Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện thường ngày

Tiểu thuyết gốc · 1259 chữ

Lát sau, Quỳnh Yêu vừa từ từ mở mắt ra, đã bắt gặp một gương mặt overthinking đang ngồi trước mặt mình, trên tay là một cây trâm hoa vừa được gỡ ra từ tóc nàng thì phải. Ánh mắt hắn như dò hỏi, môi mím chặt lại. Thôi rồi..."Tôn thượng...huynh...đang làm cái gì vậy?"

Hóa ra khi Ma Tôn tỉnh giấc, trời còn chưa sáng rõ, ánh trăng đêm non nớt hòa tan sau vầng dương đỏ chói ở chân trời phía đông, chiếu lên gương mặt hắn. Ánh sáng ban mai rất nhanh đã tràn qua khung cửa, soi rọi lên mái tóc của tiểu hoa yêu, để lộ một cái trâm cài mang hình phượng hoa lung linh trên nền lá xanh. Đáy mắt hắn khẽ khàng xao động, nàng từ trước tới nay đều không thích phục sức rườm rà, không lẽ cái trâm này...Một tia đỏ chiếu về phía phòng của Thiếu quân, hắn lặng lẽ lắc đầu.

Ma Tôn vẫn không nói không rằng, khẽ xiết chặt bàn tay kia lại, quả nhiên nàng liều mình nhào tới trước, loay hoay gỡ những ngón tay hắn ra, nhẹ nhàng đoạt lại cây trâm. "Huynh đừng làm như vậy, sẽ bị thương đó. Với lại, đây là cây trâm này không phải của ta đâu", "Ai đưa cho ngươi?". Nàng nghiêm túc nhìn hắn, khóe mi khẽ chau lại, "Là Tiểu Mộc Từ nhờ ta đưa cho Phượng Nhi, cậu ta ngại quá nên không dám tự mình đưa cho muội ấy, vậy thôi". À...thì ra là vậy. Tiểu hoa yêu có chút thích thú nhìn bộ dạng thở dài nhẹ nhõm của hắn, cũng không nhịn được buông một câu, "Từ trước tới nay, ta vốn chỉ thích bạch quỳnh hoa, huynh không nhớ sao", hắn nghiêng đầu, "Yên tâm, khi nào quay về, bổn tọa mua cho ngươi cả rổ", nàng bật cười, Thượng Huyền cũng đứng dậy, tới bên cửa sổ nhìn về hướng đại điện, trên môi đem theo ý cười nhàn nhạt. Đằng sau lưng hắn, Quỳnh Yêu thẫn thờ cầm hai cái lệnh bài trên tay, ánh mực đỏ tươi như màu máu, chiếu vào tâm can nàng. Gương mặt sau ngủ của mấy tiểu hoa yêu lấp ló sau tấm chăn, lộ ra nét ngây thơ cùng non nớt, Quỳnh Yêu mỉm cười, chẳng mấy chốc lại cảm thấy nhẹ nhõm. Tỷ chắc chắn sẽ vượt qua được chuyện này, cũng sẽ sớm trở về với mấy đứa, cứ an tâm ngủ say, nha...

Vầng dương sáng chói chiếu trên đỉnh đầu, lộ ra khí tức ấm áp vô cùng, mà thực ra thì cũng không ấm lắm. Quỳnh Yêu lặng lẽ nhìn hai thiếu niên khắc khẩu đang hùng hổ cúi đầu uống trà thì có chút lo lắng. Tụi tiểu hoa yêu thấy không khí có phần khó ở thì cũng không hó hé gì cả, chỉ có Tiểu Mộc Tử đưa ánh mắt nài nỉ nhìn nàng. Kìa tỷ, hôm nay là sinh thần của Phượng Nhi...Tỷ biết rồi, đệ cố gắng đợi thêm một chút a, có tang sự là không hay chút nào đâu. Dạ. Cuối cùng A Liên lại là người đứng ra giải vây, "Th...Ca ca, huynh dạy ta đọc chữ với nha..."

