Đệ tử chân truyền
Quyển 1: Ngoại môn Tiềm Long Bảng
Sư tôn của Lý Trường Ca mượn một ván cờ vây này mà truyền thụ cho hắn không ít đạo lý hành sự ở trong tông môn.
Nếu nói Phù Quang Tiên Quốc là một cái ao nhỏ thì thế lực và bố cục ở tông môn chính là biển sâu vô tận.
Hơn nữa, theo ẩn ý của sư tôn hắn, khi hành sự ở bên trong tông môn, hắn chỉ cần cố kỵ một thế lực duy nhất đó là nhất mạch của Tông Chủ mà thôi.
Lục Tuyết Kỳ đặt xuống quân cờ trắng đem ván cờ vây này kết thúc.
- Trường Ca, khi hành sự nhất định phải sát phạt và quyết đoán, nhớ kỹ lời này của ta!
Lý Trường Ca nhìn lại bại cục của mình, cung kính đáp lời sư tôn.
- Vâng thưa sư tôn!
Đột nhiên một quân cờ vây màu trắng tinh khiết bay ra từ mi tâm của sư tôn hắn, trên quân cờ vây này có khắc ấn ký kỳ lạ mà hắn không thể nhận ra, nó lơ lửng ở trước mặt hắn tỏa ra lục quang nhàn nhạt.
Sư tôn hắn nhu hòa nói.
- Đây là trận nhãn của bàn cờ này, trên trận nhãn có lưu lại ấn ký của ta, chỉ cần con giữ ở bên mình dù đang ở đâu ta cũng có thể tìm ra. Bàn cờ này gọi là Lục Mặc Kỳ Môn Trận, vừa có thể công vừa có thể thủ, do vi sư đích thân luyện chế riêng cho con. Số lượng quân cờ xuất trận càng nhiều, tu vi và tinh thần lực đòi hỏi càng cao, quân cờ sau yêu cầu gấp bội quân cờ trước, với tu vi hiện tại của con đoán chừng chỉ có thể huy động khoảng bốn quân cờ mà thôi.
Lý Trường Ca hít vào một ngụm khí lạnh, một bàn cờ vây có tổng cộng 360 quân cờ chia ra thành 180 quân cờ đen và 180 quân cờ trắng, vậy mà hắn bây giờ chỉ có thể điều động bốn quân cờ, tức là chỉ mới khoảng một phần trăm sức mạnh thực sự của nó, nghĩ thôi cũng đã thấy uy lực chân chính của nó khủng khiếp bậc nào, nói không chừng có thể hủy diệt được cả một quốc gia bậc ba.
Lý Trường Ca dùng ý niệm đem quân cờ trắng lơ lửng trên không trung kia thu lấy, quân cờ vừa đến tay hắn liền trích máu nhận chủ, giữa hắn và bàn cờ lập tức hình thành một mối liên kết vô hình, pháp quyết điều động Lục Mặc Kỳ Môn Trận cũng nhanh chóng được truyền vào thức hải của hắn.
Lý Trường Ca cảm nhận được uy lực của nó, tâm tình vô cùng kích động, hướng sư tôn hắn thi lễ.
- Đồ tôn Lý Trường Ca cảm tạ sư tôn ban chí bảo!
Lục Tiên Tử nhìn hắn với ánh mắt hiền hòa mà nói.
- Ừm, cũng đã đến lúc, bây giờ ta sẽ mang con trở về Hoàng Cung, đem chuyện thu con làm đệ tử chân truyền đời thứ hai công bố ra ngoài!
- Vâng, thưa sư tôn!
Nàng khẽ khoát tay, mang theo hắn bên người đi về phía Hoàng Cung Phù Quang Tiên Quốc.
Liễu Mi lập tức đi theo hộ chủ, đây là lần thứ hai mà nàng cảm thấy dường như chủ nhân nàng rất ưu ái vị đệ tử chân truyền đời thứ hai này.
Phụ Hoàng hắn cùng toàn thể bá quan trong triều, và toàn bộ đệ tử và lão sư của Thiên Học Cung lúc này đều đang đợi sư tôn hắn ở sân trước của Đại Điện Thái Dương.
Thân ảnh của Lục Tiên Tử vừa xuất hiện bọn họ đã khẩn trương hành lễ một cách trịnh trọng.
- Cung nghênh Lục Tiên Tử đại giá quang lâm!
Lục Tuyết Kỳ tùy ý nói.
- Miễn lễ!
Bọn họ ngẩng đầu lên lập tức nhìn thấy một thanh niên dung mạo tuấn tú, mày rồng mắt hổ, ngũ quan thiên phúc đứng ở bên cạnh nàng, không ít người tự hỏi bản thân thiếu niên trước mặt này là ai, tại sao hắn lại mặc Hoàng Phục của Lý gia Hoàng Thất Phù Quang Tiên Quốc.
