Khai Nguyên Hồn - Chính mình tự hố!
Bình định được ồn ào, vị trụ trì trưởng lão cho đại điển tiếp tục diễn ra.
Từng đệ tử lên rồi từng người đi xuống, sắc thái thì mỗi người một vẻ, có người vui tươi vì bản thân đã chính thức trở thành Nguyên sư, kẻ buồn đương nhiên là cầu thông không được Nguyên hồn.
Cứ như vậy đại điển diễn ra, tổ chức từ sáng sớm mà giờ bầu trời đã chuẩn bị ngả về phía bên kia lục địa.
Thiếu niên mặc trên mình là trang phục của Lý gia, vóc dáng hắn gầy gò, môi tái xanh như mới khỏi bệnh.
Hắn là người cuối cùng trong đại điển này, có lẽ không muốn đợi thêm giây phút nào, hắn tự trèo lên tế đàn, khi vị trưởng lão trụ trì vừa hoàn tất kiểm tra, bổ sung nguyên liệu cho đại trận.
Trưởng lão trụ trì liếc qua danh sách được đăng ký, đến khi ngoại hình thông tin điền cụ thể bên trong khớp.
Lão giả này chẳng thèm để ý thêm, thực hiện công việc của mình.
- Hôm đăng ký tham gia, ta không phải giải quyết nốt hậu hoạn của linh hồn. Thì đâu phải đợi lâu như vậy chứ!
Thiếu niên tên Lý Nguyên, ngồi xuống bóp bóp cái chân mỏi dã, chỉ biết mình số đen. Cùng phải thôi hắn đứng từ sáng sớm mà giờ nhìn đến phía trời, trong lòng cảm thán là bình thường.
Linh hồn của hắn là tại trái đất sinh ra, vì nguyên do gì hắn lại chở thành người chơi của hệ thống bí ẩn, khi đang trong giờ làm thêm.
Hệ thống này rất quỷ dị, ngoài việc chúc mừng hắn làm người chơi, thì chả xưng đến danh tính, liên tục nói sì xào sì sồ rất phiền phức!
Đến khi tiếng nói không vang lên nữa, Lý Nguyên hai mắt tối sầm như ngất đi, đến khi tỉnh lại, bản thân đã ở đây rồi.
Chẳng biết có phải sự sắp đặt từ trước hay trùng hợp khi hắn chuyển sinh vào một người cùng tên. Kẻ này tuy giống tên, mặt mũi có phần hao hao nhau, còn lại sư xoay quanh đều khác hoàn toàn!
Như việc Lý Nguyên tại đây cha mẹ mất đi, để lại hắn cùng chút gia tài nhỏ. Còn trên trái đất, Lý Nguyên theo lời của người quản lý trại mồ côi thì biết được hắn bị bỏ rơi!
Tại đây Lý gia xưng hùng xưng bá ngày tại bên trong căn thành này, là một trong ba trụ cột khống chế cũng bảo vệ quan trọng nhất đối với người dân tại đây. Còn trái đất hắn mặt mũi còn chưa thấy bao giờ nói chi danh tiếng gia tộc!?
- Đã dung hòa với linh hồn của ngươi thành một, thù ngươi ta giúp, nợ ngươi ta trả. Tên của ta và ngươi, chính là đánh sâu vào lịch sử, khiến vạn cổ nhắc tới chính là rung sợ cảm thán!
Đó là câu nói mà Lý Nguyên thốt ra từ hôm đó. Tại trái đất đối với Lý Nguyên hắn chả có gì lưu luyến, chuyển đến nơi đây cũng như là sống thêm cuộc đời nữa, mà cuộc đời này chả những hơn mà phải vượt xa kiếp cũ, phải thật đặc sắc!
- Khởi!
Pháp trận đầu tiên kích hoạt, cảm giác mệt mỏi trong người Lý Nguyên xoa dịu nhanh chóng, hít thêm, khuôn mặt trở lên hồng hào, không mấy giống người bị bệnh.
- Suất!