Không khí lại lặng đi một chút, tới khi Thiếu Quân nghi hoặc đứng lên, một tay cầm lấy cuốn sách trên tay A Liên, tiến về phía cái bàn nhỏ ở góc phòng, vừa đi vừa lầm bầm cái gì đó, nhưng cũng không phản đối. Bóng dáng cậu ta vừa đi khuất, Ma Tôn có vẻ cũng thoải mái hơn một chút, thong thả uống nốt chén trà còn lại. Chỗ này, A Liên đang nắm chặt cả hai tay, mặt mày tối sầm trước sự dạy dỗ 'quy củ' của Thiếu Quân, ánh mắt cầu cứu thỉnh thoảng liếc lên liếc xuống với Phượng Nhi và Tiểu Mộc Tử đang tính kế cứu bồ bên kia phòng. "Ca ca, A Liên nếu ngồi một chỗ quá lâu sẽ ngất mất, huynh cho phép muội ấy chạy nhảy một chút nha". Thiếu Quân mặt mày khó đăm đăm ngước mắt nhìn lên..."Nhưng A Liên mới ngồi đây được nửa khắc mà, đâu có gọi là quá lâu...". Gòi xong, "À, hôm nay là sinh thần của muội ấy với Phượng Nhi, huynh đừng làm khó muội ấy nha", "Các muội là sinh đôi hả?". Một nét thoáng buồn hiện trên gương mặt thiếu niên, cậu ngỡ ngàng lắc lắc đầu mấy lần, cũng không thể ngẫm nổi tại sao mình lại khó chịu. Thư từ của Lưu lão ở Ma Cung gửi tới, báo tin hai vị trưởng lão đã cho giải tán đại binh, hiện đang lùng sục vị 'nương' cùng hai tiểu tử hôm trước. Nhìn mấy đứa trẻ chạy nhô chạy nhào trong phòng, nàng cạn lời thở dài một tiếng. Cũng vì vậy mà mấy tiểu hoa yêu không thể chạy ra ngoài chơi như bình thường, chỉ có thể chôn chân tại Nguyệt gia bày bừa lung tung.

Hắn thấy sắc mặt nàng tối đi một chút, liền khẽ khàng thở dài, "Xin lỗi ngươi, bổn tọa vốn không định gây nhiều phiền phức như vậy..." Nàng bật cười trước vẻ mặt buồn thiu của hắn, gò má cũng mấy phần hồng hào thêm, đành giấu khóe môi đang giương lên sau vẻ mặt nghiêm túc, "Huynh không phải ngủ bờ ngủ bụi là được rồi. Tôn thượng như vậy, có thể làm gương cho mấy tiểu yêu sao?" Thượng Huyền không nói gì, nhưng sắc mặt hắn rất nhanh cũng chuyển sang cau có, mưa dông kéo đến ùn ùn, làm các nàng một phen sợ xanh mặt. "Ta nói đùa thôi, huynh đừng nóng...", "Ngươi sợ bổn tọa tới vậy sao", "Không có...", "Nói dối...", "Ta đang nhìn thẳng vào mắt huynh nè, 'Ta không có sợ huynh', được chưa?????", ";-; Tạm được...". Tiểu tử kia thấy cảnh náo nhiệt, khóe môi cũng không nhịn được mà nhếch lên một chút. Cậu vẫn không nhớ được gì cả, chỉ biết gia môn mà mình từng ở thật sự rất lạnh lẽo, rất khắc nghiệt, khuôn mặt mờ ảo của phụ mẫu không bao giờ cười... Hình như còn có một tiểu tử khác, mặt mũi vô cùng giống cậu, nhưng trên môi lại là nụ cười, rực rỡ như vầng dương chói lọi. Kẻ đó vẫy vẫy tay, thân ảnh lẩn khuyất trong bóng tối, thanh âm vang vọng trong ánh đèn mờ tỏ, "Bảo trọng".

"Ca ca, ca bị đau đầu sao?", một vài giọng nói non nớt vang lên, vây xung quanh hắn, đằng kia, một thiếu nữ lo lắng đang nhìn về phía hắn, thì thầm điều gì đó với một thiếu niên áo đen, giống như phụ mẫu bất an nhìn con cái bị bệnh. Phiền thật đấy, nhưng lại vô cùng quen thuộc. Tiểu Thiếu Quân lặng lẽ dựa lưng vào vách tường, thản nhiên nhắm hai mắt lại, trong lúc A Liên mày mò đọc tiếp trang sách, tươi cười nhìn cây trâm hoa được trang trọng trao vào tay Phượng Nhi trước gương mặt đỏ bừng của Tiểu Mộc Tử và vẻ hả hê của 'cha nương' mấy đứa trẻ.

Quỳnh Yêu nghiêng đầu, ngày cuối cùng trước khi Tẩy Tủy Kiếp bắt đầu trôi qua nhanh như một cơn gió, nhưng lạ là nàng chẳng thấy buồn bã chút nào.

Bạn đang đọc Quỳnh Hoa Dạ Vũ sáng tác bởi boconganht9
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi boconganht9
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.