Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5: Kết.

Tiểu thuyết gốc · 2412 chữ

Tại một góc nhỏ của con hẻm, lộ ra một nòng súng đen ngòm hướng trước mặt chỉ đến, chợt một bóng hình hiện ra, khẩu súng chỉ trong chớp mắt bóp cò, sức giật mạnh mẽ hằng lại trên mặt đất một vệt hằng.

Tiếng súng bất chợt vang lên đánh đọng những kẻ đang truy tìm, tên chỉ huy lúc này giật mình nhận ra tiếng nổ ấy là của từ một cây súng bắn tỉa công phá. Theo sự chỉ huy, đám người lập tức nhanh chóng chạy qua đến. Khi đến nơi thứ họ thấy là một cỗ thi thể của một vị họa sĩ mặt quân binh.

Khi vị chỉ huy đang quan sát cổ thi thể thì bớt chợt giật mình khi thấy trên tai của vị hỏa sĩ vừa chết đó không còn đeo chiếc tai nghe nữa.

Thấy được điều này, vị chỉ huy giật mình lùi về sau, chĩa súng về phía cấp dưới.

Đúng như hắn dự đoán, không lâu sau có sáu tiếng súng từ một khẩu súng lục liên tục vang lên, chuẩn xác giết chết sáu tên binh lính và đâm xuyên qua làm mù một mắt của một tên dị năng hệ điện.

Theo lý mà nói thì sáu viên đạn căn bản không thể giết được chuẩn xác sáu người có trang bị giáp chống đạn toàn thân. Nhưng trường hợp trước mắt thì lại vô cùng đặc biệt.

Những viên đạn được bắn theo quỹ đạo và góc độ được tính toán rất chuẩn xác để xẹt qua yết hầu của những binh sĩ ấy.

Nếu không phải viên đạn trước đó bị làm cho suy yếu bởi xẹt qua yết hầu của một tên binh lính thì giờ mạng của tên giác tỉnh giả đã không còn.

Hiện tại cặp kính của hắn vở nát khiến bản thân không thấy được gì trong con hẻo không có lấy một chút ánh sáng. Hắn điên tiếc tích lực phóng qua nơi thanh âm nổ ra sáu phát súng.

Cổ chân hắn co lại phóng đến với tốc độ cực nhanh, do địa hình trong con hẻm có nhiều góc hẹp nên bản thân hắn không thể phát huy toàn bộ khả năng tốc độ là cơ động của mình.

Bàn tay của hắn được bao bọc bởi những tia điện tạo thành một lưỡi dao nhọn hoắc, nó bỏ qua lực ma sát riết lên trong không khí dư âm, chỉ chóc lác tên dị năng giả hệ điện đâm xuyên qua ngực của một người cầm súng chỉ về đội ngũ.

Chỉ là hắn không chờ hắn vui mừng cười đắc thì ánh sáng từ những tia điện le lói sáng lên làm lộ ra khuôn mặt của vị cổ trùng nhân.

Lỗi năng lượng của vị cổ trùng nhân vỡ nát khiến những mảnh vụn của nó vỡ ra đâm xuyên qua lục phủ ngũ tạng, trong chốc lát, vị chi huy này tắc thở.

Mà thời khắc này từ trong ánh sáng le lói còn làm lộ ra một kẻ khác đang nhỏen miệng cười. Nụ cười ấy tựa như mỉa mai giễu cợt, khiến người nhìn không nhịn được muốn nhào đến đấm cho một cái.

Đồng thời thứ lộ ra cùng khuôn mặt ấy còn khiến hắn bất ngờ hơn, thứ đó đích thị là một khẩu súng bắn tỉa loại bình thường có gắn giảm thanh.

Lúc này Huỳnh Phúc Đức nổ súng, một viên đạn xẹt qua con mắt còn lại của tên dị năng giả hướng tòa cao ốc cách đó năm trăm mét đối diện bay qua.

