Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cấm Yêu Đương

Phiên bản Dịch · 777 chữ

Tiết Bân bảo các thanh niên trí thức quay lại hàng, cao giọng nói: “Nếu như mọi người đều may mắn trở thành chiến sĩ binh đoàn quang vinh, vậy mọi người phải khắc ghi quy định luật lệ, chuẩn mực hành vi của binh đoàn.”

Anh ta nói xong, bắt đầu có chuyên viên phát cho mỗi người một cuốn sổ nhỏ màu đỏ.

“Hôm nay sau khi các bạn trở về, đọc kỹ và học thuộc nội dung trong sổ. Ngày mai lúc tập thể dục sáng, tôi sẽ chọn ngẫu nhiên kiểm tra thành quả học tập của các bạn, giải tán…”

“Haiz, lại phải học.” Một đám nam thanh niên trí thức lắc đầu ngán ngẩm.

Tư Ương và Trương Hiểu Nga đang chuẩn bị về ký túc xá, liền bị Kiều Chấn Cương cố ý va vào một cái.

“Yo, một đứa chăn cừu, một đứa cho heo ăn, đúng là cặp chị em hoạn nạn.”

“Ha ha ha…”

Tư Ương đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Mấy hôm nữa binh đoàn sẽ chiếu phim, nếu tôi phát màn trình diễn đặc sắc của anh và Tần Trinh Trinh ra, ông già của anh ở thủ đô xa xôi còn có thể bảo vệ được súng của anh sao?”

“Tần Tư Ương, cô dám!” Mặt Kiều Chấn Cương biến sắc.

“Quản tốt cái miệng thối đó của anh! Đừng có không biết điều!” Tư Ương hất anh ta ra nghênh ngang rời đi.

Về tới ký túc xá, cô rửa mặt trước rồi ngồi trước cái bàn cạnh cửa sổ bắt đầu lật xem cuốn sổ đỏ kia.

“Hả? Sao còn có chế độ như thế này?” Bạn cùng phòng bên cạnh bỗng nhiên bĩu môi kêu lên.

“Sao vậy?”

“Mau xem điều thứ sáu chương 3, nam nữ thanh niên trí thức vào binh đoàn trong ba năm, cấm yêu đương!”

“Thật nhạt nhẽo, khó sống quá…”

Tư Ương nghe lời bóc phốt của các bạn cùng phòng, chỉ thầm bật cười.

Nhóm nữ thanh niên trí thức bọn họ, tuổi cơ bản đều từ 17 đến 19 tuổi, cho dù ba năm sau mới yêu đương thì độ tuổi đó cũng không tính là lớn.

Tóm lại cô sao cũng được.

Hơn nữa, thứ như tình cảm này là thứ mà chế độ quy định có thể khống chế được sao?

Không chừng đã có người âm thầm nảy mầm rồi.

Tư Ương quay về giường, sắp xếp lại phiếu lương thực vừa lãnh, xem thời gian nên đến nhà ăn ăn tối rồi.

Trong nhà ăn có thô lương và tế lương, tế lương cung cấp cho mỗi người mỗi tháng có hạn, muốn ăn no, rất nhiều người đều lựa chọn ăn thô lương.

Tư Ương chon hai cái bánh cao lương, gọi một phần trứng chiên và khoai tây sợi, ăn cho qua bữa.

Về tới ký túc xá, cô liền phát hiện tủ của mình bị ai đó lục lọi. Đồ đạc bên trong không chỉ không thiếu, ngược lại còn có thêm một món đồ nhỏ.

Cô nhặt cái khuy măng sét màu hồng đó xem, cảm thấy có hơi quen mắt.

Đây không phải là…khuy măng sét của Cao Mộng Cầm sao?

Cao Mộng Cầm về tới ký túc xá cũng không thèm nhìn thẳng Tư Ương mà lao thẳng đến chỗ Bạch Điềm.

“Đừng tưởng tôi không biết là cô cố ý đi tìm liên trưởng cáo trạng, mới ăn may làm tổ trưởng.”

“Quả thực tôi đã đi tìm liên trưởng, nhưng là để ngăn cản các cô đánh nhau chứ không có ý giành chức tổ trưởng này với cô.” Bạch Điềm cực kỳ ấm ức.

“Vậy cô nhường đi!”

“Tôi đã từng từ chối rồi, nhưng liên trưởng bảo chúng ta phải phục tùng mệnh lệnh, chỗ nào cần thì nên đến chỗ đó.”

“Giả tạo…”

Tư Ương nghe cuộc nói chuyện tóe lửa của hai người, có nữ chính tự mang theo hào quang này hấp dẫn hỏa lực thay cô, cá mặn vai phụ như cô có thể an tâm lướt nước rồi.

Ngủ ngủ, ngày mai dẫn đàn cừu của cô đi ăn cỏ…

Vừa kéo chăn lên đắp, liền thấy Cao Mộng Cầm lại xách đèn tìm đồ ở trên giường.

“Tìm gì vậy?” Có người hỏi.

“Khuy măng sét trên áo tôi rớt mất rồi, chỗ các cô có không?”

“Không có…”

“Rớt đâu vậy chứ? Đó là khuy măng sét thủy tinh do nước Y sản xuất…”

Tư Ương mặc kệ cô ta, kéo chăn quay người ngủ.

Tìm đi! Tìm được mới lạ.

Bạn đang đọc Thập Niên 60: Sau Khi Bị Cả Nhà Ghét Bỏ, Được Quốc Gia Cưng Chiều (Dịch) của Phong Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi annhien332
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.