vô pháp vô thiên
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ từ trước đó đã biết ở quận Vọng Thành có một mối nguy hại lớn, đó chính là ma long! Nghe nói con yêu ma này là cấp 6, huyết mạch bậc vương, từng càn quấy ở hạ du sông Thiên Tương, gây họa ngăn chặn đường sông, áp bức bách tính hai bên bờ sông phải nộp cống phẩm, dạo dẫm cướp đoạt tiền tài bảo vật của thương nhân.
Cho đến mấy tháng trước, ma long này bị đám người quận trưởng liên thủ đánh trọng thương. Đáng tiếc là con ma long thành công bỏ chạy, một mực ẩn núp không thấy tung tích. Quận Vọng Thành vì đề phòng ma long trả thù, chỉ có thể đóng quận binh ven sông, ngày đêm đề phòng, ngay cả quận úy cũng phải tuần sát đường sông, không dám dễ dàng rời đi.
Con ma long này đã khôi phục rồi sao? Đây đúng là tin dữ với quận Vọng Thành. Cấp 6 – Hóa Long, tương đương với thiếu tướng ở Liên Bang, ở quận thành nhỏ như này gần như là cá sấu trong hồ nước, khó mà xử lý! Cũng không biết tháng trước quận trưởng bọn họ đả thương nó như nào.
Lâm Duệ thầm cảm thấy may mắn, may là hắn hạ thủ sớm. Mười ngày trước thương thuyền rời khỏi Tĩnh Cảng, mang theo thần tâm trà lên kinh thành phía bắc, nếu không cục diện bây giờ quá phức tạp. Nếu thương thuyền bị ngăn lại bởi yêu ma, trấn thủ sử chắc chắn sẽ sinh bất mãn, hoài nghi với năng lực của hắn.
Lâm Duệ chắp tay với quận thừa Đông Linh Huệ:
- Quận thừa đại nhân yên tâm, bên này ta có chút việc cần xử lý, xong xuôi sẽ đi ngay. Chậm nhất nửa khắc nữa, Lâm mỗ sẽ đến tiếp viện.
Đông Linh Huệ nghe vậy thì thần sắc buông lỏng, hơi cảm kích nói:
- Phòng ngự sử đại nhân quả hiểu đại nghĩa! Ngài đến đúng là phúc của bách tính!
Hắn thấy Lâm Thập Nhị đến đúng là mang đến niềm vui, vị phòng ngự sử này dù là năng lực hay thực lực đều mạnh hơn vị trước kia! Cho nên khi Vọng Thành Đô thu nhận người, quận nha cũng hết sức phối hợp. Dù cho quận nha và Vọng Thành Đô lâu dài sẽ không hợp nhau, nhưng giờ trong thành yêu ma hoành hành, nhân vật giang hồ tụ tập, Vọng Thành Đô có thêm ngự long trực, vài vị vũ đức đô úy đúng là định hải thần châm, giúp trấn áp cục diện. Quận trưởng, quận úy, quận thừa và phòng ngự sử, chính là bốn trụ cột của quận Vọng Thành, không thể không chung sức, nếu không nguy rồi.
Hôm nay huyết đao cơ độc chiến ba vị án sát thiêm sự làm Đông Linh Huệ chấn kinh, yêu ma cấp 4 vượt hoàng này thực lực đã tăng mạnh!
Nhưng xung đột giữa Lâm Thập Nhị và án sát sử ti cũng làm hắn lo lắng. Vị phòng ngự sử này quá hung hãn, không chỉ dám bắt người của án sát sử ti, còn cứng đối cứng với ba vị án sát thiêm sự ngũ phẩm hơn mười ngày, hôm nay đôi bên còn đánh nhau sống chết một trận nữa chứ! Nhưng hắn chỉ hơi chần chừ rồi sáng suốt ngậm miệng không nói, cả người hóa thành tia sáng đen lao ra ngoài thành. Lâm Thập Nhị kia rõ ràng tính tình kiệt ngạo, dầu muối không nhận, hơn nữa Đông Linh Huệ cũng không biết rõ mâu thuẫn giữa hai nhà này, không cần thiết dính vào. Giờ Đông Linh Huệ đang lo lắng tình hình chiến đấu bên kia, lo hai người quận trưởng và quận úy không chịu được.
Lúc này Lý Lập và Vương Sâm đã lần lượt quay lại.
- Đại nhân!
Lý Lập vô cùng cao hứng, hôm nay trong lúc hỗn chiến, hắn giấu giữa đám người đánh trọng thương hai tên đề hình. Ngay cả lão sư Hàn Khả Đạo cũng thình lình đánh lén Vương Thiên Động, trong ngõ tối đột nhiên ra tay, một chưởng vỗ vào lưng Vương Thiên Động. Khó có cơ hội suy yếu lực lượng đề hình án sát sử ti, bọn họ đương nhiên phải tận dụng.
Hai người cũng nghe được lời quận thừa vừa nói, Lý Lập vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Đại nhân, ma long kia không thể hoàn thành Hóa Long nhưng đã mang theo long giáp, thực lực thật sự không kém hơn Hóa Long, vô cùng lợi hại, lại còn gian xảo nữa, đại nhân nhất định phải cẩn thận.
Tháng trước, sư đồ bọn họ gặp con ma long kia, suýt thì mất mạng trong tay yêu ma.
Lâm Duệ khẽ gật đầu, chỉ hướng đại lao:
- Các ngươi cẩn thận, canh chừng kỹ cho ta!
Lý Lập thần sắc nghiêm lại:
- Hạ quan tuân mệnh.
