Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9 : Sự Thức Tỉnh Của Viên Ngọc Nước

Tiểu thuyết gốc · 1461 chữ

Ánh sáng xanh biếc từ viên ngọc ngày càng sáng hơn, như muốn nhấn chìm mọi thứ xung quanh, tạo nên một không gian lấp lánh và đầy màu sắc. Đột nhiên, một luồng năng lượng mạnh mẽ bắn ra từ lỗ hổng, đẩy chúng tôi ngã nhào, mọi thứ dường như bị cuốn trôi trong một dòng chảy năng lượng khổng lồ.

Tôi lồm cồm ngồi dậy, nhưng trước mắt tôi giờ đây là một cảnh tượng khó tin, một cảnh tượng thật sự khiến tôi phải ngạc nhiên và bối rối. Ánh sáng xanh lơ lửng giữa không trung, được bao bọc bởi những dòng nước xoắn ốc, tạo nên một hình ảnh tuyệt đẹp và kỳ lạ. Những hình ảnh mờ ảo hiện lên trong dòng nước, mỗi hình ảnh đều mang một nét đặc trưng riêng, một dòng sông uốn lượn, một đại dương mênh mông, và một cơn bão dữ dội, tất cả đều hiện lên một cách mơ hồ nhưng rõ ràng.

- Làm sao chúng ta qua được bên kia lỗ hổng? Akkio hỏi, mắt không rời khỏi viên ngọc.

- Cẩn thận, Xavier lên tiếng. - Chắc chắn sẽ không dễ dàng.

Tôi hít sâu, ánh mắt không rời khỏi viên ngọc. - Đây là bước tiếp theo. Nếu chúng ta sợ hãi, chúng ta sẽ không bao giờ tiến xa hơn.

Tôi bước tới, cảm nhận ánh mắt lo lắng của Akkio và Xavier dõi theo mình. Ánh sáng từ lỗ hổng bỗng ồ ạt tràn vào, chiếu rọi lên khuôn mặt tôi như một lời nhắc nhở sắc nét: hành trình này không chỉ là cuộc tìm kiếm tự do mơ ước, mà còn là cuộc đối đầu đầy thách thức với chính bản thân mình, nơi mỗi bước chân đều dẫn đến sự khám phá những góc tối và sự thức tỉnh của tâm hồn.

Khi bàn tay tôi vừa chạm vào luồng sáng của lỗ hổng không gian, mặt đất bất ngờ rung chuyển dữ dội, như thể cả thế giới xung quanh tôi đang bị xáo trộn mạnh mẽ. Những cành cây xung quanh gãy răng rắc, tạo ra những tiếng động ầm ĩ và rung lắc không ngừng, và từ sâu trong bóng tối của khu rừng, tiếng bước chân dồn dập vang lên, ngày càng lớn và rõ ràng hơn.

- Chúng tìm đến rồi! Xavier hét lớn, tay cầm chắc vũ khí. Akkio ngay lập tức quay lại, vung tay tạo ra một tấm chắn ánh sáng , đẩy lùi những kẻ mặc áo giáp đen đang lao tới.

- Tổ chức XS…Tôi thì thầm, lòng ngập tràn lo âu. Họ không chỉ đến vì viên ngọc mà còn muốn bắt lại tôi và Xavier – những “tài sản thất lạc” của họ.

- Chạy đi, Linda! Chúng ta sẽ cản chúng lại! Xavier la lên, lao thẳng vào hai kẻ địch gần nhất, vũ khí trong tay cậu lóe lên những tia sáng kỳ lạ khi chém vào áo giáp của chúng. Akkio đứng chắn phía trước tôi, đôi mắt sắc lạnh.

- Đừng nghĩ rằng tớ sẽ để bất kỳ ai đụng vào cậu, Akkio nói, giọng cậu ấy trầm mà đầy kiên quyết. - Linda, tìm cách qua bên kia lỗ hổng đi!

Tôi gật đầu tán thành, nhưng đúng vào khoảnh khắc ấy, một tiếng nổ lớn đến chói tai vang lên, khiến tôi giật mình. Cả khu rừng xung quanh bỗng chốc rung chuyển dữ dội như thể một trận động đất xảy ra. Một cơn sóng năng lượng từ lỗ hổng bất ngờ bùng phát, lan tỏa ra xung quanh, và ngay lập tức, nó đẩy tất cả chúng tôi ngã nhào xuống mặt đất. Những cành cây xung quanh cũng lay động theo từng nhịp, tạo ra một không khí hỗn loạn mà khó ai có thể lường trước được.

- Không ổn rồi, năng lượng bên kia lỗ hỗng đang mất kiểm soát ! Akkio hét lên, cố gắng đứng dậy giữa cơn chấn động.

Tôi lảo đảo đứng lên, mắt nhìn viên ngọc đang xoay tít trong dòng xoáy nước. - Tớ phải qua bên kia, ngay bây giờ!

- Linda, đừng liều! Xavier lao tới, định ngăn tôi lại, nhưng đúng lúc ấy, một kẻ của XS phóng tới từ bên hông, buộc cậu ấy phải giao chiến.

