thanh niên tới, nói:
"Thưa cha, đây là cậu Chính, đang làm chứ Phó Chánh Văn Phòng Đảng Uỷ huyện Châu Giang. Trước con đã nói với cha."
Trần Tiến đáp:
“Ừm, hình như cậu là người viết bài về phong trào xây dựng công tác Đảng vừa đăng trên báo Tỉnh."
Nghe xong, Chính kích động:
"Vâng, vâng, cảm ơn Bí thư đã nhớ, hôm nay gặp ngài thật vinh hạnh, xin mời ngài một ly, ngài tuỳ ý ạ."
Dứt lời uống cạn, sau đó nhiều người cũng tới, muốn nhân cớ làm quen, Trần Tiến thái độ tiếp đãi bình tĩnh, cũng không quá để ý nhiều. Đến Quốc cũng rất nhiều lôi kéo làm quen, bầu không khí hoạt động mạnh.
Hơn một tiếng sau, Trần Tiến nói:
"Cũng muộn rồi a, chúng ta về sớm mai bắt đầu tuần mới. Uống nhiều rồi không lên lái xe a."
Cả đám người nhao nhao đáp:
"Vâng, xin nghe lời Bí thư."
Nhìn mọi người ra về hết, Trần Thiên nhìn An:
"Tôi về cùng cha, cậu gọi người đưa Quốc lên phòng nghỉ chút."
An gật đầu.
*
Sáng ngày hôm sau, Quốc thay quần áo xong tới thẳng Uỷ ban, sau buổi giao ban, tựa mình lên ghế nhìn cửa sổ, vừa hít xong 1 hơi, điện thoại trên bàn kêu:
"Reng...reng..."
Quốc vội cần lấy:
"Xin chào, tôi là Quốc xin nghe."
Đầu dây bên kia, một giọng nói trầm vang:
“Quốc à, tôi là Trịnh Long đây."
Biết được người gọi là ai, Quốc cẩn trọng:
"Vâng Bí thư, không biết ngài gọi tôi có chỉ thị nào ạ.”
Trịnh Long cười, giọng thân thiết:
"Hiện chức BT xã còn khuyết, gánh nặng đè trên vai, không biết công tác của cậu gặp khó khăn gì không
Quốc nhếch mép, biết thông tin trong bữa tiệc truyền ra, đáp:
"Vâng, cảm ơn Bí Thư quan tâm, mọi chuyện đều ổn ạ.”
Sau đó vài câu xã giao, Trịnh Long nói:
"Tôi vừa họp giao ban xong, cậu lên Huyện uỷ một chuyến, tôi muốn nghe tình hình xây dựng Đảng ở xã. cũng như phương án tăng cường giáo dục tư tưởng."
Nghe xong, Quốc gật đầu, xong gọi cho Hiền:
"Gọi cho cậu Sơn tới, tôi cần lên huyện một chuyến. Mà cô in vài phần liên quan kế hoạch tăng cường tư tưởng và xây dựng Đảng. Có lẽ ổn, chúng ta có thể lên."
Hiền trong lòng vui vẻ, bởi Quốc lên thì nàng cũng lên.
*
Khi Nguyễn Long vì hành động của con phải rời bỏ chức BT thì ngoài Quốc thì Lương Ngạn, Trần Hùng cũng hoạt động vô cùng mạnh, thấy Quốc rời đi, Lương Ngạn vội nhấc máy, thấy đầu dây bên kia trả lời, vội nói:
“Thưa Chủ tịch, BT Trịnh Long vừa gọi cho Quốc lên báo cáo về quá trình xây dựng đảng, chắc chắn có gì khuất tất. Sợ hắn muốn dựng Quốc lên làm BT và Hiền thành CTX, qua đó nắm quyền khống chế xã Ngô Quyền."
Vừa buông xuống, Nguyễn Loan nhíu mày, bởi trước đây nàng theo lão BT, nhưng từ khi lão BT về hưu chỗ dựa mất, nàng muốn bo bo giữ mình, việc liên kết cùng Phạm Hào trước đây cũng chỉ để giảm quyền uy của Trịnh Long, không ngờ tên này mới thông qua bạn leo lên vòng tròn PBT Thường Trực mới, nếu Trịnh Long nắm xã Ngô Quyền, nàng sợ rằng mình bị trả thù, khẽ chửi bậy:
“Khốn khiếp!”