Chức “ngục chính” của hắn đã do một võ tu cấp 4 khác đảm nhiệm. Nhưng Lý Lập hiểu rõ ý của Lâm Duệ, là canh chừng thật kỹ đám người đề hình án sát sử ti, đừng để họ thừa cơ lẻn vào. Vấn đề này không lớn, ba vị án sát thiêm sự thì trọng thương hai, thêm vào hai mươi người bị bắt vào đại lao Vọng Thành Đô nữa, đoán chừng mấy ngày này phía đề hình án sát sử ti sẽ yên lặng không hành động.
Lâm Duệ hai tay chắp lưng, ánh mắt sắc bén nhìn đám thuộc hạ:
- Các ngươi nghe rõ cho ta! Vực ngoại thiên ma giam trong nhà lao liên quan trọng án, một vị thiên quan đại nhân Hoàng Thành Ty chúng ta sắp đến Vọng Thành. Các ngươi nhất định phải coi chừng nàng ta cho kỹ, ai dám khinh thường chủ quan để sổng thiên ma thì bản quan lột da hắn! Rõ chưa?
Một đám ngự long trực vội rống lên. Bọn họ vừa rồi đánh lui đề hình án sát sử ti khiêu khích nên đang tinh thần phấn chấn, sĩ khí dâng cao.
Chưởng bí thư Văn Thái Lai ở bên cạnh thì không khỏi khó hiểu. Có thiên quan đại nhân sắp giáng lâm Vọng Thành sao? Sao đại nhân lại nói trước mặt mọi người, đại nhân không sợ bị lộ tin tức, bị đám người đề hình án sát sử ti biết được sao?
- Nhớ kỹ, dù là ai cũng không được mang đi thiên ma kia, trách nhiệm do bản quan chịu!
Lâm Duệ nhìn Văn Thái Lai nói:
- Chưởng bí thư, viết hai phần công văn thuật lại chuyện hôm nay, gửi lên tổng đốc và trấn thủ sử đại nhân! Còn có, nhớ bảo tồn chứng cứ, nhất là cánh cửa này!
Văn Thái Lai thu hồi suy nghĩ, nghiêm túc ôm quyền đáp:
- Hạ quan hiểu rõ! Hạ quan nhất định sẽ ghi lại đám Phùng Quảng ngang tàng hống hách, mắt không thiên tử, bất chấp vương pháp báo lên tổng đốc và trấn thủ sử!
Ngắn gọn là ác nhân cáo trạng trước, không đúng, là trình bày ủy khuất, đẩy trách nhiệm lên đầu án sát sử ti!
Lâm Duệ thỏa mãn khẽ gật đầu, Văn Thái Lai này chỉ cần không hồ đồ, sử dụng vẫn được việc:
- Tìm người làm cửa mới đi, đã làm cái mới thì làm hoành tráng chút. Để đám người đề hình án sát sử ti trả tiền, còn tiền thuốc men cho các huynh đệ nữa, ngươi biết phải làm sao rồi chứ?
Văn Thái Lai ngầm hiểu. Đám người án sát sử ti không chịu bồi thường thì đám bộ khoái bị nhốt trong lao ngục đừng mong được sống dễ chịu!
Lâm Duệ sau đó quay lại nội nha, mặc vào chiến giáp giáo úy lục phẩm của Hoàng Thành Ty, lại mang theo cả ngàn phù lục bên người. Hắn gần đây không rảnh vẽ phù, nhưng hắn là phòng ngự sử quyền cao chức trọng, có thể lấy vật tư từ phòng kho Vọng Thành Đô. Triều đình hàng năm sẽ cung cấp cho Vọng Thành Đô lượng lớn phù lục, nguyên thạch, đan dược, mũi tên… Lâm Duệ cần dùng gì cứ lấy, căn bản không phải lo.
Về phần chiến giáp thì là đưa tới từ Sa Châu mấy ngày trước. Đó là một bộ giáp cấp 5 thượng vị, chiến giáp hợp kim bao phủ toàn thân, có thể phối hợp với nhuyễn vị giáp của hắn, tăng cao năng lực phòng ngự, phiền toái duy nhất là dù có huyết đao cơ trợ giúp, cũng mất mấy phút mới mặc xong. Nhưng đối thủ lần này là yêu ma cấp 6, cho nên Lâm Duệ phải cẩn thận hết sức, không chút ngại phiền phức. Mà nói đến cũng không may, nếu chậm hơn một ngày, để huyết đao cơ cấy vào huyết hạch cuồng dương thì chiến lực của nàng tăng mạnh, hiện tại việc cấy thực trang chỉ đành lùi lại.
Sau đó Lâm Duệ đến bên chuồng ngựa, cưỡi lân mã, mang theo huyết đao cơ lao vùn vụt ra khỏi thành.
Đám người quận trưởng, quận úy đang đại chiến cùng ma long ở bốn mươi dặm phía bắc thành, cách Tĩnh Cảng không xa, tiếng đánh nhau ầm ầm chấn động, cách bốn mươi dặm cũng có thể nghe rõ.
Lâm Duệ vội quất ngựa đi mau đến gần chiến trường, bờ đất hai bên sông đã hóa thành vũng nước mênh mông. Ở giữa sông lớn, có hai bóng hình mặc chiến giáp vàng, cao một trượng hai thước, đang chiến đấu cùng con yêu ma cá sấu cao ba trượng, dài mười hai trượng, trên đầu mọc sừng, toàn thân bao bởi vảy đen.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 125 |