Bí Thư Xã
Quốc lấy điện thoại bên người, nhìn pin báo đỏ thấy vô số cuộc gọi nhỡ. Có cả người ở xã, trên huyện, và thậm chí cả bạn học cấp 2, cấp 3, những người mà Quốc chẳng bao giờ nghĩ rằng có ngày sẽ liên lạc, thầm than đúng là địa vị tạo nên sự khác biệt. Mặt khác có người gửi tin nhắn nhưng Quốc xem qua cảm thấy thêm khó chịu, bởi vì hầu hết là sao chép không có chút thành ý.
Nhưng từ trước đến nay, thái độ của Quốc cùng mọi người vô cùng hoà nhã, bắt đầu gọi điện trả lời, thái độ ai nấy vô cùng niềm nở. Bỗng nhiên điện thoại tắt ngủm, Sơn vội vàng:
"Thưa Bí thư, đây là sạc dự phòng, ngài cắm lấy. Với điện thoại có vẻ chai pin, hôm nào tôi mua pin mới về thay."
Quốc hài lòng, khi màn hình vừa sáng, điện thoại vang:
"Reng! Reng!"
Quốc vội bắt máy, Phạm Hào cười;
"Cậu xong việc chưa, tới chỗ tôi ngồi chút."
Quốc đáp:
"Vâng, vừa xong a, điện thoại hết pin nên ra xe sạc chút. Đang định gọi lại cho ngài ạ."
Phạm Hào nhìn đồng hồ, nói:
"Muộn rồi, cậu ở đâu tôi qua rồi tới quán Mạnh Hoạch ăn luôn nhỉ? Xong việc rồi chúng ta cứ uống thoải mái."
Quốc gật đầu.
*
Dưới sự dẫn đường của Phạm Hào, Quốc nhanh tới được quán, xung quanh đã đậu đầy xe ô tô, mặc dù ít kiểu dáng hạng sang, nhưng so với mặt bằng chung ở huyện là tương đối cao cấp. Khi hai người bước vào đại sảnh, một người phụ nữ xinh đẹp lập tức đi tới, nhìn thấy Phạm Hào, nói:
"A, PBT, ngài rốt cuộc cũng đến, em còn tưởng ngài đã quên nơi này rồi đấy!"
Phạm Hào cười to:
"Haha, tôi có quên quán thì cũng không quên được cô."
Người phụ nữ tiến tới khoác tay Phạm Hào kéo vào trong. Mà nhìn cả hai quen thuộc vậy, Quốc cũng không hỏi, theo bước vào trong. Người phụ nữ cũng không chào hỏi mà khẽ nhìn qua, nói:
"Đồ ăn vẫn như cũ chứ?"
Phạm Hào gật đầu:
"Ừ, nhưng phải nhanh một chút."
Đợi cửa phòng khép lại, tiếp:
"Cô ấy là tên Diệu Nhi, hàng xóm ở quê, hiện cũng là chủ quán."
Bữa cơm hôm nay không có thêm người khác, nếu trước đây Quốc sẽ được sủng mà sợ thì giờ được đóng mác người của BT Tỉnh, biết Phạm Hào tiến tới mình vì lợi ích, Quốc tâm thái bình thản. Khi đồ ăn được dọn lên, Phạm Hào nâng chén rượu, nói:
"Từ khi đề nghị cậu là Chủ tịch xã Ngô Quyền tới nay, cậu đã làm rất tốt. Nhất là kế hoạch Nông Thôn mới cùng công tác xây dựng Đảng. Gần đây công việc trên huyện hơi bận rộn nên ít quan tâm tới cậu, khiến cho cậu chịu chút uỷ khuất, tôi thật xin lỗi."
Nghe Phạm Hào nhận việc đề cử mình làm Chủ tịch xã về thân, Quốc trong lòng thầm mắng bỉ ổi, nhưng bên ngoài, khuôn mặt đầy cảm kích:
"Cảm ơn BT, tôi có thể đi tới ngày hôm nay thật sự là không thể bỏ qua sự nâng đỡ của PBT, chén này cho tôi xin phép được cảm ơn PBT."
Dứt lời uống cạn, mà đối diện trong lòng Phạm Hào căng thẳng, đây là mờ ám chỉ việc mình lạnh nhạt với hắn từ đây, vội cười:
"Haha cậu nói quá, mà tôi cũng xin nói thật lòng với cậu vài câu, chức BT xã khuyết, ý tôi muốn trực tiếp đề cử cậu nhưng tình hình trong huyện uỷ rất phức tạp, có nhiều người gây khó dễ. Nhưng hôm nay, cậu yên tâm, dù liều cái mạng già, tôi cũng đưa cậu lên chức BT."
