Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lập công chuộc tội?

Tiểu thuyết gốc · 1121 chữ

Khu đồ ăn...

Lưu Nhị cầm lấy mấy trái Tử Quang Bồ Đào trong tay, vẻ mặt hưởng thụ chậm rãi thưởng thức, thậm chí ngay cả vỏ trái cây cũng không muốn nhả nó ra.

Mấy quả bồ đào này là của nội môn đệ tử ăn còn dư lại, mặc dù hắn là quản sự khu đồ ăn, nhưng hắn cũng không dám tham ô một chút Linh Thực nào.

“Ọt ọt, ọt ọt! “ Ngậm hột ở trong miệng thật lâu, hắn mới một ngụm nuốt xuống.

“Qua nhiều năm như vậy, ta dựa vào việc lấy cơm thừa của nội môn đệ tử mới đạt tới Ngưng Huyết tam trọng, muốn tiến thêm một bước thì thật sự là khó hơn lên trời! Nếu có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ Lục chấp sự giao cho, nói không chừng chính là cơ duyên của lão tử a...! “ Lưu Nhị híp mắt cười, vẻ mặt gian xảo.

“Nhị gia! Không xong rồi! Đã xảy ra chuyện! “

Đúng lúc này, một tên Tạp Dịch hoảng sợ chạy vào.

“Hô to gọi nhỏ còn ra thể thống gì! “ Lưu Nhị hung hăng liếc mắt trừng tên Tạp Dịch, không kiên nhẫn nói: “Chuyện gì, nói mau! “

“Mặt sẹo ca đang bị vây ẩu, ngài tranh thủ thời gian đi xem a, đi muộn đoán chừng cũng chỉ có thể nhặt xác cho hắn! “

“Cái gì? Mặt sẹo cái phế vật này! Hắn hiện tại đã là Tiên Sư Ngưng Huyết nhất trọng ròi, vậy mà vẫn không đối phó được mấy tên phàm nhân? “

Sắc mặt Lưu Nhị khó coi đến cực điểm.

“Không phải a..., Nhị gia, Lý Trường dùng Linh Thực đầu độc nhân tâm, triệu tập trên trăm người! “

“Linh Thực? Hắn lấy đâu ra Linh Thực? “ Lưu Nhị chau mày.

“Ta cũng không biết a...! “ Tên Tạp Dịch lo lắng.

“Ta hiểu rồi, tên Lý Trường kia rõ ràng là đánh cắp Linh Thực. Hừ! Đây là hắn tự tìm đường chết! “

Khóe miệng Lưu Nhị nhếch mép cười mỉa mai: “Gọi người, đi theo ta! “

Rất nhanh, Lưu Nhị mang theo mười mấy tên tâm phúc, hùng hổ đi tới chỗ đang quần ẩu.

Tuy là đã sớm dự đoán trước, nhưng nhìn thấy tình huống trước mắt, hắn vẫn như trước cảm thấy có chút kinh tâm.

“Ai đá hắn một cước, ta liền thưởng cho hắn một cái Linh Cốc Màn thầu! “

Lý Trường nửa nằm ở trên ghế, vẻ mặt khoan thai, vung vung cái màn thầu trong tay.

“Vậy mà thật là Linh Thực? Lần này ngươi nhất định phải chết! “ Lưu Nhị cười lạnh.

“Dừng tay! “ Hắn gầm nhẹ một tiếng, triển khai toàn bộ khí thế của Ngưng Huyết tam trọng.

“Ầm ầm! “ Lập tức, đám Tạp Dịch đang huyên náo chỉ cảm thấy lỗ tai giống như sấm đánh bên tai, nhao nhao ngừng động tác.

“Cứu...mạng a...Nhị gia......” Mặt sẹo nằm trên mặt đất, người run lẩy bẩy.

“Phế vật! “ Lưu Nhị mắng một câu, hướng phía mấy tên tiểu đệ khoát tay áo: “Kéo hắn qua đây! “

Dù sao cũng lãng phí một viên Ngưng Huyết đan, vì vậy hắn không nỡ bỏ lại, để cho hắn chết một cách lãng xẹt như vậy.

“Lý Trường, ngươi thật to gan! Ngươi dám lấy trộm Linh Thực, ngươi có biết tội của ngươi không! “

Lưu Nhị gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào mắt Lý Trường.

"Ah? Làm sao ngươi biết những thứ này là do ta trộm lấy ! "

Lý Trường giống như cười mà không phải cười nhìn Lưu Nhị.

"Hừ, người khác không biết, ngươi cho rằng ta cũng không biết tình hình của ngươi ở ngoại môn sao? Tống gia đã sớm tan nát, ngay cả cơm đều ăn không nổi, lấy tiền ở đâu ra mua Linh Thực! "

Lưu Nhị vẻ mặt mỉa mai, cười lạnh: "Lý Trường, trộm cướp Linh Thực chính là tử tội, ta khuyên ngươi nên nhận tội, nếu không, rút gân lột da, khó thoát khỏi cái chết! "

"Chẳng lẽ những thứ này thật sự là ăn trộm! "

"Ta đã nói rồi, trên thế giới nào có chuyện đơn giản như vậy! "

"Đã xong...đã xong...! Chúng ta cũng ăn Linh Thực, chẳng phải là đồng phạm! "

Không ít tên Tạp Dịch đã ăn qua Linh Thực sắc mặt đều trở nên xanh lét.

Nhìn mọi ngươi đang kêu loạn, khóe miệng Lưu Nhị giương nhẹ.

"Các ngươi nghe đây, Lý Trường trộm cướp Linh Thực, chỉ còn đường chết. Các ngươi chẳng qua là bị hắn đầu độc, bây giờ vẫn còn có cơ hội quay đầu lại. Chỉ cần các ngươi có người giúp ta bắt được Lý Trường, ta có thể báo lên Tông môn, miễn đi tội lỗi của các ngươi! "

"Có thể tha tội? "

"Chỉ cần bắt Lý Trường là được! "

Nghe được lời Lưu Nhị nói, một đám Tạp Dịch đệ tử nhìn về phía Lý Trường, ánh mắt thay đổi.

"Mộc Đầu ca, làm sao bây giờ? "

Thấy một đám Tạp Dịch đệ tử sắc mặt bất thiện vây quanh, Tam Tử sắc mặt khó coi.

Lý Mộc lông chau mày, cắn răng quát: "Bảo hộ Tiểu Trường ca! Nam tử hán đại trượng phu, một lời đã nói ra, bốn con ngựa cũng không kéo lại được, bất kể Linh Thực này có phải là trộm hay không, Tiểu Trường ca vĩnh viễn là đại ca của chúng ta! "

"Đúng, ai dám động đến Tiểu Trường ca thì phải bước qua thi thể của ta trước! " A Tứ nắm chặt nắm đấm, ngăn ở trước người Lý Trường.

"Trong tông môn này xem chừng ái cũng coi thường chúng ta, chỉ có Tiểu Trường ca gọi ta là huynh đệ! "

Lão Lục bình thường ít nói đến mức làm người ta phát bực cũng quát lên: "Cho dù hôm nay ta có phải chết, cũng sẽ không để cho các ngươi đụng đến một cọng lông của Tiểu Trường ca! "

"Không hổ là Nhị gia, chỉ cần nói mấy câu là đám Tạp Dịch kia liền chuyển hướng! " Tiểu đệ rụt lại cổ lại, bắt đầu vuốt mông ngựa.

"Ha ha, một bầy kiến hôi mà thôi! "

Lưu Nhị híp mắt: "Trộm cướp Linh Thực chính là trọng tội, mấy tên ngu xuẩn này một tên đều không sống được! ”

"Bắt lấy Lý Trường lập công chuộc tội, lên a..."

Bạn đang đọc Ta Tại Dị Giới Thu Phế Phẩm sáng tác bởi LynX1810
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LynX1810
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.