Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 13 : Hiện Thực

Tiểu thuyết gốc · 2237 chữ

Sáng hôm sau, sau một đêm đau khổ cha Ain cũng phải bỏ qua nỗi đau mà tiếp tục đi săn vì bộ lạc, ông nhẹ nhàng hôn vào trán con mình rồi bước ra ngoài, ở thời đại này ông không được phép đau buồn quá lâu.

Ở thời kỳ này việc người thân mất là chuyện thường ngày, ai cũng phải chấp nhận việc đó, họ chịu quá nhiều nên trốn tránh bằng cách cho rằng nếu đau khổ quá lâu người mất sẽ kéo họ theo để đoàn tụ.

Các thành viên bộ lạc khác nhìn tộc trưởng tiều tụy hơn sau một đêm, họ cũng không nói gì nhiều chỉ động viên cố gắng.

Sau khi mọi người tiếp tục công việc, lão Vu cũng an tâm mà bước vào xem xét xử lý vết thương cho Ain, xong rồi ông lại về chỗ mình nghỉ ngơi.

Dyz và đám nhỏ tranh thủ thời gian rảnh cũng vào vệ sinh cơ thể cho Ain.

Khoảng ba năm trước, Ain đã bắt đầu chỉ dẫn bọn nhỏ vệ sinh cơ thể, lúc đầu ai cũng tránh né vì xa lạ, dần dần tụi nó ưa thích việc này. Còn Dyz phải tới khi Ain giận mấy hôm, mới chịu làm theo dù khó chịu nhưng anh cũng ráng làm cho ‘cậu chủ’ vui.

Hoàn tất công việc tự nguyện, Dyz đi ra hang thỏ hỗ trợ cho Zua đang trụ, anh lấy ít cành cây gia cố thêm những chỗ bọn thỏ cào gãy, còn Zua thì lấy bùn trên suối ngọn núi đắp vào.

Dù Ain nhiều lần tỏ vẻ không đồng ý lấy bùn thay thế đất sét nhưng hắn cũng không ngăn cản, hang thỏ hai người chịu trách nhiệm nên hắn cứ để họ làm theo ý họ, chỗ nào không phù hợp hắn mới can thiệp.

Zua cũng khổ tâm lắm, lấy bùn thì sẽ không cần nhờ đội thợ săn lấy dùm, mỗi lần lấy họ đều vòi vĩnh thức ăn hoặc thêm số lượng ít vào đơn hàng tộc trưởng giao.

Như thế lại ảnh hưởng tới lợi ích chung của tụi nó, khiến công việc hiện đã nhiều lại càng nhiều hơn nên nó quyết định với Ain rằng sử dụng bùn thế đất sét tới khi nào ổn, nó lại sử dụng đất sét lại.

Hơn một tiếng gia cố công trình, hai người Dyz mới xong ngồi xuống thở, hai người tuy mệt nhưng nụ cười không có thuyên giảm.

Qua hơn một năm, bầy thỏ đã cho năng xuất nhiều hơn lúc mới về ‘nhà mới’, thậm chí lúc khó khăn bầy thỏ cũng đóng góp cho bộ lạc rất nhiều thịt và lông của nó.

Không bàn tới chất lượng thịt béo bở, chỉ bộ lông đã được tộc trưởng đánh giá cao, bộ lông dày vừa đủ chống ấm cũng như khá nhẹ, đủ vận động trong mùa đông vẫn được, có điều tộc trưởng còn có ý định muốn ra ngoài săn bắt.

Qua mấy năm, bầy thỏ giờ đây số lượng hơn hai trăm con, hang cũng đã năm cái, mỗi cái đều rộng hơn 10m, dài 8m, cao hơn 2m.

Điều đó làm công việc canh gác cũng cần hai người trực, nhiều lần cha Ain ngỏ ý cho một số người qua phụ nhưng Dyz lẫn Zua không đồng ý, tỏ ý mình làm được.

Trở về với Ain

Vào ngày định mệnh đó, lúc hắn ngất đi thì hắn xuất hiện trong tiềm thức tối đen của mình, bỗng hắn nghe được một giọng nói :

“Ôi không ngờ gặp con lại sớm đến như vậy.“

Nghe được giọng của mẹ Âu Cơ, hắn muốn trả lời lại nhưng không có cách nào mở miệng được, thấy hắn im lặng mẹ Âu Cơ mới lên tiếng lần nữa :

“Hihi, xin lỗi con nha trong đây nói chuyện bằng cách suy nghĩ á.“

“Alo, alo 1234, oke tại sao mẹ xuất hiện trong đầu con?“

Hắn làm thử theo lời mẹ nói ok hắn mới hỏi mẹ Âu Cơ.

“À đây chỉ là một mảnh linh hồn của mẹ, chỉ khi nào gặp nguy hiểm mẹ mới xuất hiện, mà ta không có nhiều thời gian đâu nên ta nói luôn nhé. Từ giờ đến khi con trưởng thành ta sẽ không xuất hiện nữa, hãy tự lo liệu, à đã có hai người ta cử xuống giúp đỡ con rồi đó.”