Mà lúc này, cửa phòng vang lên tiếng chuông, Nguyễn Loan nhíu mày:
“Có chuyện gì ư?"
Trương Tùng đáp:
"Vừa người bạn trên tỉnh thông báo, hôm qua trong tiệc sinh nhật của Trần Thiên, Trần Tiến đối với Quốc rất tốt."
Nghe tới đây, Nguyễn Loan thở dài:
"Bảo sao tên kia gọi Quốc lên báo cáo công tác xây dựng Đảng."
Dứt lời cầm lấy di động bấm 1 số. Quốc vội bắt máy:
“Vâng, chào Chủ tịch, tôi xin nghe.”
Nguyễn Loan cười:
“Hôm trước tôi đọc qua công tác xây dựng Nông thôn mới ở xã Ngô Quyền thấy rất tốt, giờ cậu đang ở đâu, tôi muốn nghe cậu báo cáo."
Quốc đáp:
"Thưa Chủ tịch, vừa Bí thư gọi tôi lên Huyện Uỷ báo cáo về công tác xây dựng Đảng."
Nguyễn Loan gật đầu:
"Ừ. Vậy lát nữa xong, cậu tới luôn Văn phòng của tôi nhé, tôi chờ cậu."
Sau đó lần lượt là điện thoại chúc mừng từ Chủ nhiệm UBKT Trần Hà, Trưởng ban Tổ chức Trương Tùng....Phải tới khi xe vào trong Huyện Uỷ, điện thoại vẫn không ngừng kêu, Quốc đành chuyển sang chế độ rung, xong đi tới phòng Bí Thư.
Vừa bước vào cửa, Trịnh Long đứng lên, đầy nhiệt tình:
"Cậu tới rồi à, mau ngồi xuống."
Quốc cảm thấy có chút thụ xưởng nhược kinh, khi an vị xong đưa tới một tờ giấy, nói:
"Đây là phương án xây dựng đảng và tăng cường giáo dục tư tưởng ở xã, tôi xin được báo cáo."
Trịnh Long cầm lấy, nhìn lướt qua, gật đầu:
"Ừ, cậu nói đi tôi nghe."
Quốc chậm trình bày, nhưng cả quá trình Trịnh Long không quá chú ý mà nhìn chằm chằm Quốc. Càng xem hắn càng cảm thấy Quốc khí khái bất phàm, thầm chửi Bí Thư rửng mỡ a, để họ hàng về tận đây. Khi Quốc ngừng một lúc, Trịnh Long mới tỉnh lại, đưa qua điếu thuốc, nói:
“Không tồi, không tồi, xã Ngô Quyền dưới sự chỉ đạo của cậu đã làm được rất nhiều công việc, tôi rất vui mừng vì công tác của cậu, sắp tới huyện ủy sẽ tới cử đoàn làm việc xuống xã trao đổi kinh nghiệm công tác của các cậu.”
Xong đứng lên đi tới ngồi bên, vỗ vai:
"Dạo này bận rộn, chưa đủ quan tâm tới cậu, công việc khó khăn nói với tôi."
Quốc tiếp nhận điếu thuốc không hút mà cầm bật lửa vội châm cho Trịnh Long, Trịnh Long hít một hơi ánh mắt hài lòng. Quốc đáp:
“Cảm ơn sự quan tâm của bí thư, trước mắt cũng không có vấn đề gì cả.”
Trịnh Long giọng thân thiết:
"Cậu xêm xêm tuổi thằng lớn nhà tôi, sau này gặp không cần gọi bí thư, bí thiếc gì cả, cậu cứ gọi tôi là chú là được.”
Quốc đáp:
"Vâng Bí...Chú, vậy từ giờ cháu sẽ không khách khí nữa."
Trịnh Long cười to:
“Ha ha. Như vậy mới tốt chứ, về sau chúng ta là người một nhà, ở huyện Phù Tiên có ai không ủng hộ công việc của cháu, cứ nói thẳng với chú 1 tiếng."
Sau đó trò chuyện vài câu, Quốc đi ra, trong lòng vẫn còn cảm giác sung sướng, nhưng chưa đi được bao lâu đã thấy Phạm Hào đang hút thuốc, vừa thấy Quốc mỉm cười, chìa tay, nói:
“Cậu tới huyện ủy sao không tới chỗ tôi, rảnh chứ qua phòng tôi làm ly trà."