Nhìn thiện chí của Phạm Hào kết hợp thêm lời nói của Trịnh Long, Nguyễn Loan khi nãy, Quốc biết chắc chức BT Xã không chạy khỏi tay mình, mập mờ đáp:
"Vâng, tôi và gia đình đều hết sức cảm tạ sự trợ giúp của PBT."
Phạm Hào nâng chén uống cạn, nói:
"Haha, hai anh em chúng ta uống cạn chén này."
Nghe từ "Anh, em!", Quốc uống xong chén cũ, xong lại rót đầy, tiếp:
"Vâng, tôi kính ngày một chén."
Và cứ như thế hai người chén qua lại, Phạm Hào cũng lờ đờ say, cười:
"Đi, chúng ta ra sau xông hơi."
Rất nhanh Diệu Nhi cùng 1 phục vụ có mặt, dìu hai người vào trong. Và sự xông hơi không khác gì những chuyện xảy ở quán Hương Nhãn, chẳng qua phẩm vị thấp hơn chút. Mặt khác, lần đầu đi cùng, dịch vụ tương đối quy củ. Đợi Quốc đi xa, Phạm Hào ánh mắt hơi híp mở to, cười:
"Quả nhiên là con ông cháu cha a."
*
Thứ ba, cuộc họp Thường vụ Huyện Uỷ diễn ra, Trịnh Long nhìn một lượt, nói:
"Thưa các đồng chí, Xã Ngô Quyền liên tục xảy ra chuyện, cho thấy công tác cán bộ trên huyện có vấn đề rất lớn. Với vai trò lãnh đạo, tôi cũng có trách nhiệm nhưng Ban Tổ chức Huyện Ủy cần xem xét lại? Sao những tình trạng sâu mọt như vậy không phát hiện trước mà phải đợi tới khi xảy ra chuyện mới báo cáo? Đồng chí Trương Tùng nhanh chóng viết báo cáo, tôi sẽ lên tỉnh báo cáo cùng ngài BT tỉnh.”
Cả đám biết Trịnh Long đang thất thế ở Ban Thường Vụ, muốn nhân việc này đẩy Trương Tùng đi bởi công tác tuyển lựa cán bộ có vấn đề nhưng tùy thao tác có thể to hoặc nhỏ. Nếu báo cáo lên thì khẳng định là Trương Tùng sẽ gặp xui xẻo, các lãnh đạo trong huyện tuy bị khiển trách nhưng không quá lớn. Còn nếu để xử lý trong nội bộ huyện, việc này sẽ nhỏ đi rất nhiều. Phạm Hào đáp:
“Việc đề bạt do Ban Thường Vụ quyết định, chúng ta đều không thể trốn tránh trách nhiệm. Tôi thấy chúng ta lấy đại cục làm trọng, cố gắng hết sức không kinh động tới cấp trên. Hơn nữa cấp trên cũng không nói công tác tuyển lựa cán bộ trong huyện ta có vấn đề, không thể tự nhận sai lầm như vậy được.”
Mấy người khác cũng nhao nhao ý kiến:
“Tôi thấy huyện tiến hành tự kiểm điểm là được, không cần phải làm nên tới tỉnh.”
Trịnh Long đánh mắt, Trịnh Khải nói:
“Tôi thấy không cần thiết phải báo cáo lên thành phố, nhưng có vẻ áp lực của Trưởng Ban Tổ chức Cán bộ Trương Tùng là rất lớn. Tôi thấy nên đề bạt một phó trưởng Ban tổ chức Cán bộ để giúp đỡ cho Trưởng Ban dù sao vị trí này đã để trống một đoạn thời gian, cứ để trống mãi như vậy cũng không có lợi cho công tác.”
Trịnh Hân - PCT thường trực HĐND, nói:
“Ý kiến của đồng chí Chánh Văn Phòng rất tốt, chúng ta cần tăng cường công tác tổ chức của huyện ủy. Tôi thấy đồng chí Trịnh Lâm – Cán bộ Văn Phòng Đảng Ủy không tôi, có kinh nghiệm trong công tác tổ chức. Mọi người thảo luận xem.”
Trịnh Lâm ngồi Văn phòng Đảng Ủy đã lâu, tuy có năng lực nhưng thuộc phe Địa Phương lên luôn bị áp chế. Trịnh Long đây muốn nhân việc này nâng đỡ, thò được tay vào Ban Tổ Chức cán bộ. Cuối cùng hai người Phạm Hào và Nguyễn Loan nhìn nhau, đồng ý nhượng bộ, đáp:
“Đồng chí Trịnh Lâm năng lực làm việc rất tốt, hoàn toàn có thể đảm nhiệm công tác này.”