Nghe những lời mẹ nói, hắn trầm ngâm một lúc mới hỏi :

“Vì sao?“

Linh hồn mẹ Âu Cơ tự nhiên trả lời.

“Vì linh hồn cũng cần sạc năng lượng đó.“

“...”

“Vì số phận.“

Dường như mẹ nhận ra mình trả lời sai ý, nên nói lại nhưng với giọng lạnh nhạt như thể đó là tự nhiên, điều này làm hắn bất ngờ sau đó như không để cho hắn hỏi nữa, mẹ đã cưỡng ép hắn trở lại hiện thực.

Mở mắt ra lần nữa, Ain nhìn xung quanh có vẻ như là buổi sáng, trong chỗ ở, vẫn khung cảnh quen thuộc nhưng nó lại trống vắng lạ kỳ.

Ain như mọi lần muốn đứng dậy sau giấc ngủ dài nhưng lần này cơ thể lại nặng nề lạ thường, Ain nhìn xuống mới phát hiện cơ thể đang quấn nhiều lá thuốc, hắn mới nhớ đến việc bản thân đã bị thương.

Tặc lưỡi, rồi cố gắng đứng dậy lần nữa, đang chật vật thì Dyz bước vào, thấy thằng nhóc tỉnh dậy liền kích động, anh chạy lại lắc vai hắn liên tục rồi tràn ra một ngàn câu hỏi, thấy Ain không trả lời mình, Dyz mới sực nhớ nhìn lại thấy Ain lại ngất từ bao giờ.

Lại một lần nữa tỉnh lại, Ain liền nhìn xem có cha nào định ám sát hắn nữa không, chỉ thấy Dyz ngồi một góc áy náy nhìn hắn. Lần này không còn cú lắc nào nữa nên những câu hỏi về sức khỏe từ Dyz được Ain thành thật trả lời.

Khi đã trả lời xong, Ain mới hỏi lại Dyz :

“Từ khi con ngất đã bao nhiêu ngày trôi qua rồi chú?’

“Ba ngày rồi.“

“Uhm vậy mẹ con có sao không? Con không thấy mẹ ở đâu vậy?“

“Ờ ….uhm.”

Thấy câu hỏi được Dyz trả lời ậm ờ, Ain càng bối rối, lúc này hắn nhắm mắt lần nữa, hắn đang thử cảm nhận tình mẫu tử nó không có phản hồi, khiến hắn kích động một loạt câu hỏi tràn ra nhưng Dyz chỉ im lặng.

Thấy Ain trở nên bình tĩnh một phần, sau 15p hỏi liên tục, Dyz thở dài nói :

“Con vào chỗ lão Vu, lão ấy sẽ giải đáp cho con.“

Nghe câu nói này từ Dyz, trái tim hắn lại lần nữa vỡ vụn, một lần nữa hắn lại không thể bảo vệ người mình yêu thương, cảm xúc một lần nữa bùng nổ nhưng lúc này một tia sáng trong tiềm thức xuất hiện và bên ngoài hắn như bị cắt đứt cảm xúc.

Nhìn khuôn mặt không còn cảm xúc của Ain lúc này, khiến Dyz thật sự hoảng sợ, chỉ vài giây trước thằng bé còn đang chuẩn bị khóc tới nơi, chỉ một cái chớp mắt đã trở nên vô cảm như thể hai con người khác nhau trước mặt anh.

Ain lúc này lên tiếng :

“Con cảm ơn chú, nhờ chú đưa con vào chỗ lão Vu.“

Dyz vội đỡ Ain dậy rồi dìu vào chỗ lão Vu, xong công việc anh lui ra, vì lúc này anh không dám đối mặt với Ain, nó quá lạnh lùng, anh chỉ có thể tự trấn an mình rằng thằng nhóc đang bị kích thích quá nên mới có khuôn mặt như thế.

Lão Vu đang quay lưng lại ngồi điều chế ít thảo dược để chút nữa đắp lên người Ain, định quay lại thì lão nghe tiếng bước chân, lão Vu liền dừng động tác hỏi :

“Là ai?“

“Là con lão Vu.“

Nghe giọng nói trẻ con một lần nữa vang lên trở lại, khiến lão vui sướng muốn quay lại, như nhớ tới chuyện kia lão tiếp tục giữ nguyên tư thế điều chế thuốc mà hỏi:

“Khỏe rồi à, có chuyện gì không?“

“Dạ chú Dyz bảo con vào hỏi lão Vu vài chuyện sau khi con ngất đi.“

Lão trả lời Ain nhưng trong giây lát thân thể lão run lên chút ít:

“À chuyện đó à, con cứ hỏi.“

“Mẹ con đâu?“

“Trên đỉnh núi.“

“Còn cha con?“

“Đi săn.“

“Dạ vậy con cảm ơn.“

“Chỉ như vậy?“

Lão tưởng thằng nhóc sẽ hỏi nhiều câu hỏi chứ, lão còn đang chuẩn bị ít câu trả lời, vậy mà thằng nhóc chỉ hỏi hai câu khiến lão tò mò, quay lại nhìn vào khuôn mặt non nớt kia, khiến lão vô thức lùi ra sau.