Thứ hai động, khí lưu xâm nhập vào cơ thể, Lý Nguyên cảm thấy chúng như có suy nghĩ. Trông thì lộn sộn đi khắp ngõ ngách não của hắn, nhưng thực chất là đang cùng hỗ trợ nhau tìm đến trung tâm đại não của hắn.
Sợi khí lưu đó tiến tới cứ giống cơn sóng vậy, sóng này lên sóng kia tới, rất nhanh bọn chúng đã thông được con đường cần đi.
Tiến tới tại sâu bên trong não, nơi cư ngụ linh hồn. Nguyên khí như có lực lượng quỷ dị, khiến hết thảy tụ thành vỏ bọc, bao vây linh hồn, ngoài nhìn y hệt cái kén bướm vậy.
Ngay khi chiếc kén được hình thành. Dưới sự nuôi dưỡng của nguyên khí không ngừng, chiếc kén đó phát triển nhanh về kích cỡ, ánh sáng từ nó phát ra dần thêm sáng. Kỳ dị là sự tăng trưởng này, lại chẳng ảnh hướng đến cấu trúc của não bộ, như vốn nó chưa có tồn tại bên trong.
Mọi chuyện cứ thế diễn ra...
Bên ngoài, trụ trì trưởng lão kinh ngạc nhìn lên trên người Lý Nguyên!
- Vậy mà hút hết toàn bộ năng lượng của sáu trăm khối nguyên thạch.
Sáu trăm khối nguyên thạch chỉ do một người ăn hết? Con số này đại biểu cho thứ gì chứ?
Nó chính là đại biểu tiềm năng của Lý Nguyên vượt xa so với đồng lứa!
Đây cũng chẳng phải tâng bốc tiểu tử này lên, mà do số liệu không hề nói dối!
Là hai kẻ xưng danh thiên tài lứa lần này, Lý Thái, Lý Không góp với nhau thì tiêu tốn mới chỉ là ba trăm khối nguyên thạch, mà Lý Nguyên... bụng to hơn hai đứa đó tới hai lần!
- Cái gì!? Tên này vậy mà vẫn chưa ăn đủ lo, còn muốn tiếp tục ăn nữa!
Trụ trì trưởng lão giật mình hô lên.
Nguyên khí không có xu thế dừng lại, vẫn như cũ, sung mãnh chuyền vào trong não Lý Nguyên!
- Cứ như vậy có sợ hay không nguyên thạch trong đại trận cạn kiệt!?
Lần này lão trưởng lão này sợ thật rồi, hắn trên đời này của mình lại có kẻ có thể gặp kẻ linh hồn to lớn như vậy, ăn nhiều vậy mà chẳng no. Bất quả thứ hắn sợ nhất chính là khi nguyên thạch cạn kiệt, Nguyên Linh thần hồn vẫn tại trong quá trình phát triển, thì kiếm củi ba năm cháy một giờ! Cho là Lý gia hùng cư Phương Nguyệt thành lâu năm, thì cũng không dễ tiêu với tổn thất này!
Không chỉ mỗi trụ trì trưởng lão lo sợ, mà đến cả Lý Nguyên hắn cũng phải kinh ngạc, sợ theo sức ăn này của mình.
Trước khi tham gia đại điển ai ai đều học qua vài môn bí kỹ như: Tinh Niệm Suất Linh, Giới Di Nghịch Chuyển...
Các loại sách tham khảo đương nhiên không thể thiếu, nào là sơ lược quá trình khai Nguyên, một nghìn sáu trăm cách ứng đối Nguyên hồn đã biết...
Yêu cầu đầu tiên tham gia đại điển, đầu tiên nắm rõ hết thảy. Liệt kê tuy ít bất quá cũng rút cạn mất đi ba năm dòng dã.
Bản thân sinh ra ở đây, Lý Nguyên đầu tư chất có hơi bình thường, tuy vậy hắn một lòng chăm chỉ, rèn rũa. Điều kiện trên cũng được thi qua.