Tôi không còn thời gian để do dự thêm một giây nào nữa. Mặc cho sự lo lắng đang dâng trào trong lòng, tôi cắn chặt môi để lấy lại sự tập trung. Sau đó, tôi lao thẳng về phía lỗ hổng mà ánh sáng xanh biếc đang phát ra. Nhưng ngay khi tôi vừa chạm vào ánh sáng kỳ lạ ấy, cả cơ thể tôi lập tức bị cuốn vào dòng xoáy nước mạnh mẽ và bất ngờ.

Mọi thứ xung quanh biến thành một màn đen đặc. Tôi không thể nhìn thấy gì, chỉ cảm nhận được dòng nước lạnh buốt bao quanh mình. Tiếng la hét của Xavier và Akkio dường như bị bóp nghẹt, chỉ còn lại tiếng vọng xa xăm.

Bỗng chốc, ánh sáng bùng nổ rực rỡ, chiếu rọi như những đợt sóng dữ dội khiến tôi phải nhắm chặt mắt lại. Khi dần mở ra, tôi ngỡ ngàng nhận ra mình đang đứng ở một không gian hoàn toàn lạ lẫm. Một vùng đất kỳ lạ trải dài trước mắt, với những ngọn núi lởm chởm. Trời xanh ngắt, không khí nơi đây mang một mùi thơm ngọt ngào, khác hẳn với mùi ẩm thấp của khu rừng .

- Đây… là đâu? Tôi lẩm bẩm, giọng run rẩy.

Viên ngọc Nước lơ lửng trước mặt tôi, ánh sáng của nó giờ đây dịu dàng hơn, như một người bạn dẫn đường. Nhưng tôi không có thời gian để ngạc nhiên. Phía sau, tôi nghe thấy một tiếng bước chân.

- Chào mừng, Linda, người phụ nữ nói, giọng nói vang lên như tiếng chuông ngân. - Là mình , Tracly đây .

Lời nói của bà ấy khiến tôi đứng chôn chân tại chỗ. Đây là giấc mơ mà tôi đã thấy – và giờ nó đã trở thành hiện thực.

Khi Tracly biến mất, tôi cảm thấy mình như một kẻ lạc lõng, đơn độc giữa vùng đất kỳ lạ và bí ẩn này. Tôi đứng đó, nhìn quanh quất và nhận ra rằng xung quanh tôi chỉ có những hình ảnh mờ ảo và những âm thanh kỳ quái. Viên ngọc Nước lơ lửng ngay trước mặt tôi, tỏa ra ánh sáng xanh biếc huyền ảo, khiến tôi cảm thấy vừa bị cuốn hút, vừa có chút sợ hãi. Ánh sáng đó như đang mời gọi tôi tiến lại gần, nhưng đồng thời cũng mang theo một sự đe dọa không thể chối bỏ, như thể nó ẩn chứa những bí mật mà tôi chưa đủ dũng cảm để khám phá.

Cơ thể tôi run lên không kiểm soát được, không chỉ vì sợ hãi mà còn vì sức mạnh kỳ lạ đang cuộn trào từ viên ngọc, len lỏi vào từng mạch máu. Nó như một dòng chảy vô hình, lạnh buốt nhưng cũng đầy năng lượng, khiến tôi vừa mê hoặc vừa bất an.

- Đừng làm thế… tôi thì thầm, nhưng chính tôi cũng không rõ mình đang nói với ai – viên ngọc, hay bản thân mình.

Tôi cố giữ bình tĩnh, bước lại gần viên ngọc. Ánh sáng từ nó bỗng nhiên bùng lên, làm mắt tôi cay xè. Cơn đau xé qua đầu tôi, buộc tôi phải khuỵu xuống, tay ôm chặt lấy thái dương.

- Dừng lại! Dừng lại đi! Tôi hét lên, nhưng viên ngọc dường như không quan tâm.

Những hình ảnh mơ hồ bỗng hiện lên trong đầu tôi – một đại dương rộng lớn bị cuốn vào một cơn bão kinh hoàng, những ngọn sóng cao ngút trời phá tan bờ cát. Một bóng hình lờ mờ đứng giữa cơn bão, dang tay như thể kiểm soát mọi thứ. Tôi nhận ra đó chính là mình.

- Không… không thể nào… Tôi lắc đầu, cố đẩy lùi hình ảnh ấy ra khỏi tâm trí, nhưng càng cố, nó càng rõ ràng hơn.

Viên ngọc dường như đang đồng điệu với tôi, kéo tôi chìm sâu vào một trạng thái mất kiểm soát. Làn da tôi bắt đầu phát sáng nhẹ, cùng màu xanh biếc như viên ngọc.

- Làm ơn… dừng lại! Tôi gào lên lần nữa, nhưng vô ích.

Đột nhiên, một cơn lốc nước bùng lên từ mặt đất, cuốn tôi vào trong. Tôi cố gắng thoát ra, nhưng dường như dòng chảy ấy có ý chí riêng, không cho phép tôi kháng cự.

- Linda… Một giọng nói vang lên . Cô là người được chọn.

Bạn đang đọc "Thủy Thần Lạc Bước" sáng tác bởi Legends_linda
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Legends_linda
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.