Không lẽ, hắn là con riêng của Hoàng Đế bệ hạ, nhờ Lục Tiên Tử ban cho hắn thân phận danh chính ngôn thuận.
Gia Cát Thường Hi lập tức nhận ra Lý Trường Ca, ánh mắt nàng nhìn hắn vô cùng ôn nhu, vậy là hắn đã có thể bước ra ánh sáng dưới sự bảo hộ của sư tôn hắn, Lục Tiên Tử.
"Chúc mừng chàng!"
Tần Thiên Tuyết, và Tần Chính Quân nén nỗi kích động trong lòng, lời của hắn nói ngày trước quả nhiên là thật.
Chỉ riêng sắc mặt của Liệt Thiến Mai và Liệt Chấn là vô cùng khó coi, bọn họ biết rõ kẻ đang đứng bên cạnh Lục Tiên Tử là ai.
Hắn chính là Lý Trường Ca!
Lục Tuyết Kỳ giọng nói trong trẻo như chuông ngân, tuy âm lượng không lớn, nhưng lại vang vọng khắp Phù Quang Tiên Quốc.
- Hôm nay bổn tọa Lục Tuyết Kỳ, tuyên bố với ngoại giới chính thức thu Lý Trường Ca, Lý gia Hoàng Thất, Phù Quang Tiên Quốc làm đệ tử chân truyền đời thứ hai, nửa tháng sau sẽ theo ta trở về Thanh Vân tông tu luyện.
Lý Chính Thuần vô cùng kích động nhìn nhi tử của y, đệ tử chân truyền của tiên tử, chuyện này còn hơn cả những gì hắn đã nói với y trước đây, thật sự là một cảm xúc hãnh diện và tự hào về nhi tử khó tả.
Bá quan trong triều lẫn toàn đệ tử và lão sư của Thiên Học Cung nhất thời ngỡ ngàng, thiếu niên anh tuấn đó vậy mà lại là Tam Điện Hạ.
Chẳng lẽ Tam Điện Hạ được Lục Tiên Tử tẩy kinh phạt tủy, thoát thai hoán cốt trở thành bộ dạng này?
Lam Đông Doanh ở bên dưới nhìn lên phía trên, ánh mắt nàng nhìn hắn có chút ngỡ ngàng lúc ban đầu rồi thay bằng ánh mắt ngưỡng vọng và ôn nhu.
"Thì ra Tam Điện Hạ có dung mạo anh tuấn như vậy!"
Bởi vì nàng đã từng ở chung với hắn ở trong hang động kia, nên nàng cũng đoán rằng rất có thể hắn không chỉ che giấu tu vi, mà cả dung mạo của hắn cũng vậy.
Lý Băng Băng lấy tay che miệng vì xúc động, nàng vô cùng vui mừng thay cho tam đệ của nàng, không nghĩ đến hắn lại xuất sắc đến như vậy, lọt vào được pháp nhãn của Lục Tiên Tử, một trong những cường giả mạnh nhất ở Thiên Huyền Đại Lục.
Đệ tử Thanh Vân Tông đang làm nhiệm vụ tuyển tân sinh ở Phù Quang Tiên Quốc bời vì một lời này của Lục Tiên Tử mà náo động một phen, Thái Thượng Trưởng Lão của tông môn thu đệ tử chân truyền, hơn nữa còn thu một tên nổi danh phế vật, hoàn khố Tam Hoàng Tử của Phù Quang Tiên Quốc, chuyện này đúng là chấn động thiên hạ!
Sau khi Phụ Hoàng hắn thỉnh an và đáp lễ sư tôn xong xuôi, lập tức lệnh cho Thượng Quan Tư Tế dâng lên lễ vật cung phụng của Phù Quang Tiên Quốc, hai bên trò chuyện thêm đôi ba câu, sư tôn hắn lại trở về đỉnh Trúc Phong như thường lệ.
Bá quan trong triều lập tức tiến lên chúc mừng hắn và Phụ Hoàng, ai cũng niềm nở, nhất là thế lực ủng hộ hắn và mẫu thân hắn.
- Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng Tam Điện Hạ!
Chỉ có duy nhất một kẻ ở đây đang vô cùng ghen ghét và đố kỵ với hắn, Lý Thiên Minh.
"Mẹ kiếp, tại sao lại là hắn, tại sao a? Chẳng lẽ đầu óc Tiên Tử thực sự có vấn đề, đi thu một tên thanh danh bại hoại như hắn?"