Trên đường đi, viên đạn xẹt qua một viên đạn khác có quỹ đạo ngược với bản thân, vô tình khiến quỷ đạo của cả hai viên đạn biến đổi.

Một viên bay đến đâm xuyên qua lỗi năng lượng trước ngực tên dị năng, một viên còn lại thì bay đến găm thẳng vào đầu của tay súng bắn tỉa.

Viên đạn xuyên qua hộp sọ, găm thẳng vào đại não. Từ trong viên đạn dần loang ra một thứ dịch thể màu tím, thứ dịch thể ấy thắm vào đại não khiến các tế bào nano của tay súng bắn tỉa ấy bắt đầu co xoắn lại rồi loang ra khắp toàn thân, trong một giây thứ dịch thể ấy đã khiến cơ thể tay súng bắn tỉa biến dạng rồi vón cục thành một đống thịt.

Lúc này, hai phát súng tại hai bên phía đường khác vang lên. Hai viên đạn ấy nhắm vào nơi nòng súng vừa phát ra ánh sáng.

Dùng tốc độ nhanh nhất sé gió mà bay. Chỉ là khi hai viên đạn ấy bay qua thì lại không trúng phải mục tiêu.

Thứ hai viên đạn ấy găm vào tréo ngoe thay chính là quả bom đã gắn trên cột chống cũ kỹ của một tòa chung cư gần đấy.

Quả bom kích nổ, khiến chân chống trụ của tòa nhà ấy vỡ nát. Tòa nhà đung đưa rồi ngã về phía sau.

Từ trong làn khói mịt mù thì lúc này bay ra hai viên đạn hướng hai hướng khác nhau. Tốc độ của chúng cực nhanh, khoảng cách chúng chênh lệch không quá hai mét. Chứng tỏ thời gian chúng được rời nồng là khác nhau.

Hai viên đạn vụt qua đâm xuyên vào đại não của hai tay súng bắn tỉa. Cơ thể họ giống như tay súng bắn tỉa trước đấy, dần vón lại thành cục rồi bất động.

Mà lúc này từ trong đóng đổ nát đâm lên một tảng băng cực lớn tạo thành chín đầu băng long hướng các hướng cắn ra. trong khói bụi van lên một tiếng xé giấy rất khẽ.

Sau đó từ trong đóng đổ nát bay ra một con chim đại bàng. Thấy vậy có một tiếng súng vang lên bắn vào con chim ấy. Con đại bàng vừa bị bắn lủng ra một lỗ ở trước đôi mắt sắc sảo đặc thù của thoại thì trong tức khắc lại biến thành bức tranh của một nữ thần có dải lụa đạp trên tầng mây.

Trong làng khói dần tang có một cây gậy màu vàng bay về hướng một lối ra của khu hẻm với tốc độ cực nhanh.

Trên thân cây gậy màu vàng ấy mang theo xác của ba tên quân binh còn lại đâm ra. Trong đó có cả tên dị năng hệ băng vừa nãy. Trên mặt đất từng mảnh băng vụn vỡ dần tan thành nước.

Xác ba tên quân binh như thể bị xiên que đâm xuyên qua ba cái lỗi năng lượng trước lòng ngực.

Trong quá trình cái gậy bay ra cũng vô tình giết chết một tên lính đang phục kích bênh ngoài.

Thời khắc này toàn bộ nòng súng đều hướng con hẻm đó nhắm qua.

Chỉ bất qua Huỳnh Phúc Đức không hướng đường đó chạy ra, hắn phóng thân lên trời. Lúc con chim đại bàng vừa nãy bay lên đã giúp hắn xác định toàn bộ mục tiêu vay bắt hắn.

Bức tranh Phi Thiên Thần nữ vỡ nát, thay thế cho bức tranh của Tôn Ngộ Không dung nhập vào thân thể của chàng thanh niên.

Chỉ là lúc này có một viên đạn xé gió băng qua.

