Ước hẹn của Văn Hạo An (2)
Trong lúc nói chuyện, Thái tử đi qua đi lại giữa năm người Lận phủ, sau khi loại trừ Lận Ngô Bân và Thịnh Mẫn, hắn khóa chặt tầm mắt lên người ba tỷ muội Lận phủ.
Không phải nàng, cũng không phải nàng...
Hửm?
Thái tử hai mắt nheo lại, nhìn về phía Lận Ngưng Hà mới từ chủ vị đi xuống, đang mang mạng che mặt.
Lúc này, khuôn mặt của Lận Ngưng Hà hơi cúi xuống do đang hành lễ, hai mắt khép hờ, hơn nữa lại có mạng che, cho dù là người quen cũng khó mà nhận ra.
Là nàng ta sao...
Thái tử như ma xui quỷ khiến đi đến trước mặt Lận Ngưng Hà nói: "Vị tiểu thư này chính là nhân vật chính của tiệc cập kê hôm nay - Lận tam tiểu thư ư, vì sao lại dùng mạng che mặt thế này?"
Những lời này khiến Lận Ngưng Hà toát mồ hôi lạnh.
Về tình về lý, Thái tử không nên như vậy.
Lận Ngưng Hà liếc mắt nhìn mấy người Lận Ngô Bân, phát hiện bọn họ đều không dám nói gì.
Đúng vậy, chỉ cần Thái tử không làm chuyện thương thiên hại lý gì, cơ bản muốn làm gì cũng được.
Căn bản không trông cậy vào bọn họ được.
"Bẩm Thái tử điện hạ, tiểu nữ gần đây chợt nhiễm phong hàn, tuy không thể không tham dự yến tiệc này, nhưng sợ quấy nhiễu các vị khách quý, cho nên mới dùng mạng che mặt, mong điện hạ thứ lỗi."
"..."
Thái tử không nói gì, mà chậm rãi nâng tay phải lên, tựa hồ muốn tự mình tháo mạng che mặt của Lận Ngưng Hà xuống, hành động nguy hiểm này không thể nghi ngờ đã làm cho nàng kinh hãi tới cực điểm.
Làm sao bây giờ? Phải phản kháng sao? Nhưng hắn là Thái tử cao quý, ở thời đại này hoàng gia là lớn nhất, nếu chọc tới hắn, toàn bộ Lận phủ đều không chống đỡ nổi.
Nhưng hắn làm như vậy rõ ràng là muốn xác định tướng mạo của ta, tuy rằng ta không nhớ rõ đã từng có giao thiệp với Thái tử, nhưng lỡ như có tình tiết cẩu huyết gì đó thì nàng xong đời rồi.
Ngay khi nàng đang vô cùng rối rắm, Lận Ngô Bân muốn nói gì đó, lại bị Lục hoàng tử giành lên tiếng ngăn cản Thái tử.
"Hoàng huynh, Lận tam tiểu thư vừa mới cập kê không lâu, huynh như vậy sẽ dọa nàng sợ đấy."
Tay phải đang dần dần nâng lên của Thái tử khựng lại, hắn nhìn thấy Lận Ngưng Hà quả thật có chút run rẩy.
Cho dù Lận phủ không thể làm gì, nhưng việc này truyền ra ngoài cũng không hay ho gì, huống hồ tân khách đều không phải hạng tầm thường.
Thái tử nhìn thoáng qua xung quanh.
Con trai của trọng thần cộng thêm ba vị hoàng tử, cho dù là Thái tử kiến thức rộng rãi cũng chưa từng thấy tiệc cập kê nhà ai có trận thế lớn như vậy.
Lận Ngô Bân thân là Hình bộ Thị lang, nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, muốn lôi kéo kết bè kết phái cũng sẽ không tìm hắn.
"Lục đệ nói không sai, suýt chút nữa đã đường đột với giai nhân."
"Không sao ạ, không sao ạ, Thái tử điện hạ vì thiên hạ mà tận tâm tận lực, đây đều là chuyện khó tránh khỏi, Hà nhi còn không mau cảm tạ Thái tử điện hạ." Lận Ngô Bân tìm đúng cơ hội tiếp lời, ra hiệu cho Lận Ngưng Hà.
"Tiểu nữ đa tạ Thái tử điện hạ."
Nguy cơ được giải trừ, Lận Ngưng Hà âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nàng cúi đầu đột nhiên nhìn thấy trên cổ tay Thái tử có một vết bớt màu đen, cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng trong lúc nhất thời cũng không nhớ ra đã gặp ở đâu.
Chẳng lẽ ta thật sự đã từng gặp Thái tử?
Thái tử đương nhiên sẽ không xin lỗi bọn họ, nhưng dưới sự trợ giúp của Lục hoàng tử, nguy cơ của nàng cuối cùng đã qua.
"Không sao." Hắn nhìn Lận Ngưng Hà thật sâu, Lận Ngô Bân bên cạnh lập tức nháy mắt ra hiệu cho Thịnh Mẫn, chỉ chốc lát sau ghế của Thái tử và Tam hoàng tử đã được bố trí xong.
Trở lại chỗ ngồi của mình, Lận Ngô Bân nhìn năm người đang ngồi phía dưới, trong lòng kinh hãi lại nhìn về phía Lận Ngưng Hà, hiển nhiên là muốn có được đáp án gì đó.
Mà Lận Ngưng Hà thì mang một bộ dáng tâm sự nặng nề, hiển nhiên nàng đối với tình huống hiện tại cũng rất mơ hồ.
"Bố trí vội vàng, xin được cáo lỗi với các vị trước." Lận Ngô Bân nâng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Ngoại trừ Lục hoàng tử và Thất hoàng tử, những người khác đều không mời mà đến, đây vốn không phải là lỗi của Lận phủ, bọn họ đều nâng chén cười đáp lại.
"Lão gia, đã đến giờ rồi."
Thịnh Mẫn vẫn còn đang trong khiếp sợ, cũng chỉ có thể tạm thời đè nén xuống mà nhắc nhở.
Hẳn là sẽ không có ai tới nữa đâu...
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 10 |