Chỉ là hắn không biết, Lục Tiên Tử có một khuyết điểm chính là rất bao che đệ tử, cho nên nàng sẽ để tâm đến một chút hư danh này của Lý Trường Ca ở Phù Quang Tiên Quốc sao?
Cũng chính vì vậy mới có một màn tuyên bố thu đồ khoa trương như vừa nãy.
Lý Trường Ca nhìn đám người này, trong lòng có chút cười lạnh, đúng là nhân tình thế thái, mới hôm qua còn nhìn hắn bằng ánh mắt khinh khỉnh, hôm nay đã tay bắt mặt mừng muốn phò tá hắn.
Nói không chừng ngày mai Hoàng Huynh của hắn cũng được một vị Đại Năng thu nhận, chắc hẳn bọn họ sẽ liền trở mặt một lần nữa.
Mệt mỏi cả một buổi sáng, Lý Trường Ca rốt cuộc cũng được trở về thư phòng để nghỉ ngơi.
Những lúc thế này mới hiểu tại sao sư tôn hắn lại thích ở nơi thanh tĩnh như đỉnh Trúc Phong.
Tiểu Nhu Nhi hôm nay nhìn hắn bằng một ánh mắt khác với mọi ngày, trong ánh mắt của nàng có mấy phần bối rối, mà cũng có mấy phần tự hào và an tâm về vị chủ tử mà mình đang theo hầu hạ.
Hai má của Nhu Nhi phiếm hồng, bởi vì dung mạo thực sự của chủ tử nàng vô cùng anh tuấn.
Lý Trường Ca nhìn nàng, ánh mắt có thêm mấy phần yêu thích, độ hảo cảm của nàng dành cho hắn hôm nay đã tăng lên đến 75 điểm - Một Lòng Trung Thành, có lẽ là do chuyện hắn được Lục Tiên Tử thu làm đệ tử chân truyền đã tác động đến nàng không ít.
Không thể không nói, nàng rất trung thành với hắn, trước đây hắn cũng đã từng cảm nhận như vậy, nhưng ở chốn Hoàng Cung này, hắn cũng không dám tin tưởng hoàn toàn cảm giác của bản thân, nhưng bây giờ nhờ có chức năng Nhân Mạch của Thiên Cung, hắn đã có thể hoàn toàn tin tưởng vào lòng trung thành của nàng.
Tiểu Nhu Nhi đang lúi cúi ở phía trước, sắp xếp chăn màn, chải chuốt giường nệm cho hắn.
Vòng ba phổng phao của nàng dán chặt lên váy, thấp thoáng nhấp nhô theo động tác của nàng.
"Nhu Nhi đã lớn rồi a!"
Lý Trường Ca nhìn nàng, thầm nghĩ.
Hắn đến chỗ của nàng, dùng bàn tay hư hỏng vỗ lên cái mông đẫy đà căng tròn kia một cái làm nàng giật mình, xoay người nhìn hắn, hai tay nàng đan vào nhau e thẹn để trước ngực.
- Điện hạ!
- Tiểu Nhu Nhi, ngươi cũng nên tranh thủ thu xếp, nửa tháng sau theo ta tiến vào Thanh Vân Tông, hầu hạ và chăm sóc ta ở đó.
Tiểu Nhu Nhi lập tức quỳ rạp xuống đất.
- Tạ ân điện hạ đã chiếu cố Nhu Nhi!
Chân khí ở Thanh Vân Tông vô cùng nồng đậm, độ thuần khiết cũng vô cùng cao, tu luyện ở đây chính là làm ít công nhiều, thành thử ra đối với thiếp thân thị nữ như Tiểu Nhu Nhi, được theo chủ tử tiến vào Thanh Vân Tông chính là một loại đặc ân, bởi vì bình thường ngoài những lúc hầu hạ chủ tử của mình ra, bọn họ cũng được phép tu luyện trong thời gian rảnh rỗi. Nhất là khi chủ tử của bọn họ trường kỳ bế quan, bọn họ cũng có thể tranh thủ tu luyện trong một thời gian dài, chính vì thế mà Tiểu Nhu Nhi mới kích động như vậy.
- Mau đứng dậy, ngươi trước nay đều một lòng trung thành với ta, đây là phần thưởng xứng đáng mà ngươi nên có.
- Tạ ân điện hạ!
Nàng đứng dậy theo lời hắn, đôi nhũ phong của nàng khẽ động đậy, nẩy lên nẩy xuống nhè nhẹ.
Lý Trường Ca không thể không thừa nhận bầu ngực sữa của nàng càng ngày càng đồ sộ.
Đăng bởi | ThienCoLaoNhan |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 7 |
Lượt đọc | 160 |