Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai trương cửa hàng trà sữa

Phiên bản Dịch · 2116 chữ

Phương Kiệt và Lý Dương đã chén to cơm xong xuôi.

“Kiệt ca, uống trà sữa không? Gần đường CX mới có một tiệm trà sữa mới khai trương, nghe nói ngon lắm.”

Phương Kiệt ngẫm nghĩ, đang lúc cũng có hứng thú với trà sữa thời nay, không biết so với trà sữa sau này cái nào ngon hơn.

Trường học của họ cách đường CX cũng khá xa, nên hai người về trường lấy xe rồi mới đi.

Tháng năm, thời tiết Dung Thành đã oi dần lên.

Trước kia còn có xuân, hạ, thu, đông, giờ khí hậu ấm dần.

Giờ chỉ còn hạ với đông, xuân thu thoáng chốc đã qua.

Trời nóng nực, làm ly trà sữa đá đúng là tuyệt vời.

Trước khi đi, Phương Kiệt gọi điện cho Phương Thiển Thiển hỏi xem nàng có muốn một ly không.

“Ngươi mua giúp ta với Tiểu Yến mỗi người một ly nhé, cứ chọn loại best seller của tiệm là được.”

Nhận được câu trả lời chắc chắn, Phương Kiệt và Lý Dương, mỗi người một xe đạp, thẳng tiến.

Đường CX cậu vẫn nhớ, mấy năm nay phát triển nhanh chóng, con đường này sau này trở thành phố "hot", giá cả cửa hàng gần đó càng tăng vọt, trước đó có tin tức, một cửa hàng hơn 40 mét vuông một ngày tiền thuê lên tới 3000 tệ, đúng là cắt cổ.

Mở cửa hàng ở đây làm ăn vài năm, dù làm ăn bết bát, sang tay cho thuê cửa hàng, cũng kiếm bộn.

Nhưng giờ người ở đây không nhiều, chắc giữa trưa mọi người đều nghỉ ngơi.

Hai người họ tới một cửa hàng trà sữa tên là "Đạt đến dễ uống".

"Đạt đến dễ uống", ông chủ đúng là không biết khiêm tốn, để cậu xem thử trà sữa ở đây ngon cỡ nào.

Hiện tại, trà sữa ít loại hơn nhiều, tên cũng không quái dị, chỉ có mấy loại cơ bản như trà sữa trân châu, trà sữa Hồng Kông, trà sữa đường đen, nước chanh tươi…

Phương Kiệt liếc mắt không thấy món nào hấp dẫn, bèn gọi món trà sữa trân châu bảng hiệu của tiệm. Tiện thể mua cho Phương Thiển Thiển và Tiểu Yến mỗi người một ly trà sữa đậu đỏ mà nhân viên đề xuất là con gái đều thích.

Lý Dương "mập" gọi một ly trà trái cây, kim nịnh la, chính là kim nịnh phối hợp với dứa, một ly 14 tệ, so với ly của họ 8 tệ một ly, đắt gần gấp đôi.

14 tệ có thể mua mấy quả chanh cộng thêm một quả dứa.

Giá này hiện tại là hơi đắt, nhưng tiệm này mở ở đây, khách hàng là dân văn phòng, chứ không phải đám học sinh nghèo như họ.

Cắm ống hút, nhấp một ngụm, Phương Kiệt hơi nhíu mày, mùi vị thật sự không ổn, nếu thay đổi cách đựng, cậu còn tưởng đang uống trà.

Vị chát, ngọt rất nhạt, không biết có phải nhân viên quên bỏ đường, trân châu bên trong cũng thế, nấu quá lâu, dính ống hút, vừa hút lên đã nát.

Phương Kiệt uống một ngụm đã muốn vứt đi.

Cậu thậm chí còn thấy, mình thỉnh thoảng xem hướng dẫn trên mạng, làm còn ngon hơn họ.

“Đinh, túc chủ đã nếm thử một ly trà sữa cực kỳ bình thường, đặc biệt tặng túc chủ công thức pha chế trà sữa hot trend độc nhất vô nhị của thời đại sau.”

Đúng lúc Phương Kiệt đang than vãn trong lòng, hệ thống đột nhiên vang lên.

Phương Kiệt cười khổ, có công thức thì làm được gì, hiện tại cậu đang thiếu tiền.

Hệ thống dường như nghe thấy tâm tư của cậu.

“Phát hiện nhu cầu của túc chủ, mở nhiệm vụ có thời hạn. Trước kỳ thi tốt nghiệp trung học, mỗi ngày học tập, nhận được 1000 tệ, mỗi lần thi thử đạt thành tích tốt, được giáo viên khen ngợi, sẽ nhân phần thưởng lên gấp bội.”

Phần thưởng hiện có: 2000 tệ.

Hai ngàn chắc là tính cả hai ngày này vào rồi.

Nhiệm vụ này tốt, tuy nhìn không nhiều, hiện tại đến lúc thi đại học chỉ còn hơn nửa tháng.