Khuôn mặt nhăn nhó như thể hai con người đang tranh giành một cơ thể, nước mắt đã ướt đẫm cái áo nhưng trên mặt vẫn mỉm cười rất tươi.

Dường như nhận ra dị dạng của mình, Ain nhanh chóng bình tâm rồi bước ra ngoài, hắn đi thẳng ra khỏi cửa hang, dù bọn nhóc đang cố hỏi thăm hắn khi thấy bước ra từ chỗ lão Vu.

Mặc kệ bọn nhóc đang đứng đực ra thắc mắc, Ain nhanh chóng đi lên chỗ đỉnh núi, Dyz cũng nhận ra điều không ổn nhanh chóng đi theo ‘cậu chủ‘.

Bước lên trên đỉnh, chưa đầy mười phút, Ain đã tìm ra mộ của mẹ mình, hắn đứng im đó, còn Dyz đang quan sát Ain sau một cái cây.

Ain sau khi đứng im, hắn bắt đầu dọn dẹp xung quanh vừa dọn, vừa nói vọng ra:

“Chú Dyz bước ra đi.“

“Con thấy chú rồi à.“

“Chạy sau lưng mà tiếng to như vậy không biết cũng lạ.“

Dyz nghe vậy bước ra cười hề hề hỏi, rồi Ain giải đáp khiến anh xấu hổ, anh là người đi săn chứ đâu phải người do thám nên không khống chế lực chân được.

Ngồi xuống dọn dẹp với Ain, Dyz chỉ hát vu vơ rồi hỏi :

“Chuyện hôm đó sao vậy?“

Ain chỉ run rẩy thân thể nhẹ, rồi nhẹ nhàng nói :

“Sáng mẹ dẫn con đi hái trái cây, mẹ nói là trái cam ăn rất ngọt chua chua, chỉ là dưới núi mới có và sau mùa tuyết mới ra quả. Khi xuống dưới, con cùng mẹ đang hái thì có một con gấu xuất hiện dường như nó mới ngủ đông xong.

Mẹ cùng con chạy mà nó dí nhanh quá, con chạy không lại nên bị nó vồ một cái, mẹ con la lên khiến nó chú ý, rồi mẹ cầm mấy cục đá quăng nó. Sau đó mẹ kêu con chạy ra ngoài kêu người, còn mẹ ở lại cản nó vì quá hoảng nên con… nên con …oa oa.“

Càng kể nước mắt càng tuôn, cơ thể càng run rẩy mạnh, nhẹ nhàng ôm thằng nhóc vào lòng vỗ về, Dyz hiểu thằng nhóc đã chịu đả kích như thế nào rồi, bất lực là hai từ anh từ trải nghiệm sau khi bị mất con mắt trái.

Hai người Dyz ôm nhau vỗ về, mãi tới khi trời sập tối mới về, khi vừa bước vào, cha Ain liền chạy lại ôm con mình rồi buông ra mà quan sát xem con có bị gì không.

Hôm nay, ông đi săn về sớm hơn mọi khi nghe tin con tỉnh dậy, ông muốn an ủi thằng bé chút đỉnh nhưng bọn nhóc mồ côi nói rằng Ain đã lên trên đỉnh núi cùng với Dyz nên ông mới an tâm chút xíu.

Khi thấy bóng dáng nhỏ bé ấy, ông không kìm được cảm xúc mà bước lại, giờ đây chỉ còn Ain là niềm hy vọng sống duy nhất còn lại của ông.

Hơn nữa tiếng, cha Ain hỏi thăm an ủi, Ain không hé răng nói một lời nào, thậm chí hắn còn không nhìn cha mình, rồi bỗng một động tác khiến tất cả người trong bộ lạc ngỡ ngàng, Ain gạt tay cha mình ra rồi chạy vào trong chỗ lão Vu.

Là người bị động tác đó của Ain, cha Ain đứng hình mất một lúc quay lại đã không thấy bóng dáng con mình đâu khiến ông sốc nặng, ông nhận ra việc hắn không nhìn hay nói chuyện nhưng ông chỉ nghĩ đó là di chứng sau cú sốc mất mẹ, nhưng hành động đó đã làm ông sụp đổ một lần nữa nước mắt lại lăn trên má ông.

Hắn muốn trò chuyện với cha mình lắm chứ, nhưng hắn lại sợ hơn đó là cuộc nói chuyện cuối cùng với cha mình, đã trải qua hai lần mất người hắn yêu thương, khiến hắn trở nên nhạy cảm.

Giờ đây, hắn muốn trở nên mạnh hơn để bảo vệ người hắn yêu thương, hắn đã sợ vì cha hắn dần trở nên đi săn xa hơn, đối đầu với nhiều bộ lạc hơn, hắn sợ mọi thứ, hắn sợ đánh mất tất cả.

tấu chương xong

Bạn đang đọc Số Phận : Thời Đại Nguyên Thủy sáng tác bởi AnSuPer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnSuPer
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.