Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Áp đảo

Tiểu thuyết gốc · 2139 chữ

Hắn ta khó khăn mở mắt nhìn về phía Thương Nguyên, sự khinh thường trước đó hoàn toàn không còn. Hắn kinh hãi nhận ra nếu bản thân không né tránh kịp thì số phận của lồng ngực hắn chính là cánh tay kia.

Rùng mình một cái, Hoàng Long nhận ra thằng nhóc thư sinh mặt trắng mà mình luôn không để vào tầm mắt này thực sự muốn giết mình, bản thân hắn cũng vừa bước một chân vào tử vong. Suy nghĩ dần chuyển thành sợ hãi, nếu cứ tiếp tục, không chừng bản thân mình sẽ chết ở đây.

Thương Nguyên cũng không thèm nhìn hắn. Ánh mắt cậu lướt đến đám người đang ngây ngốc đằng kia một vòng. Cậu ta nhìn đến ai, người đó đều vã mồ hôi hột, mặt trắng bệch, tay chân như mất kiểm soát, có kẻ như hao lực vô cớ mà ngã quỵ mất kiểm soát.

Bọn chúng có cảm giác như thứ bọn chúng đối diện không phải con người. Sẽ chẳng có con người nào lại có thể tỏa ra khí tức tử vong đáng sợ thể này cả. Bọn chúng cũng không phải côn đồ bình thường, ít nhiều gì cũng từng trải qua nguy hiểm, từng bước một chân qua địa ngục. Nhưng trước ánh mắt này mọi thứ đó đều như vô nghĩa.

Nhưng không phải tất cả bọn chúng đều như thế. Trong những tên còn đang trụ vững mà đứng có một người khiến cho Thương Nguyên chú ý nhất. Hắn vốn không phải học sinh trong trường vì đây là lần đâu tiên cậu thấy hắn. Tên này có tướng người khá cân đối, dung mạo bình thường mặc một bộ quần jean, áo polo, đi giày thể thao nhìn rất khổ thông. Đặc biệt, tuyệt đối không nhìn thấy bất cứ sự sợ hãi nào trên gương mặt người này. Ngược lại, ánh mắt hắn nhìn Thương Nguyên lại có chút âm trầm.

Lúc nãy khi đang trong chiến đấu thì Thương Nguyên đã mơ hồ cảm nhận được một tia sát ý thoáng qua. Tuy rất mở nhạt nhưng chắc chắn là có. Để khiến cho cậu cảm thấy nguy hiểm thì chắc chắn kẻ có sát ý kia cũng không phải người thường. Đây cũng là lý do khiến cậu ta có sát ý với Hoàng Long, mục đích là để ép người kia ra mặt. Ngoài ý muốn là kẻ kia dù đã thấy Hoàng Long gần như bị phế đến nơi nhưng cũng không có ý lộ diện. Đã vậy, Thương Nguyên cũng sẽ chơi đến cùng, bắt buộc kẻ này phải tự mình lộ diện.

Thương Nguyên không lên tiếng, khóe miệng khẽ nhếch quay lại nhìn xuống Hoàng Long đang co quắp trên mặt đất. Chân trái bước dài đến, tay phải khẽ siết hướng thẳng đầu Hoàng Long đấm tới.

"Vụt, bốp"

Không biết từ lúc nào kẻ kia đã xuất hiện trước mặt Thương Nguyên. Khi cả đám nghe thấy đỗng tĩnh và quay lại nhìn, cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến bọn chúng há hốc mồm, một quyền của Thương Nguyên tuy đã bị chặn lại nhưng cánh tay của tên kia vì ngăn cản Thương Nguyên mà bị đánh lún sâu vào trong đất. Nhất thời Hoàng Long thoát chết nhưng gương mặt hắn vốn tái mét nay đã chuyển thành trắng bệch.

Cái làm bọn chúng không ngậm được miệng là vì Thương Nguyên vậy mà đang có phần thượng phong so với tên kia. Đám lâu la cảm thấy khó tin, giọng trở nên run rẩy, mãi mới khô khốc mà nói được một câu:

- Thằng nhóc đó vậy mà có thể chống lại một quyền của Minh Ca, dù tất cả chúng ta hợp lực cũng bị một quyền đó đấm bay.

- Nhóc con, tuổi còn nhỏ mà tàn nhẫn lắm. Minh Ca gằn giọng.

Hắn tỉnh lại sau thoáng chốc sững sờ, rút tay ra khỏi đất, nhanh như cắt tung một cước thẳng bụng Thương Nguyên. Một cước này tung ra làm cho đám kia hoa hết cả mắt vì căn bản không ai trong bọn chúng có thể nhìn thấy.