Nhưng gần đây họ thi thử rất nhiều, sáng nay giáo viên vừa thông báo chiều sẽ thi thử môn Ngữ Văn, sáng mai là Tiếng Anh.

Chỉ cần số lần nhân lên đủ lớn, nửa đường cậu không rút ra, mấy đợt thi thử xuống chắc cũng có thể kiếm được cả trăm vạn.

Kế hoạch mở tiệm trà sữa xem ra không vấn đề gì.

Còn yêu cầu sau của nhiệm vụ, quá đơn giản, với trình độ hơn 80 điểm trước đây, giờ kiểm tra được 100 điểm, giáo viên chắc chắn sẽ khen cậu hết lời.

Ngữ Văn và Tiếng Anh, hai môn thuần học thuộc mà đạt thành tích không tệ.

Cậu chính là người muốn ôn hết sách giáo khoa lớp mười hai.

“Kiệt ca, sao rồi, vị cũng được, hơi đắt chút, nhưng thỉnh thoảng uống một lần cũng không tệ.”

Lý Dương "mập" một hơi uống hơn nửa ly trà trái cây.

“Tàm tạm, đi, về thôi.”

Cậu cảm thấy ly của mình đúng là xui xẻo, dù miệng mình có kén chọn, cũng không đến nỗi người ta khen ngon, còn cậu lại thấy không ra gì.

" Ta thấy cũng được mà, ngon hơn nhiều so với cái loại ở gần trường.” Lý Dương hơi bực mình uống thêm một ngụm, vị rõ ràng là ngon mà.

Phương Kiệt không thèm để ý cậu ta, Lý Dương đang nói nhảm, trà sữa ở trường, không phải lừa học sinh cấp hai sao, chỉ là dùng một bình lớn bột trà sữa pha ra.

Ngươi lấy trà sữa một tệ năm so với mười bốn tệ, ngươi định cầm tiền triều trước chém quan triều này sao?

Dù trước kia cậu cũng thấy trà sữa một tệ năm ở quầy bán quà vặt là ngon nhất.

Về đến trường, đưa trà sữa cho Phương Thiển Thiển và Mãn Tiểu Yến.

“Phương Kiệt, trà sữa bao nhiêu tiền, tớ gửi cậu.”

Mãn Tiểu Yến nhận trà sữa hỏi.

Phương Kiệt khoát tay. “Thôi, mời cậu.”

" Ừm, lần sau tớ mời cậu.”

Lý Dương bên cạnh bĩu môi, đây không phải tiền của ta sao?

Hai cô gái uống một ngụm cũng đều khen ngon.

???

Chẳng lẽ chỉ có mình cậu thấy dở?

Phương Kiệt không tin, muốn uống thử ly của Phương Thiển Thiển, bị Phương Thiển Thiển đỏ mặt đẩy ra.

“Cậu làm gì thế?”

“Tớ nếm thử xem ly của cậu vị thế nào.”

“Của cậu đây này.”

“Uống hết rồi.”

Kéo qua kéo lại một hồi, phải đưa ống hút khác cho cậu mới chịu.

Ghê thật, thế mà chê cậu, sau này lên đại học hoàn toàn khác. Khi đó Phương Thiển Thiển ăn táo còn muốn chia đôi, còn muốn cắn theo dấu răng của cậu, giờ uống một ngụm trà sữa cũng không cho.

Sớm muộn gì cũng làm miệng nàng sưng vù lên, xem nàng còn dám chê nữa không.

Phương Kiệt nhìn chằm chằm đôi môi Phương Thiển Thiển, hung hăng nghĩ.

“Cậu lấy ngược ống hút cắm vào, cho tớ uống một ngụm cũng được mà.”

Phương Thiển Thiển lén liếc Mãn Tiểu Yến, thấy nàng không có phản ứng gì, do dự một hồi, lấy ống hút ra dùng khăn giấy lau qua, rồi cắm ngược vào ly, lúc này mới đưa trà sữa cho cậu.

Phương Kiệt nhận lấy uống một ngụm, không thể nói là khó uống, ít nhất ngon hơn vạn lần so với ly trà sữa trân châu vừa rồi.

Dù sao bị cả trăm loại trà sữa thời sau làm cho kén ăn, giờ mấy loại trà sữa này đều là đàn em, chỉ có thể nói là không khó uống, còn ngon thì chưa chắc.

Xin hãy tránh xa! Đừng đụng chạm.

Phương Kiệt trả trà sữa cho Phương Thiển Thiển, ra khỏi lớp học, vận động một chút ở sân thể dục.

Nhiệm vụ của cậu bây giờ là học thuộc tất cả sách giáo khoa, sau đó làm đề luyện tập.

Đợi hai ngày này thi xong, cậu sẽ ôn hết sách giáo khoa lớp mười, lớp mười một, thi đại học là ổn.

