Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ước hẹn của Văn Hạo An

Phiên bản Dịch · 980 chữ

Văn Hạo An tới làm gì, sau đó phải giải thích với Lận Ngô Bân như thế nào, bên phía Lận Hân Mính phải trấn an ra sao. Quá nhiều vấn đề khiến cho Lận Ngưng Hà cũng không biết nên nghĩ cái nào trước.

Thôi, để sau rồi tính, dù sao sáng mai ta đã đi rồi, có giải thích hay không cũng như nhau, chỉ cần...

"Tam hoàng tử giá đáo!"

Nghe tiếng truyền báo ngoài cửa, Lận Ngưng Hà hơi bình ổn tâm tình, cùng mọi người nhìn về phía cửa.

Đúng là nhà dột còn gặp mưa đêm.

Lận Ngưng Hà đột nhiên cảm thấy tiệc cập kê đêm nay không đơn giản như nàng nghĩ.

Ngoài cửa, Tam hoàng tử bước vào đại sảnh, chậm rãi đi về phía chủ vị.

Dáng người hắn khôi ngô, nước da màu đồng khỏe mạnh, bên hông treo một con chim nhỏ được bện bằng cành cây, chất liệu bình thường nhưng được bảo dưỡng rất tốt, nhìn vô cùng tinh xảo.

Chim bện cành cây... Vì sao lại ở trên tay Tam hoàng tử?

Lận Ngưng Hà là người đầu tiên nhìn thấy con chim bện cành cây mà Tam hoàng tử mang theo, tạo hình và thủ pháp bện kia ngoại trừ nàng ra hẳn là không có người thứ hai làm được.

"Tam hoàng tử đại giá quang lâm, Lận phủ chúng thần mạn phép không nghênh đón từ xa, chỉ là trong phủ dường như chưa nhận được tin tức điện hạ muốn giá lâm..."

"Lận đại nhân không cần đa lễ, chuyến này ta đến đây không có chào hỏi trước, đúng là có chút thất lễ, chỉ là do sự tình có nguyên nhân nên mới đột nhiên có mặt."

"Không dám, không dám, Tam hoàng tử có thể tới là vinh hạnh của Lận phủ chúng thần, mau chuẩn bị ghế cho Tam hoàng tử."

Câu nói cuối cùng là nói với Thịnh Mẫn, dù sao cũng là ghế của hoàng tử, bọn họ cũng không dám chậm trễ chút nào.

"Tam ca đột nhiên tới đây, là có chuyện gì sao?" Lục hoàng tử đứng lên cười nói.

Thất hoàng tử bên cạnh cũng đứng lên theo.

"Lục đệ, Thất đệ cũng ở chỗ này, xem ra Lận tam tiểu thư lai lịch không nhỏ a." Tam hoàng tử không lập tức trả lời vấn đề của hắn, mà quay đầu nhìn về phía Lận Ngưng Hà đang đứng ở chủ vị chờ hắn ngồi xuống sau khi hành lễ xong.

Mạng che mặt, làm cho người ta khó có thể nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của nàng.

"Vì sao Lận tam tiểu thư..."

Không đợi hắn hỏi ra vấn đề, ngoài cửa lại truyền đến tiếng truyền báo.

"Thái tử giá đáo!"

Lận Ngưng Hà bị dọa giật nảy mình.

Đúng là trời muốn diệt ta! Nhiều người đến như vậy đã không có cách nào giải thích với người trong nhà, đặc biệt là ánh mắt Lận Hân Mính nhìn nàng như sắp tóe lửa.

Đây không phải là làm công tác tâm lý là có thể xong...

Lận Ngưng Hà lâm vào hỗn loạn.

Phải biết, thái tử là ai, Đại hoàng tử đương triều, Trữ quân của Đại Tĩnh, cốt nhục do đích thân Hoàng hậu sinh ra. Gia tộc của Hoàng hậu thế lực trong triều không lớn nhưng cũng có một chỗ đứng, bản thân Hoàng hậu lại được Thánh thượng hết mực ân sủng. Đại hoàng tử vừa ra đời liền được lập làm Thái tử, ở tại Đông Cung, được dốc sức bồi dưỡng, căn bản không ai cho rằng các hoàng tử khác có khả năng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.

Buff chồng chất, nổi bật lên sự vô địch.

Người như vậy đừng nói Lận Ngô Bân chỉ là quan tam phẩm, dù là Thừa tướng cũng phải ăn nói thận trọng, bọn họ cho dù có nhét đầu vào bồn cầu cũng không nghĩ ra tại sao Thái tử lại giá lâm.

Vẻ mặt của mỗi người ở đây đều kinh ngạc hơn nhiều so với lúc Văn Hạo An đến trước đó, Thái tử xuất hành chắc chắn phải mang theo rất nhiều người, nghĩ hẳn bên ngoài phòng khách đã đứng đầy người.

Sự tình vẫn còn chuyển biến, ta không hề quen biết Tam hoàng tử và Thái tử, hai người bọn họ tới hẳn là không có quan hệ gì với ta.

Lận Ngưng Hà cẩn thận nhớ lại những người mình quen biết, mười lăm năm trọng sinh, đại đa số thời gian nàng đều ở tại Hàn Hương Viên, số lần đi ra ngoài ít đến mức đếm được trên đầu ngón tay, chính là vì muốn an ổn trưởng thành rồi rời khỏi kinh thành.

Ta cái gì cũng không biết, cứ giả ngơ cho qua là được rồi.

Nghĩ đến đây, nàng đứng dậy theo mọi người, cùng vợ chồng Lận Ngô Bân đi xuống hành lễ với Thái tử.

Khí chất của Thái tử hoàn toàn khác biệt với các hoàng tử khác, có lẽ là từ nhỏ đã được bồi dưỡng để trở thành Trữ quân, hiện tại hắn đã có thể cho người ta cảm giác của một bậc đế vương, không giận mà uy.

"Thái tử điện hạ." "Hoàng huynh."

Một nhà Lận phủ và Văn Hạo An nhao nhao hành lễ, ba vị hoàng tử khác thì đứng lên chào hỏi.

Thái tử nhanh chóng đảo mắt qua đám người ở đây, trong mắt lóe lên một tia sáng không rõ ý tứ, cười nói.

"Miễn lễ, hôm nay ta tới tham gia tiệc cập kê của Lận tam tiểu thư, không liên quan gì đến trong cung, các khanh không cần khẩn trương."

Bạn đang đọc Ta chỉ muốn nhàn nhã làm sao liền thành mỹ nhân Hoạ Quốc rồi [Dịch] của Tiên Miêu Văn Ti
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.