Nhưng bọn chúng không thấy không có nghĩa Thương Nguyên cũng vậy. Cậu ta đã nhảy ra phía sau ngay khi đầu gối Minh Ca được rút lên. Cú đá còn chưa tới, cậu đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Về phía Minh Ca, hắn ta ngàn lần vạn lần cũng không ngờ tới gã học sinh nhìn có vẻ yếu ớt kia lại là một cao thủ ra tay làm cho Hoàng Long không có chút cơ hội chổng trả nào. Hơn nữa khí chất sát phạt quyết đoán vừa rồi vốn không nên có trên một học sinh. Suy nghĩ này khiến cho hắn không lường trước được, hậu quả chính là Hoàng Long đang nằm như chết trên đất. Nếu hắn đề phòng hơn thì có lẽ Hoàng Long không thảm đến mức này.

- Cũng tạm được. Thương Nguyên cười cười, giọng đầy cợt nhả đáp lại.

Nghe thế, Minh Ca trở nên âm trầm hơn nhưng cũng không phản ứng lại ngay. Hắn ta đỡ Hoàng Long dậy đưa về phía đám người vẫn chưa tỉnh mộng vì đã trải qua quá nhiều thứ kích thích thần kinh đăng kia.

Lúc này bọn chúng mới giật mình, cuống cuồng lấy dụng cụ cứu thương sơ sài trong hộp đựng đồ của mô tô ra, tiến hành nẹp bó cho Hoàng Long. Đợi bọn chúng làm xong xuôi, Minh Ca cầm cánh tay bị thương của Hoàng Long lên, một tay đỡ, một tay chạm nhẹ vào vết thương. Được một lúc mới nhẹ nhàng đặt xuống rồi quay lại, ánh mắt khiếp người nhìn thẳng vào Thương Nguyên.

- Để lại 1 tay 1 chân, chuyện này tao sẽ cố gắng để mày giữ được mạng vì đã làm Long thiếu trọng thương.

Thương Nguyên nghe vậy nét cười càng đậm, đưa tay lên cằm giả vờ suy nghĩ gì đó, sau vài giây cũng gật gật đầu nói:

- Tôi cũng nghĩ thế, nhưng mà... lười lặp lại quá nên anh coi như tôi cũng nói với anh câu tương tự như của anh nói với tôi đi nha.

- Chó con ngông cuồng. Minh Ca gầm lên.

Hắn xông tới, nhằm Thương Nguyên tấn công liên tục. Đánh đấm giống như Hoàng Long lúc nãy nhưng sắc bén hơn. Minh Ca chuyển đổi linh hoạt giữa nắm đấm, cùi trỏ, thủ đao, chỉ công, chưởng công, cước pháp, đầu gối. Bộ pháp, thoái pháp cũng cực kỳ linh hoạt và ảo diệu. Đặc biệt hắn ta có tốc độ nhanh khủng khiếp, ít nhất trong mắt của Hoàng Long và đám đàn em kia không thể nhìn thấy Minh Ca ra đòn và không thể nhìn được chuyển động của hắn.

Quen biết Minh Ca đã lâu, bọn chúng cũng không có gì lạ tốc độ của hắn. Bản lĩnh của bọn chúng cũng do Minh Ca đào tạo mà ra. Sự phi phàm của Minh Ca bọn chúng đều rõ ràng. Nhưng có điều, thế quái mà thằng nhóc kia lại có thể đánh ngang tay với Minh Ca như vậy chứ?

Minh Ca cũng không tin được rằng Thương Nguyên cũng là một cao thủ. Bất quá cũng chỉ có vậy. Minh Ca khẽ cong người, bật ra sau vài mét rồi lên tiếng tán thưởng:

- Mày rất mạnh, có quyền được kiêu ngạo. Nhưng chỉ đến đây mà thôi.

Nói rồi, Minh Ca vào thế mã bộ, cả cơ thể gồng lên. Từ trong cảm nhận có thể thấy một luồng uy áp như có như không tỏa ra trên người hắn. Sau đó, chỉ thấy nhiệt độ nơi đây như tăng lên, Minh Ca cũng thở ra một hơi, hơi thở như một mũi tên phi thẳng xuống đất bụi bặm cũng theo đó mà tán loạn. Minh Ca giống như đã vận dụng một loại lực lượng nào đó mà người bình thường không hiểu cũng không nắm bắt được.

Quanh người Minh Ca lúc này hừng hực khí thế lại hư hư ảo ảo, giống như mặt đường giữa ngày nắng gắt vậy. Hắn thu lại thế mã bộ, chân trái bước lên một bước, tay phải đưa về ngang vai nắm thành quyền.