Còn nguyện vọng thi đại học, cậu không nghĩ tới Thanh Hoa, Bắc Đại gì cả.

Chỉ có Thượng Tài ở Ma Đô, ngoài ra không đi đâu hết, hỏi vì sao ư? Vì Phương Thiển Thiển thi ở đây!

Đến Thượng Tài học ngành tài chính, đến lúc đó mở công ty chơi.

Còn mở công ty gì, Phương Kiệt hiện tại chưa tính, cứ xem hệ thống cho cái gì đã.

Trước mắt cho công thức pha trà sữa, mở chuỗi cửa hàng trà sữa cũng không tệ.

Vận động hai vòng ở sân thể dục xong, cậu nhàn nhã quay lại lớp học.

Vốn tưởng là thi thử Ngữ Văn, kết quả thầy dạy Toán Lưu Kiệt bước vào.

Chỉ thấy Lưu Thuận tay nâng một xấp bài thi, tay kia cầm một cốc nước, chậm rãi đi đến bục giảng.

“Môn Ngữ Văn của các em dời lại hai tiết sau, hai tiết này để thầy dạy.”

Vốn tưởng trốn được một kiếp, đám học sinh nghe thấy chỉ là hoãn thi, lập tức thất vọng, hai tiết sau thi, xem ra là không nộp bài không cho tan học ăn cơm.

Lưu Thuận dừng một chút rồi nói thêm: “Phương Thiển Thiển, Trần Đoan, hai em lên phát bài thi.”

Phương Thiển Thiển là lớp phó môn Toán, Trần Đoan là học bá môn Toán, hai người họ lên bục, chia đôi xấp bài thi.

Lý Gia Tuấn 93 điểm.

Mộc Tiểu Oánh 102 điểm.

Mãn Tiểu Yến 114 điểm.

......

Hai người cùng nhau phát bài, cả lớp cũng chỉ hơn 40 người, loáng cái đã phát xong. Nhưng Phương Kiệt, Lý Dương và một số người khác trong lớp đều không được gọi tên.

Đúng lúc họ đang thắc mắc, Lưu Thuận chậm rãi uống một ngụm trà, đứng lên nói.

“Các em có thấy thiếu bài thi của một số bạn không?”

“Vậy các em có phát hiện ra không, những bạn vừa được đọc tên đều là 90 điểm trở lên.”

Phương Kiệt trong lòng lộp bộp, chẳng lẽ mình không đạt tiêu chuẩn? Lại phải lên bục ăn "thịt kho tàu" sao?

Cậu ấn tượng rất sâu với thầy giáo Toán này, chủ yếu là bị đòn nhiều. Mỗi lần thi Toán không đạt tiêu chuẩn, thiếu bao nhiêu điểm là ăn bấy nhiêu roi.

Nhớ lại kiếp trước, cậu toàn hơn 70 điểm, mỗi lần thi xong đều phải lên bục chịu mười roi, một giáo viên như vậy, ai mà không nhớ cho được.

Lưu Thuận đánh người có một đặc điểm, ông phân nặng nhẹ, ví dụ lần trước kiểm tra 40 điểm, lần này thi tốt được 60 điểm, đừng thấy vẫn phải chịu 30 roi, nhưng 30 roi xong tay có khi còn không đỏ, nếu lần trước hơn 90 đạt tiêu chuẩn, lần này chỉ được hơn 80, mấy roi kia cũng đủ làm tay đỏ bừng.

Không biết nữa, hôm qua cậu cảm thấy có thể thi được khoảng 110 điểm, tối qua hỏi Phương Thiển Thiển mấy câu, mình cũng làm đúng được một phần, mấy câu làm sai, công thức và các bước đều viết lại, kiểu gì cũng được chút điểm chứ.

“Còn 17 ngày nữa là thi đại học, các em xem các em đang làm cái gì! Lưu Thế Hào, 63 điểm, lên đây.”

Một nam sinh ngồi sau Phương Kiệt, nơm nớp lo sợ đi lên bục giảng, 63 điểm phải ăn 27 roi!

“Đưa tay ra, tự đếm.”

Ba! Ba! Ba!

1...2...3...

“Tiếp theo, Ngô Quả, 87 điểm, ừm, lần này em làm khá tốt, cố gắng thêm chút nữa là đạt tiêu chuẩn, lên đây chịu 3 roi.”

......

“Sau đây thầy muốn đặc biệt biểu dương một bạn, Phương Kiệt, 115 điểm, các em xem người ta sao có thể tiến bộ nhiều như vậy, trước đây thầy không thích cậu nhóc này lắm, nhưng hai ngày nay người ta quả thật có học hành nghiêm túc, các em xem, có nỗ lực là có thành quả ngay, các em nhìn lại mình xem......”

Bạn đang đọc Trùng Sinh: Đã Vậy, Làm Phú Nhất Đại! (Dịch) của Mại Nữ Sài Đích Tiểu Hỏa Hài
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bach_nguyetquang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.