Huỳnh Phúc Đức khẽ cười. Hắn đạp lên tầng mây bay một mạch cực nhanh trên hư không, thoáng đã đến sau lưng tay súng bắn tỉa vừa bắn ra viên đạn.

Người này lúc đầu định rời đi nhưng nghĩ lại có lẽ hắn đã đi không được nên đã truyền lệnh cho bảy tay súng khác mau chóng rời đi.

Chỉ là hắn không ngờ, lúc hắn định đứng đó làm mồi nhử thì hư ảnh của chàng thanh niên mơ hồ biến mất.

Lác sau bên tai tay súng bắn tỉa ấy vang đến bốn tiếng đạn. Hắn đến lúc này hiểu ra, lúc nãy trong làn khói bay ra không chỉ là Huỳnh Phúc Đức mà còn là phân thân của hắn khi còn nhập thể cùng bức tranh của Tề Thiên Đại Thánh.

Phân thân ấy bay ra đến gần hắn trước khi Huỳnh Phúc Đức nhập thể cùng bức tranh Phi Thiên Thần Nữ. Hắn cắn răng, nuốt từng dòng nước mắt khi nghe được liên tục mấy tiếng người gào lên.

Hắn triệt để dừng lại, hắn chững lại chờ đợi cái chết. Bởi vì hắn hiểu người đến giết hắn không phải người thường.

Sau thoáng ý nghĩ ấy thì đã có một khẩu súng đặt vào sau ót hắn.

Tay súng bắn tỉa đứng bất động, bộ mặt tỏ ra vẻ chấp nhận, buông lỏng hai đôi bàn tay, thở dài một hơi ngước lên trời rồi nói.

–Tam thiếu gia! Ta xin lỗi! Trước kia bọn ta học súng tỉa từ người, nhưng giờ lại quay lưng cùng người. Ta cùng họ, xin lỗi.

Nói xong, hắn tự tay đặt khẩu súng lục của bản thân lên ngực rồi bóp cò.

Tiếng súng vang lên, viên tinh thể vỡ ra, lỗi năng lượng của hắn vụt tắt. Lác sau tay súng bắn tỉa gục xuống.

Huỳnh Phúc Đức thấy vậy tặc lưỡi, bắn cho tay súng bắn một viên đạn vào đầu rồi rời đi. Khi tiếng súng của Huỳnh Phúc Đức vừa dứt thì theo sau đó là tiếng thét của tay súng bắn tỉa ấy. Cơ thể hắn co lại rồi vón thành một khối thịt lớn khổng lồ nhầy nhụa.

Khi vị thiếu niên định rời đi thì từ xa lại vọng lại mấy tiếng động cơ phát ra.

Nhìn lại thì chính Huỳnh Phúc Đức thích thú khẽ cười.

Trước mắt hắn là bốn chiết mecha dạng hình phổ thông có khả năng linh động chuyển đổi thành phi cơ.

Điều buồn cười là đó lại là thứ đồ mà hắn cung cấp cho người ta.

Đầy hào hứng hắn thở ra một hơi dài. Lấy ra một thấm thẻ đặt trước lòng ngực.

Chiếc thẻ dần tan thành những mảnh dữ liệu rồi dung nhập vào đại não của hắn.

Từ lòng ngực hắn tràng ra một mảng chất lỏng dịch thể tế bào. Dần cấu thành một khối kim loại bao bọc hắn vào trong. Những hạt năng lượng màu xanh nhạc tràng ra cấu tạo thành những mảnh kim loại.

Sau khi cấu thành thực thể, những mảnh giáp kêu lên từng tiếng kim loại va vào nhau.

Mecha số hiệu 011, Tornado.

Đó là một cỗ máy pha lẫn hai màu tím lục cùng đó là màu sắc kim loại cơ khí màu xám.

Nó có phần mất cân đối ở hai bên bả vai cùng đó là phối màu xen kẽ nhau. Toàn thân nó có rất nhiều khoang chứa nhỏ, mỗi khoang chưa cất chứa một mẫu mecha nano có kích thước rất nhỏ.