"Xoẹt"

Một luồng hào quang đỏ tươi xuất hiện trên nắm đấm của Minh Ca. Nói thì dài dòng nhưng từ khi Minh Ca bật người ra sau cho đến lúc này mới chỉ có 2 giây thời gian. Hắn nhìn lên, thấy Thương Nguyên từ đầu không động đậy chút nào, mặt cũng không quan tâm giống như những gì Minh Ca làm chẳng liên quan gì đến cậu ta vậy.

- Nhóc con, giả vờ trấn tĩnh gì chứ. Nhưng ta hứa sẽ lưu cho người một mạng. Dù sao động đến học sinh ta cũng có chút rắc rối.

Câu cuối là hắn ta nghĩ trong đầu chứ không nói ra.

Vừa dứt câu, hắn đang suy tính đánh thế nào để không gây hậu quả quá lớn thì Thương Nguyên lại lên tiếng:

- À, xong rồi đấy à. Đánh tiếp được rồi đúng không?

- Nhóc con, tuổi trẻ chưa trải đời. Tao sẽ cho mày thấy hôm nay mày đã ngu ngốc thế nào.

Minh Ca gầm lên, khí thế không giữ lại chút nào mà bộc phát.

Điều này khiến cho Hoàng Long cùng đám đàn em có chút bối rối. Đám đàn em thì không nghĩ Thương Nguyên lại khiến cho Minh Ca phải đi đến bước này, vận dụng lực lượng đặc biệt kia để chiến đấu.

Về phần Hoàng Long thì có chút hả hê, vừa rồi hắn đã chịu thiệt không nhỏ trong tay Thương Nguyên, hắn cũng cảm nhận được vừa rồi Thương Nguyên hoàn toàn có ý muốn phế mình, giờ đây khi Minh Ca đã vận dụng lực lượng đặc biệt kia thì không tin là không thu phục được Thương Nguyên.

Hoàng Long hiểu rất rõ lực lượng kia mạnh mẽ và đáng sợ đến mức nào, bản lĩnh của Minh Ca là do vị kia truyền thụ mà hắn nhờ mối quan hệ của gia đình nên cũng đã được vị kia nhận làm đệ tử. Hắn ta nhìn Thương Nguyên có chút thương hại:

- Rõ là không đến mức này, chỉ trách nó kiêu ngạo không kiêng nể ai. Haizzz. Hoàng Long thở dài, gương mặt vẫn tái vì thương tích.

- Minh Ca trổ bản lĩnh thật ra rồi, thằng nhóc kia khổ rồi.

- Mỗi khi Minh Ca dùng đòn này thì gạch đá cũng bị nát thành phấn bụi. Không biết nó phải nằm viện mấy tháng đây?

- Hy vọng Minh Ca nể mặt học sinh, đừng mạnh tay quá mà đánh chết.

Bọn đàn em kia cũng không che dấu chút nào, bàn tán rất to. Từ thanh âm thấy rõ chúng rất tin tưởng vào năng lực của Minh Ca nên nhìn về Thương Nguyên như đã thấy sẵn kết cục của cậu vậy.

- Nếu sau một đòn này mà mày còn đứng dậy được, sau này Minh Ca tao sẽ làm người hầu cho mày.

Vừa dứt câu, thân ảnh Minh Ca biến mất. Nghe "vút" một tiếng hắn đã xuất hiện phía sau Thương Nguyên. Nắm đấm bọc trong hào quang đỏ tương kia nhằm thẳng vùng thắt lưng của cậu ta mà đánh. Tên Minh Ca này muốn đánh tàn phế Thương Nguyên.

Thương Nguyên quay phắt người, ba ngón tay nắm lại, hai ngón tạo thành thế kiếm chỉ đâm tới va chạm chính diện nắm đấm của Minh Ca. Sự va chạm của hai đòn công làm cho sóng xung kích nổi lên, đất đá bay mù mịt, mặt đất hình như cũng không chịu nổi mà nứt ra, mơ hồ bị lõm xuống một đoạn.

Động tĩnh lớn như thế khiến cho mấy người chứng kiến hít thở không thông. Một phần là do áp lực trong không khí, nhưng đa phần lại là vì Thương Nguyên đã bày ra thực lực của bản thân. Bọn chúng đều miệng đắng lưỡi khô. Hoàng Long cũng run rẩy lên tiếng:

- Hắn ta... vậy mà không phân cao thấp...

Chưa kịp nói dứt câu thì sự việc tiếp theo đã khiến hắn phải cứng miệng. Hào quang đỏ trên tay Minh Ca trong nháy mắt đã biến mất. Lực lượng đặc biệt kia cũng không còn chút nào. Hắn trực tiếp bị thổi bay, văng xa đến chục mét. Nhìn vào cảm giác như Minh Ca không còn chút khí lực nào để hoàn thủ.

Bạn đang đọc Thần Lộ Hồng Trần sáng tác bởi sinhthoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sinhthoi
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.