Nhìn xem cuối cùng phòng tuyến Ban Tổ Chức Cán Bộ cũng nhét được vào, Trịnh Long tâm trạng vô cùng thư thái, cười:
“Tốt, vậy đồng chí Trịnh Lâm sẽ thành Phó Trưởng Ban Tổ Chức Cán Bộ, tôi tin tưởng rằng với sự bổ sung này, công tác của Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy sẽ được nâng cao. Hiện nay chúng ta thảo luận một chút về vấn đề của xã Ngô Quyền.”
Nhìn 1 lượt, tiếp:
“Tất cả mọi người đã biết tình huống ở xã Ngô Quyền, chúng ta vừa mới điều chỉnh bộ máy không lâu, lại xảy ra đại sự, mọi người thảo luận xem huyện nên tiến hành như thế nào để quản lý xã ngô Quyền?”
Nguyễn Loan đáp:
“Trong vai trò Chủ tịch huyện, tôi thấy kể từ khi đồng chí Nguyễn Long bị thuyên chuyển, gần như toàn bộ công tác đều cơ bản rơi xuống vai Chủ tịch Xã. Đồng chí Quốc đã phụ trách triển khai công tác, đảm bảo ổn định cục diện xã. Tôi thấy đồng chí này đã vượt qua thử thách ở các phương diện. Đồng chí Quốc có thể đảm nhiệm chức Bí thư xã.”
PBT thường trực - Chủ tịch HĐND Phạm Hào gật đầu:
“Đề nghị của đồng chí Chủ tịch rất tốt. Tôi cho rằng đồng chí Quốc hoàn toàn có năng lực gánh vác thêm trọng trách. “
Trương Tùng đáp:
“Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy vẫn theo dõi đồng chí Quốc từ trước tới giờ. Đồng chí này cả về tư tưởng và tố chất chính trị đều tốt phi thường. Xã Ngô Quyền tuy không ngừng xuất hiện vấn đề nhưng cậu ấy gần bùn chẳng hôi tanh mùi bùn Để cậu ấy làm Bí thư Đảng ủy là thích hợp.”
Do biết quan hệ của Quốc cùng BT Tỉnh, toàn bộ 100% thông qua. Xong chức Bí thư Đảng Ủy xã, mọi người bắt đầu tranh đoạt chức CTX, Nguyễn Loan nói:
“Từ khi đồng chí Trần Hùng chuyển xuống xã công tác đã làm ra rất nhiều thành tích, từ năng lực và kinh nghiệm đều hoàn toàn có thể đảm nhiệm chủ tịch xã. Mặt khác, đồng chí Trần Hùng phối hợp rất tốt với đồng chí Quốc trong công tác. Tin tưởng rằng hai người này nắm chức vụ cao nhất trong xã làm cho các công tác của xã ngô Quyền được thực hiện tốt hơn. Tôi đề nghị để đồng chí Trần Hùng ấy làm chủ tịch xã.”
Phạm Hào hắng giọng:
“Tôi thấy đồng chí Lương Ngạn rất không tồi. Công tác lâu năm ở xã, hiểu rõ tình hình cũng như tâm tư người dân. Để đồng chí ấy nắm giữ chức Chủ Tịch Xã khiến mọi thứ thuận lợi, không xáo trộn.”
Trong hội trường lập tức mù mịt khói thuốc. Trịnh Long liếc nhìn cả hai vốn liên minh, giờ trở mặt, vô cùng vui vẻ. Cuối cùng bộ máy Ban Thường Vụ của xã được thông qua như sau: Quốc làm Bí thư Đảng ủy xã, Trần Hùng PBT kiêm Chủ tịch xã; Hiền phó chủ tịch xã; Lương Ngạn PBT kiêm Chủ nhiệm HĐND.
Trịnh Long đi ra khuôn mặt mỉm cười, bởi hôm nay, hắn là người chiến thắng, vừa tạo được quan hệ cùng Quốc, vừa chia rẽ liên minh. Phía Phạm Hào – Nguyễn Loan gương mặt bình thản, dù thua thiệt chút, nhưng chưa phải tử cục.
Rất nhanh, sáng thứ 4, Quốc được gọi lên thông báo việc trở thành BT xã cũng như nhân sự mới ở xã. Sang thứ 5, lãnh đạo huyện có mặt tuyên bố. Tới đây, Quốc nắm trong tay quyền hạn cao nhất trong xã, con đường quan lộ thênh thang.
Đăng bởi | nguyencongthanhhy |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |