Chức năng Nhân Mạch
Hai ngày tiếp theo, Lý Trường Ca vẫn ân cần chăm sóc thương thế cho Lam Đông Doanh.
Sáng hôm nay, cơ thể nàng đã có thể cử động lại bình thường sau hai ngày chữa trị liên tục, tuy vậy nàng vẫn cảm thấy còn ê ẩm một vài chỗ.
Kinh mạch nội thể cũng đã khôi phục được bảy tám thành, nàng đã có thể bắt đầu vận công, tự mình hồi phục nội thương.
Việc nàng nhanh chóng hồi phục như hiện tại tất cả đều là nhờ vào linh dược cao cấp của Lý Trường Ca, toàn bộ linh đan diệu dược mà nàng phục dụng mấy ngày qua phẩm cấp đều là Địa giai Thượng phẩm, thậm chí đan dược chữa nội thương còn là Thiên giai Sơ phẩm.
Những thứ này ở Lam gia của nàng tuy không tới mức gọi là khan hiếm nhưng muốn đem dùng tùy tiện với số lượng lớn như hai hôm nay thì vẫn cần phải cân nhắc kỹ lưỡng.
Ánh mắt của nàng nhìn hắn đã có thêm mấy phần nhu tình, dù sao nàng cũng đã ở cùng hắn ba ngày liền, hơn nữa, mấy ngày qua cơ thể nàng vẫn luôn ở trong tình trạng suy nhược không thể cử động, thương thế của nàng đều là do một tay hắn chăm sóc.
Chưa kể đến chuyện cơ thể của nàng đều đã bị hắn nhìn qua, thậm chí là sờ qua trên dưới một lượt không sót chỗ nào.
Bây giờ nàng cũng chỉ có thể gả cho hắn hoặc ở một mình đến cuối đời, nàng cũng không còn mặt mũi nào mà gả cho người khác nữa.
Thương thế ở phía trước cơ thể nàng đã khỏi gần hết, nhưng vết chém ở phía sau lưng nàng vẫn còn sẹo đỏ mờ mờ, xương cốt ở bên trong vẫn chưa thật sự lành lại, lúc nàng xoay người vẫn cảm thấy đau ở sống lưng.
Tên tu sĩ tà giáo ngày đó ra tay quả thực vô cùng nặng, đoán chừng nếu không có Lý Trường Ca giúp đỡ, nàng không chết cũng sẽ tàn phế, trở thành con rối bất động thỏa mãn thú tính cho tên kia cho đến chết.
Nghĩ đến chuyện đó, ánh mắt nàng nhìn Lý Trường Ca thêm mấy phần cảm kích và ôn nhu.
Tuy trước đó nàng quả thực có suy nghĩ chán ghét hắn, nhưng ở cùng hắn mấy ngày này nàng cũng đã thay đổi suy nghĩ không ít.
Ngoài chữa trị thương thế cho nàng, hắn cũng không làm ra bất kỳ chuyện bại hoại nào, thủ cung sa của nàng còn nguyên là minh chứng rõ nhất cho chuyện này.
Hơn nữa, nếu không bôi thuốc cho nàng, hắn sẽ tu luyện, chỉ quanh quẩn như vậy, lúc hắn nhìn nàng để xem xét thương thế cũng không phải là loại ánh mắt thô tục, ít nhất theo giác quan của một nữ tử như nàng thì là như vậy.
Tay nàng vừa thoa thuốc lên bắp chân vừa nghĩ lung tung, đột nhiên nàng chợt nhớ lại chuyện đêm đó, tên tu sĩ tà đạo kia đoán chừng tu vi phải là Trúc Cơ sơ kỳ, vậy mà Tam Điện Hạ có thể đánh đuổi tên kia để cứu nàng, vậy chẳng phải Lý Trường Ca cũng là Trúc Cơ sơ kỳ cảnh giới sao.
Tay của Lam Đông Doanh chợt ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía Trường Ca đang tĩnh tọa tu luyện ở bên kia, bắt đầu hoài nghi về thực lực chân chính của hắn.
Rất có thể vì nhiều nguyên do mà hắn phải che giấu thực lực.
Mẫu thân nàng cũng đã từng nói qua, chuyện ở Hoàng Cung Phần Hỏa Quốc vô cùng phức tạp, chắc hẳn Phù Quang Tiên Quốc cũng không khá hơn là bao.
Lý Trường Ca đang tu luyện ở bên trong Mộng Cảnh, liền nghe thấy tiếng thông báo quen thuộc của Thiên Cung, trước mặt hắn liền hiện ra thông tin của nhiệm vụ tuyển chọn.
[Đinh! Lam Đông Doanh nghi ngờ về tu vi thực sự của ký chủ:
Xác nhận với Lam Đông Doanh thực lực chân chính của bản thân.Phần thưởng: mở ra chức năng Nhân Mạch. Đồng thời đạt được hảo cảm của Lam Đông Doanh, đặt nền tảng thu phục Lam gia về sau.
Tiếp tục che giấu thực lực.Phần thưởng: Thông Mạch Đan x2, Luyện Thần Đan x2. Có thể mất đi cơ hội thu phục Lam gia trong tương lai.]
Lý Trường Ca đăm chiêu nhìn thông tin của nhiệm vụ tuyển chọn, nhớ đến chức năng Luyện Tập của Thiên Cung đã vô cùng bất phàm, hắn liền không nhịn được mà ngay lập tức chọn phương án 1.
Hắn muốn xem xem rốt cuộc chức năng Nhân Mạch này là cái gì, có phải là thứ hắn đang nghĩ đến hay không? Nếu quả thực là nó, hắn có thể dùng nó để nhanh chóng xây dựng thế lực và kết giao hảo hữu và đồng minh đáng tin tưởng cho bản thân.
Lý Trường Ca tỉnh lại từ trong Mộng Cảnh, hắn nhìn nàng, lúc này nàng vẫn đang vén cao chân váy đến tận hông, để lộ đôi chân dài thon thả trắng mịn màng cùng với vùng bình nguyên mật huyệt ẩm ướt thấp thoáng ẩn dưới váy lụa.
Thấy nàng nhìn mình trân trân, Lý Trường Ca khẽ ho khan một tiếng, hỏi nàng.
- Khục! Lam cô nương, ta có chỗ nào bất thường sao?
Lam Đông Doanh lúc này mới giật mình, nàng cúi đầu, lảng tránh cái nhìn trực diện của hắn, mang tai nàng đỏ lên vì xấu hổ, nàng vội lấy tay kéo váy che lại chỗ cần che và đôi chân của nàng.
Mãi một lúc nàng mới dám ngẩng đầu lên nhìn lại hắn, ánh mắt nàng nhìn hắn có sự thẹn thùng, có sự tò mò. Chẳng biết nàng lấy đâu ra sự can đảm, đem sự nghi hoặc của bản thân ra mà hỏi hắn.
- Tam Điện Hạ ... có phải ... có phải tu vi của ngài là Trúc Cơ kỳ hay không?
Hắn hỏi nàng một câu hỏi đầy ẩn ý.
- Lam cô nương đoán xem?
Lam Đông Doanh vẫn còn xấu hổ vì bị hắn phát hiện chuyện nàng nhìn lén hắn, hơn nữa còn là nhìn chăm chú, nàng ngập ngừng nói.
- Tiểu nữ nghĩ ... điện hạ ít nhất cũng phải là Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ có như vậy mới có thể dọa lui được tên kia ...
Lý Trường Ca chỉ mỉm cười nhìn nàng, hắn không lên tiếng thừa nhận, cũng không có phủ nhận làm cho nụ cười của hắn trở nên bí ẩn mà hấp dẫn đến kỳ lạ.
Nàng thăm dò hắn lần cuối:
- Điện hạ, tiểu nữ nợ ân cứu mạng của điện hạ nhất định sẽ giúp điện hạ giữ bí mật về tu vi Trúc Cơ sơ kỳ này của ngài, xin ngài hãy an tâm!
Lý Trường Ca khẽ gật đầu, cái gật này của hắn đã ngầm thừa nhận ý của nàng.
Tim nàng tự dưng đập thình thịch xôn xao khác thường, thì ra Tam Điện Hạ lợi hại như vậy, Đại Điện Hạ cũng không thể nào so với Tam Điện Hạ.
[Đinh! Mở ra chức năng Nhân Mạch!]
[Đinh! Độ hảo cảm của Lam Đông Doanh với ký chủ đạt 80/100, Ân Tựa Thái Sơn!]
"Tuyệt, phải vậy chứ!"
Lý Trường Ca nghe thấy âm thanh của hệ thống, tâm tình vô cùng vui vẻ, hắn đoán không sai, ván này đã cược đúng, có chức năng Nhân Mạch này, hắn muốn thu thập thủ hạ trung kiên, còn khó sao!
Hắn đứng dậy, theo thói quen mấy ngày qua mà tiến đến chỗ của nàng, ngồi xuống tảng đá chỗ nàng đang nằm, đưa tay ra tùy ý nắm lấy cổ tay mềm mại của nàng.
Lam Đông Doanh như thể đã quen, nàng hầu như không hề có một chút phản kháng nào, thậm chí còn vô cùng phối hợp với hắn, thả lỏng cánh tay để hắn có thể thoải mái cầm lấy.
Luồng chân khí ấm áp quen thuộc của hắn lần nữa đi qua kỳ kinh bát mạch của nàng đem kinh mạch của nàng thăm dò qua một lần, không những vậy, luồn chân khí này còn đem dược lực sót lại trong kinh mạch hòa tan và thẩm thấu vào kinh mạch giúp nàng hồi phục thương thế.
Nàng nhìn hắn ở khoảng cách gần, ánh mắt có một chút tình ý của nữ tử mới lớn, tuy còn rất mỏng manh, nhưng cũng được xem là một chồi xanh nho nhỏ.
Hắn rút chân khí về nội thể, ngẩng đầu lên nhìn nàng, ánh mắt của cả hai chạm nhau làm Lam Đông Doanh có chút lúng túng, nàng vội cúi đầu, nói.
- Đa tạ điện hạ, tiểu nữ đã khỏe hơn nhiều rồi!
Hắn gật đầu, vươn vai đứng dậy. nhìn ra ngoài hang động vui vẻ nói.
- Thương thế của cô nương cũng đã tốt hơn rất nhiều rồi, khoảng hai ngày nữa ta sẽ đưa cô nương trở về Phiêu Miễu Thành, sau đó đã có thể tự mình trở về Lam gia, hiện tại, ta có chút không tiện, không thể ghé qua Lam gia.
Không hiểu sao nghe hắn sẽ đưa mình trở về nàng lại có chút buồn pha lẫn trong sự chờ mong kia.
- Ân!
Lý Trường Ca cùng nàng nói chuyện qua loa mấy câu, hắn liền tiếp tục tĩnh tu, kỳ thực là tiến vào Mộng Cảnh.
Hắn động ý niệm mở ra bảng Nhân Mạch xem qua một lượt các mối quan hệ của hắn ở bên trong.
Những người thương yêu hắn vô điều kiện như phụ mẫu hắn, và gia gia hắn đều có độ hảo cảm ở mức 100 trên 100, đây cũng là điểm số cao nhất cho một mối quan hệ.
- Thì ra là như vậy!
Đáng chú ý là đại tỷ Lý Băng Băng, nàng đối với hắn thật sự rất tốt, điểm hảo cảm tận 80 điểm - Tỷ Đệ Tình Thâm Nghĩa Nặng trong khi mấy người như Lý Cảnh Dương, Tần Khang đối với hắn cũng chỉ ở khoảng 65 điểm - Hảo Huynh Đệ mà thôi.
Xem ra cảm giác của hắn về đại tỷ không hề sai, nàng thực sự là người quan tâm hắn rất nhiều.
Mặt khác, hắn cũng phát hiện Độ Hảo Cảm của Gia Cát Thường Hi đối với hắn chỉ mới đạt 75 điểm, được xem là Phu Thê Tình Nghĩa mà thôi, xem ra hắn vẫn cần bồi dưỡng tình cảm với nàng nhiều hơn nữa.
Hắn xem đến Liễu Mi, Độ Hảo Cảm của nàng đối với hắn vỏn vẹn 30 điểm, nhưng chú thích ở phía sau làm hắn có thêm mấy phần suy nghĩ, "Thủ Hạ".
"Hừm, thú vị!"
Đăng bởi | ThienCoLaoNhan |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 185 |