Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn Thân Của Vợ Cũ

Phiên bản Dịch · 1060 chữ

Lục Gia Chủy, Tòa nhà Trung tâm Thế giới.

Bảo vệ đứng nghiêm, cúi chào khi chiếc Bentley Bentayga đi vào, một bảo vệ khác phía trước điều hướng để xe vào chỗ đậu VIP, rồi mở cửa ghế phụ, lịch sự mỉm cười chào đón Lê Ôn Ngưng bước xuống. Nhiều cô gái xung quanh đều nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ. Lê Ôn Ngưng biết rằng sự ngưỡng mộ này là nhờ anh rể của mình.

Thế giới chỉ có anh rể là tốt nhất, có anh rể, em gái vợ là báu vật.

Nghĩ đến người chị không biết điều, cô cảm thấy thật khó chịu.

"Anh rể, mình đến đây làm gì vậy?"

"Câu lạc bộ của bạn anh ở trên tầng. Đi nào, mình lên xem thử nhé?"

Thang máy dừng lại ở tầng 22.

Câu lạc bộ Thẩm Mỹ Tóc và Làm Đẹp Kim Sa.

Diện tích rộng 2000 mét vuông, trang trí cực kỳ sang trọng, nhưng không có người.

Cửa ra vào dán tờ giấy có chữ "Chuyển nhượng."

"Xán Văn, chờ cậu lâu rồi."

Bên trong hội quán, một người đàn ông tiến đến bắt tay Lương Xán Văn, rồi nhìn sang cô gái xinh đẹp mặc đồng phục JK đứng bên cạnh.

"Đây là em dâu à? Xinh thật đấy."

Lê Ôn Ngưng bẽn lẽn cười.

Lương Xán Văn giải thích: "Anh Trần nhầm rồi, đây là em vợ của tôi."

"Em vợ à? Xin lỗi nhé."

Trong lòng Trần Tiền thầm nghĩ: Cậu không đưa vợ mà cứ đưa em vợ đi khắp nơi sao?

Lương Xán Văn chỉ mỉm cười, vì chuyện bị phản bội và ly hôn không phải là điều đáng tự hào, không cần nói với ai cũng được.

"Anh Trần, mình vào việc chính đi."

Cha của Trần Tiền và cha của Lương Xán Văn từng cùng học nghề, xem như là sư huynh đệ. Sau này, mỗi người có một số phận khác nhau.

Cha của Trần Tiền bắt đầu từ một tiệm cắt tóc nhỏ, từng bước phát triển và kiếm được nhiều tiền. Bây giờ đã già, ông giao lại việc kinh doanh cho Trần Tiền, và anh ta đầu tư vào hội quán này.

Trần Tiền dẫn cả hai đi tham quan một vòng quanh hội quán. Hội quán vô cùng rộng lớn với đủ khu vực cắt tóc, làm đẹp, thư giãn, thể hình, ẩm thực… mọi thứ đều đầy đủ.

"Giữa chúng ta đã có mối quan hệ thân thiết, nên tôi nói thật luôn. Dạo này tôi thua bài nhiều quá, mấy dự án khác cũng thiếu vốn. Haizz, mở rộng quy mô quá đà rồi, muốn tìm người sang nhượng hội quán này. Cậu có hứng thú không?"

Lương Xán Văn hiểu rõ tình hình, vì anh đã đến đây một hai lần.

"Cậu muốn chuyển nhượng bao nhiêu?"

"Năm đó, tôi đã đầu tư tổng cộng 9 triệu nhân dân tệ. Vì có mối quan hệ tốt với cậu, nếu cậu muốn tiếp nhận, tôi sẵn sàng chịu lỗ 3 triệu, 6 triệu là của cậu. Thế nào?"

"Đã bốn năm rồi, hội quán này không còn giá trị nhiều như vậy nữa. Hiện giờ làm ăn không dễ, thuê 2000 mét vuông này mỗi tháng gần cả triệu tệ, tôi còn phải tuyển thêm nhân viên, chưa kể tiền thuê, điện nước, phí quản lý, trang thiết bị, hàng hóa… Mỗi tháng phải bỏ ra ít nhất hai triệu. Thôi thì, tôi trả cậu 5 triệu, nếu cậu thấy ổn thì mình ký hợp đồng hôm nay."

Trần Tiền ngạc nhiên, không ngờ đối phương còn nôn nóng hơn cả anh.

"Gần đây Xán Văn trúng mánh lớn nhỉ, nhớ phải kéo tôi đi cùng đấy nhé."

"Trúng chút đỉnh thôi, làm sao so được với anh Trần."

"Được! Đi nào, mình vào văn phòng bàn chi tiết. Mời."

Lê Ôn Ngưng kéo vạt áo của Lương Xán Văn, anh nói: "Anh Trần, anh vào trước đi."

Trần Tiền gật đầu, bước vào văn phòng.

Lương Xán Văn mỉm cười hỏi: "Có chuyện gì thế?"

Lê Ôn Ngưng lo lắng: "Anh rể, mình mới vào chưa đến nửa giờ mà anh đã quyết định rồi. Dù sao cũng là vài triệu, anh nghĩ kỹ chưa? Mỗi tháng chi phí sẽ rất lớn."

Lương Xán Văn nhìn ra cảnh náo nhiệt của Bến Thượng Hải: "Vị trí này rất tốt, khách hàng cũng là những người giàu nhất ở Thượng Hải. Đánh bài nhiều quá nên tán gia bại sản không ít. Em không tin anh rể sao?"

"Em tin anh rể, anh rể làm gì em cũng ủng hộ."

"Tin anh rể là đúng rồi."

Lương Xán Văn phải nhanh chóng sử dụng khoản 6 triệu còn lại để khỏi bị xóa sổ trong vài giờ nữa.

Tuy nhiên, Lương Xán Văn có tiền nhưng không dại. Hội quán này tối đa chỉ đáng giá 5 triệu, giữ lại 1 triệu để tiêu dùng không phải dễ chịu hơn sao? Thực ra, anh hoàn toàn có thể dùng tiền này để mua sắm ăn uống, sống thoải mái cả đời mà không cần làm gì.

Nhưng Lương Xán Văn chọn khởi nghiệp, vì thành công trong sự nghiệp chính là thành công lớn nhất của một người đàn ông.

Điều quan trọng nhất là: về sau, tiền sẽ càng nhiều, không làm gì cũng không ổn.

Tiếp theo, Lương Xán Văn vui vẻ ký hợp đồng và chuyển khoản 5 triệu tệ vào tài khoản của Trần Tiền.

Trần Tiền chú ý thấy ánh mắt Lê Ôn Ngưng nhìn anh rể mình đầy ngưỡng mộ.

Cô em vợ này có điều gì đặc biệt.

Đàn ông quẹt thẻ đã rất ngầu, anh rể quẹt thẻ còn ngầu hơn.

Em vợ dĩ nhiên ngưỡng mộ rồi.

"Chúc mừng Xán Văn, từ nay cậu chính là ông chủ của hội quán này rồi. Nhân viên tôi cho nghỉ hết rồi, nếu cậu cần, có thể gọi họ quay lại bất cứ lúc nào."

"Nhân viên vẫn có thể tiếp tục làm việc, nhưng tôi sẽ đợi đến khi tìm được một quản lý để quản lý hội quán."

"Được thôi. Đã đến giờ trưa, tôi mời cậu và em vợ đi ăn."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc Sau Khi Ly Hôn, Ta Mới Phát Hiện Mình Bị Mơ Ước Từ Lâu - Dịch của Tuyết Phù Nương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phanledongha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.