Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tại Sao Lại Đem Trứng Bắc Thảo Đi Hấp Trong Xửng?

Phiên bản Dịch · 1080 chữ

Giang Quốc Vĩ còn giúp đỡ đóng gói, làm Hoàng Đào đỡ được không ít việc, chỉ cần tập trung gói và chiên bánh bao chiên.

Những khách hàng mua được bánh bao chiên vừa đi vừa ăn.

Cắn miếng đầu tiên, ai cũng không khỏi thốt lên đầy thỏa mãn:

“Trời ơi… ngon quá, ngon đến mức không thể diễn tả được bằng lời!”

“Vỏ mỏng, nhân thịt tươi, nhiều nước, đây mới là bánh bao chiên thượng hạng chứ!”

“Đúng vậy! Hương vị đậm đà, mềm bên trong, giòn bên ngoài, ăn xong vẫn còn lưu luyến, cả đời không quên được…”

“Tôi chưa từng ăn bánh bao chiên nào có hương vị phong phú như thế… mềm mại, đàn hồi, giòn tan, nước súp đậm đà, chỉ một miếng mà có đủ mọi cảm giác ngon miệng!”

“Nhân thịt bò này, nhất định phải thử…”

Khách càng đông, yêu cầu cũng càng nhiều.

“Ông chủ, ở đây có đồ uống không? Nước ngọt cũng được.”

Hoàng Đào áy náy đáp:

“Xin lỗi, hôm nay khai trương gấp quá, tôi chưa kịp chuẩn bị. Có nước nóng miễn phí, mọi người cần thì tự lấy nhé.”

Nghe vậy, Từ Đông Lâm liền nhiệt tình đề nghị:

“Ông chủ Hoàng, công ty tôi chuyên cung cấp nước giải khát cho các cửa hàng, hay để tôi lắp cho anh một tủ lạnh nước uống và thêm ít hàng, anh thấy sao?”

Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh!

Vốn định tìm người làm dịch vụ này nhưng chưa biết liên hệ ai, Hoàng Đào lập tức gật đầu:

“Được, làm phiền anh rồi.”

“Không phiền, chuyện nhỏ thôi.”

Từ Đông Lâm vuốt lại mái tóc bóng mượt, bấm điện thoại gọi:

“Tiểu Dương, ngay bây giờ mang một tủ lạnh nước uống đến cửa hàng 'Ngon Tuyệt' ở phố cổ Thành Tây, nhớ mang thêm nhiều hàng. Tủ lạnh nhất định phải loại cao cấp nhé, rõ chưa? Tôi sẽ gửi định vị ngay đây.”

Gửi xong định vị, anh quay lại nói:

“Ông chủ Hoàng, chút nữa họ sẽ giao đến cho anh nhé!”

“Cảm ơn anh…”

Hoàng Đào nhìn anh đầy cảm kích.

Suốt cả buổi sáng, khách ra vào tấp nập, không ngớt.

Mãi đến gần 9 giờ, cửa hàng mới dần yên ắng trở lại.

9 giờ 10 phút.

Trợ lý Tiểu Dương của Từ Đông Lâm mang đến một tủ lạnh trưng bày nước giải khát loại cao cấp.

Anh nhanh chóng lắp đặt và điều chỉnh tủ lạnh. Sau khi đảm bảo không có vấn đề gì, anh tháo dỡ các thùng đồ uống mang theo.

Những loại có lợi nhuận cao được xếp ở vị trí dễ nhìn nhất trong tủ lạnh, còn loại lợi nhuận thấp được xếp xuống dưới. Ở ngăn dưới cùng, anh xếp thêm hai hàng bia lon.

Anh còn chu đáo dán giá cho tất cả các loại đồ uống, giúp khách dễ chọn và giảm bớt công việc ghi nhớ giá cả cho Hoàng Đào.

“Ông chủ Hoàng, xong rồi. Giờ chỉ còn thiếu ký một bản hợp đồng cung cấp độc quyền nữa thôi. Đây là hợp đồng, anh xem qua nhé…”

Từ Đông Lâm đưa hợp đồng cho Hoàng Đào.