Trên hai bên tay nó có trang bị mỗi bên là một cặp vuốt sắc đầy hoang dã.

Cỗ máy này như thể được sinh ra không dành cho người bình thường. Mà là dành cho kẻ có tính cách điên loạn.

Trên gương mặt của cổ máy chỉ có một con mắt, phần còn lại như thể bị che khuất bởi một lớp giáp mủ.

Huỳnh Phúc Đức khẽ bẻ khớp cổ, cổ máy bên ngoài cũng tựa như hành động của hắn mà làm theo y hệt.

Sau một lúc thì đám phi cơ cũng đã bay đến, chúng uyển chuyển uốn lượn trên không trung, chỉ là chưa để chúng làm được gì thì Huỳnh Phúc Đức đã phóng thân lên. Mượn độ cao của tòa nhà cùng phản lực ở chân phóng đến sau lưng một chiếc mecha phi cơ, không lòng vòng bắt lấy một chiếc phi cơ trong số đó, dùng cách thô bạo nhất xé chiếc phi cơ thành hai mảnh, một mảnh vứt về một chiếc khác đang nhắm đầu đạn về phía hắn.

Trên thân cổ máy Tornado mở ra toàn bộ khoan chứa, từ đó bay ra rất nhiều những cỗ máy mecha rất nhỏ có dạng hình loài bọ. chúng tập hợp lại tạo thành một thanh trường thương nằm gọn vào tay của mecha.

Cỗ máy linh động khẽ lắc mình. Từ trong lòng ngực của cổ máy bay ra một luồng khí màu hồng nhạc. Bức tranh Phi Thiên Thần nữ khi nãy phụ thể trên người Huỳnh Phúc Đức nay đã nhập thể cùng cỗ máy.

Tornado đạp trên tầng mây vân màu hồng nhuận, trên toàn thân dần xuất hiện một dãy lụa dài quấn quanh hai tay tạo cho sau lưng một vòng tròn .

Tốc độ của cỗ máy vốn nhanh nay càng nhanh hơn. Cỗ máy di chuyển trong hư không để lại hai đạo dư ảnh.

Trường thương trong tay nhất động chuẩn xác như tính toán bị cỗ máy ném ra. Như một cây lao đâm xuống xuyên qua phần lỗi năng lượng của hai mecha phi cơ đang tụ lại triển khai thế trận kẹp chặt Huỳnh Phúc Đức.

Theo trường thương phóng ra khiến đối phương mất đi hai cỗ máy.

Thấy vậy chiếc mecha còn lại hớt hải bỏ chạy. Mecha phi cơ vốn trong quân đội có tốc độ cực nhanh, không giống hai loại mecha thiết giáp và mecha thủy chiến, Tuy vậy đổi lại sức phòng thủ của chúng lại cực thấp, chúng được ưa chuộng chẳng qua là vì chúng tiện lợi thích hợp một số trường hợp truy bắt trong thành phố.

Những món đồ chơi này nói ra thì lại buồn cười, Huỳnh Phúc Đức chính là người tiếp nhận và phân phối chúng cho những bộ phận trong Huỳnh Gia, ấy vậy mà giờ những thứ hắn từng giữ lại truy sát hắn.

Trường thương găm trên mặt đường dần tách ra thành những con bọ máy, Chúng dùng tốc độ cực nhanh bay đến theo sau cỗ máy số hiệu 011 Tornado. Thoáng sau chiếc phi cơ đã bị bao vây tứ phương, theo một giây đồng hồ qua đi, chiếc phi cơ đã bị bắn thành trăng ngàn mảnh vụn. Thứ còn lại là làng khố bụi mù cùng một bóng hình xanh tím nhè nhẹ đứa giữa những tòa nhà.

Bạn đang đọc Tương Lai Tự Định sáng tác bởi HuynhVanThu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuynhVanThu
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.