Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 798 chữ

"Nhưng bây giờ thực đường không có bánh bao."

"Không biết không biết, con muốn ăn bánh bao..." Ngô Hồng Binh ném quả táo trong tay xuống đất, lăn lộn khóc lóc.

Nghe em trai khóc lóc ầm ĩ, hai cô con gái lớn của Văn Chiêu Đệ đang làm bài tập trong nhà cũng đi ra.

Thấy quả táo em trai ném trên đất, chị cả Ngô Phương mím môi, bước tới kéo em trai dậy.

"Hồng Binh, đừng lăn lộn trên đất, bẩn lắm." Lăn bẩn quần áo ra thì lại đến lượt nó giặt, mà quần áo của Hồng Binh là khó giặt nhất trong nhà.

Ngô Hồng Binh không chỉ không đứng dậy mà trong lúc vùng vẫy còn tát một cái vào mặt Ngô Phương.

"Ui da..." Bàn tay nhỏ đập trúng mắt của Ngô Phương, cô bé lập tức ôm mắt, nước mắt trào ra.

Văn Chiêu Đệ bực mình đẩy con gái lớn một cái:

"Làm bộ làm tịch cái gì, em trai con còn nhỏ, chẳng may đụng vào mặt một cái thì làm sao mà đau được?"

Cô ghét nhất là hai đứa con gái lớn bị Hồng Binh đánh mà lại tỏ vẻ như vậy.

Ngô Phương bị đẩy ngã ngồi xuống đất, miệng ấm ức mếu máo, nước mắt rơi càng nhiều hơn.

"Bảo bối ngoan của mẹ, đừng khóc nữa." Văn Chiêu Đệ ôm đứa con trai đang khóc rống dỗ dành

"Mẹ đi tìm bánh bao cho con, xem nhà nào đang hấp bánh bao, mẹ mua hai cái về cho con ăn."

Mùi bánh bao thơm như thế này, chắc chắn là nhà nào đó trong khu này thôi, không thể xa được.

Nhất định sẽ tìm ra.

Tuy miệng nói là mua, nhưng trong lòng cô không có ý định trả tiền. Chỉ hai cái bánh bao thôi mà, đều là người trong cùng khu đại viện, chồng đều làm cùng một đơn vị quân đội, đối phương chắc chắn không nỡ thu tiền cô.

"Con muốn ăn mười cái!"

"Được, được, mười cái, mẹ sẽ mua mười cái về cho con."

Nghe mẹ hứa, Ngô Hồng Binh không khóc nữa, ngoan ngoãn nắm tay mẹ đi vào sân.

Ngô Lệ nhặt quả táo mà em trai ném chạy đến trước mặt chị cả, đỡ cô bé dậy:

"Chị, chị có sao không?"

Ngô Phương buông tay ra, lắc đầu, mắt phải bị em trai đánh đỏ lên.

"Chị xem này, lát nữa rửa sạch chúng ta cùng ăn nhé." Ngô Lệ đưa quả táo đã bị cắn dở ra như khoe bảo vật.

Trái cây và kẹo trong nhà không bao giờ đến lượt hai chị em, thịt cũng vậy. Chỉ cần họ ăn nhiều thêm vài miếng là mẹ sẽ mắng ngay.

Mẹ nói hai chị em chỉ biết ăn ngon, không có lương tâm, không biết nhường bớt cho ba mẹ và em trai ăn thêm.

Vậy nên, ngay cả quả táo đã bị em trai cắn dở cũng là đồ quý giá đối với họ.

Ngô Phương gật đầu, lau nước mắt, cùng em gái đi vào sân.

Hai chị em vừa bước vào sân thì gặp Văn Chiêu Đệ đang bị con trai giục ra ngoài tìm bánh bao.

Thấy quả táo trong tay Ngô Lệ, Văn Chiêu Đệ giật lấy ngay, còn nhìn đứa con gái thứ hai với ánh mắt khinh miệt, như thể nhìn thấu mọi suy nghĩ của cô bé.

Ngô Lệ bị ánh mắt đó làm cho ngượng ngùng cúi đầu.

Văn Chiêu Đệ vào bếp rửa sạch quả táo rồi đưa cho con trai.

"Bẩn rồi, con không ăn nữa."

"Không bẩn, mẹ rửa sạch rồi mà."

"Chính là bẩn, con không ăn!" Ngô Hồng Binh hét to.

"Được, được, không ăn thì thôi." Văn Chiêu Đệ thấy con trai không muốn ăn nên tự mình ăn rồi đi ra ngoài.

Trước khi đi, cô còn dặn dò hai cô con gái lớn phải trông em trai, tiện thể quét dọn sân.

Vu Lập Tân đang ở trong nhà làm bài tập, mùi thơm từ bánh bao ở đâu bay sang khiến cậu không thể tập trung nổi.

Cậu đặt bút xuống, định bụng ra ngoài.

"Em đi đâu thế?" Vu Kiến Thiết đang nằm trên giường đọc truyện tranh gọi lại.

Dư Lập Tân ngoáy lại đáp:

"Em sang nhà bên cạnh khuyên Đông Đông, bảo em ấy xin lỗi dì Dư."

Nếu mẹ có nhà, chắc chắn sẽ không cho cậu ra ngoài vào lúc này để tìm Cố Đông, nhưng mẹ không có nhà, nên cậu có thể lén đi được.

"Đã làm xong bài tập chưa?” Âm thanh sâu kín của anh trai Vu Kiến Thiết vang lên

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Mẹ Kế Giỏi Nuôi Con Khéo Quản Chồng của Nguyệt Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.