Hoàng Đào đọc qua một lượt.

Hợp đồng nêu rõ tất cả các loại đồ uống trong tiệm "Ngon Tuyệt" đều phải do phía Từ Đông Lâm cung cấp.

Ngoài ra, hợp đồng cũng liệt kê chi tiết các khoản hoàn tiền.

Tóm lại, cửa hàng của Hoàng Đào bán càng nhiều đồ uống thì càng được hoàn tiền nhiều hơn.

Đây là một hợp đồng đôi bên cùng có lợi!

“Ông chủ Hoàng, bình thường tiền cọc cho tủ lạnh này là 600 tệ, nhưng vì anh là bạn của Quốc Vĩ, nên tôi miễn tiền cọc này cho anh.”

Từ Đông Lâm nói chân thành.

Tất nhiên, trong lòng anh cũng có chút toan tính riêng.

Tạo quan hệ tốt với Hoàng Đào, sau này có tiền cũng không lo không mua được đồ ăn ngon do anh ấy làm.

Tiểu Dương, nghe thấy ông chủ của mình miễn tiền cọc, không khỏi ngạc nhiên.

"Ông chủ của tiệm 'Ngon Tuyệt' này, rốt cuộc có lai lịch thế nào chứ!"

Ông chủ của anh không chỉ đích thân gọi anh mang tủ lạnh đến, mà còn đặc biệt dặn phải dùng loại cao cấp.

Giờ còn miễn cả tiền cọc tủ lạnh.

Dù số tiền cọc này sau này sẽ được hoàn lại cho chủ cửa hàng, nhưng miễn ngay từ đầu như thế này thì đúng là lần đầu tiên.

“Phá lệ thật rồi!”

Tiểu Dương không hiểu nổi, nhưng anh biết rõ:

“Ý ông chủ, đừng đoán, đoán mãi cũng không ra đâu!”

Và anh càng hiểu rằng, một trợ lý giỏi không chỉ cần chuyên môn vững mà còn phải biết giữ mồm giữ miệng.

“Thế thì cảm ơn ông chủ Từ nhé.”

Sau khi ký hợp đồng, Hoàng Đào thanh toán 500 tệ tiền hàng.

Anh còn chuẩn bị 10 chiếc bánh bao chiên cho Từ Đông Lâm và Tiểu Dương.

“Ông chủ Từ, Tiểu Dương, tôi không hút thuốc nên không mời các anh được. Đây là vài chiếc bánh bao chiên, các anh mang về cho gia đình thử nhé.”

“Ông chủ Hoàng, anh khách sáo quá, không cần đâu…”

Từ Đông Lâm và Tiểu Dương vội xua tay từ chối, nhưng trong lòng lại thấy Hoàng Đào đúng là người đáng kết giao.

“Chỉ là vài chiếc bánh bao chiên thôi, không phải thứ gì quý giá cả. Cầm đi.”

Thấy Hoàng Đào kiên quyết, họ đành nhận lấy.

Con người với nhau, chính là qua lại như vậy!

Tiễn họ đi xong, Hoàng Đào bắt đầu dọn dẹp vệ sinh trong tiệm.

Với hệ thống hỗ trợ, độ sạch lên đến 80%, bàn ghế và sàn nhà đều rất sạch sẽ.

Thêm nữa, khách hàng cũng tự giác bỏ cốc và đũa dùng một lần vào thùng rác. Những chiếc đĩa cũng được một vị khách tốt bụng xếp gọn gàng lại.

Điều này đã giảm bớt rất nhiều công việc cho Hoàng Đào.

Chỉ trong vài phút, anh đã dọn xong tiệm.

Trở về bếp, anh đặt đĩa vào máy rửa bát rồi kiểm tra những chậu nhân thịt.

15 cân thịt heo mua mới chỉ còn khoảng 2 cân.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc Tiệm Mỹ Thực Vú Em - Dịch của Đa Lai Mễ Phát Tẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phanledongha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.