Mà bây giời Lý Nguyên tại trái đất, nhặt được tiện nghi sở hữu chọn vẹn ký ức, kinh nghiệm chủ nhân cơ thể này. Tuy vẫn phải mất chút ít thời gian mới có thể sử dụng thuần thục các bí thuật, thì hắn vẫn là đi tàu điện thi với xe đạp!
Hiện tại hắn tụng lên Tinh Niệm Suất Linh, bí pháp khiến người dùng cô đọng tinh thần, thoải mái quan sát bên trong cơ thể mà không cần đến thiết bị máy móc hiện đại. Qua đó Lý Nguyên không ở ngoài nghe, nhưng chính bản thân tình trạng hắn lại biết!
Nguyên Linh thần hồn là từ linh hồn đồng thời với nguyên khí hai loại, thôn phệ lẫn nhau mà luyện ra. Nguyên Linh thần hồn mạnh tương đương với nhiều lựa chọn Nguyên hồn, còn yếu đương nhiên ngược lại.
Lý Nguyên biết linh hồn minh to, rộng, bởi hắn sở hữu tiền đề là linh hồn hợp với nhau hoàn hảo, không chút khiếm khuyết!
Bất quá hắn nào nghĩ nó lại to đến độ chuẩn bị bóp hắn chứ?
Phôi thai một chút động đậy vẫn chưa thấy, có lẽ vẫn trong quá trình tạo hình, còn cần cung cấp cho nó rất nhiều nguyên khí.
Mà theo Lý Nguyên quan sát, nguyên khí bên ngoài đã chẳng thể đủ để cho hắn viên mãn Nguyên Linh thần hồn!
Nguyên khí hoàn toàn tiêu hao hết hoặc trường hợp bình thường linh hồn chẳng thể tiếp tục nuốt nguyên khí nữa, tầng cơ chế thứ tư sẽ tự động, khởi động xúc động mở ra Nguyên Môn.
Đưa Nguyên Linh thần hồn xuyên qua Nguyên Môn, tiến tới Nguyên giới nơi Nguyên hồn tồn tại.
Cả quá trình người trụ trì ngọai trừ trường hợp đặc biệt mới có quyền can thiệp trận pháp vận chuyển, nếu mạnh mẽ tham gia, sẽ hỏng đi đại trận, tệ hơn là phá hủy hoàn toàn!
Mà đại trận này là một trong những đầu nguồn của một thế lực, mất nó, là gần như nghiền ép một thế lực trung đẳng ở đại lục.
Vị trụ trì ở ngoài kia lòng có thể đau như cắt khi nghìn viên nguyên thạch bay mất. Nhưng hắn thà như vậy, chứ không tổn hại đại trận!
- Lần này, thì hay rồi...
Lý Nguyên cười khổ không ngớt. Nguyên khí qua đoạn thời gian rồi chưa chảy vào thêm, dễ dàng đoán được nguyên thạch cuối cùng cạn kiệt sạch.
- Uỳnh!
Lần thứ ba động, trận pháp không hoạt động, mà ở hư không vang lên tiếng đọc kinh. tuôn lên lực lượng kỳ dị, cuồn cuộn tích góp xây lên đại môn. Hai bên cánh cửa trạm khắc hoa văn uốn lượn, màu phỉ thúy óng ánh, tại trên mặt cửa nhi nhít hoa văn tỏa đến lực lượng vô cùng thần thánh coi như chúng sinh như kiến.
- Két...!
Đại môn mở ra một thế giới khác, hỗn độn nhiều màu sắc! Ngay lúc này, tư sâu thẳm hư vông rộng lớn, phun trào lực hút cuồn cuộn, như muốn thôn phệ hết thảy thế gian!
Nguyên Môn đã mở!
Nguyên Linh thần hồn của Lý Nguyên sâu tại bên não, bị hấp lực kéo đi, khiến nó ngắt kết nối với cơ thể Lý Nguyên, chuẩn bị suất khiếu!
Tinh thần niệm luôn đứng cạnh quan sát, sợ hãi chạy tuột quần, nhập vào bên trong bào thai.
...
Đăng bởi | sontam |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 12 |