Quốc ngượng ngùng:
"Thật xin lỗi PBT, trước khi tới đây, chủ tịch có gọi tôi qua báo cáo công tác xây dựng Nông thôn mới."
Phạm Hào trong lòng thầm chửi, một lũ cáo già à, xong nghĩ tới thằng con đang say mèm nghiến răng, bên ngoài gương mặt tươi cười nói:
"Ừ, nếu Chủ tịch đã hẹn cậu thì cậu đến báo cáo công tác đi, xong việc đừng đi vội, tôi cho người đến đón cậu, lâu rồi chúng ta không ngồi với nhau, có chút chuyện công tác tôi cũng muốn nghe ý kiến của cậu."
Quốc lắc đầu:
"Tôi biết một quán, để tôi mời."
Phạm Hào cười:
"Cậu lên huyện thì sao có thể để cậu mời, hôm nay tôi mời khách. Với sau này chúng ta còn nhiều dịp gặp gỡ."
Nhìn thái độ vậy, Quốc gật đầu:
"Vâng, vậy xong tôi gọi, tôi đi không chủ tịch chờ."
*
Mà quả nhiên lúc này, trong Văn phòng, Nguyễn Loan đứng ngồi không yên, dù sao trước giờ thái độ của nàng cùng Quốc không tốt, nếu hắn kích động để Bí Thư tỉnh giận cá chém thớt cộng thêm hai phe kia đnag nhăm nhe trừ khử, vị trí của nàng sợ là khó giữ, lần này chắc chắn bằng giá nào cũng phải kéo lại gần một ít. Quả nhiên khi Quốc định bước vào, Nguyễn Loan tiến ra vài bước nắm chặt tay:
“Cậu khổ cực rồi, tôi đợi cậu từ sớm, mấy việc khác đều trì hoãn lại, đặc biệt chờ cậu đó."
Nghe vậy, Quốc ngượng ngùng:
"Thật xin lỗi, tôi vừa ở chỗ bí thư hơi lâu, cho nên tới muộn."
Nguyễn Loan cười:
"Xã Ngô Quyền từ khi cậu về cải thiện rất nhiều, thành tích càng lúc càng mạnh, Bí thư quan tâm là phải."
Xong quay sang Thư ký:
"Có đồng chí ở cơ sở tới, phải nhiệt tình tiếp đón chứ. Mau đi pha trà."
Thư ký có chút khó hiểu nhưng cũng vâng lời, Nguyễn Loan nhìn Quốc tiếp:
"Từ khi cậu đảm nhiệm chức chủ tịch xã thì thủ tục ở xã được dân chúng đánh giá rất cao. Vấn đề xây dựng Nông thôn mới tôi xem qua, rất khả quan, cậu cứ thẳng tay thực hiện. Trên huyện sẽ hỗ trợ hết sức về vấn đề thủ tục. Đặc biệt, chính quyền huyện rất coi trọng, tôi đang cân nhắc sắp tới sẽ trình lên Ban Thường Vụ Huyện Uỷ gia tăng thêm trọng trách, cậu phải chuẩn bị tâm lý gánh vác công việc nặng nhọc sắp tới."
Quốc hiểu từ 'Tăng thêm trọng trách!" chính là cất nhắc lên chức Bí thư, mà vào chức Bí thư mới chân chính con đường quan lộ, Quốc đáp:
" Cảm ơn lãnh đạo đã quan tâm, tôi nhất định sẽ làm thật tốt."
Nguyễn Loan cười:
"Có gì cho tôi gửi lời hỏi thăm tới Bí thư Trần Tiến nha."
Quốc gật đầu:
"Vâng."
Nghe được Quốc tỏ vẻ vật, Nguyễn Loan càng hưng phấn, nói:
"Tốt lắm, mà cũng trưa rồi, chúng ta đi ăn một bữa nhé?"
Quốc ngượng ngùng:
"Xin lỗi chủ tịch vừa PBT đã hẹn tôi."
Nguyễn Loan hơi biến sắc, cười:
"Ừm. Để lần sau nhé."
Phải tới tận cửa, Quốc khôi phục bình thản dù sao lần đầu trên con đường Quan Trường, hắn được săn đón vậy.
Đăng bởi | nguyencongthanhhy |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |