cương cốt
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
- Kia hẳn là quận trưởng và quận úy, bọn họ đang dùng thiên ma long giáp!
Cơ Tuyết Oánh đã có thể bay lên khoảng ngắn, nàng rời khỏi lưng ngựa, tung bay phía sau Lâm Duệ, tay cầm đao làm ra tư thế phòng ngự, dùng đao cương bao lấy Lâm Duệ và chiến mã bên dưới.
Thiên ma long giáp nguồn gốc đến từ vực ngoại thiên ma, là chiến giáp cơ động kết hợp cơ quan thuật là sản phẩm của vực ngoại thiên ma 800 năm trước. Bọn họ kết hợp động cơ của máy bay chiến đấu với cơ quan thuật Thiên Cực tinh, chế tạo ra thiên ma long giáp chiến giáp mạnh mẽ, chiến lực hơn xa pháp khí bình thường. Nhưng vì quá trình chế tạo thiên ma long giáp vô cùng khó khăn, triều đình khống chế nghiêm ngặt, hiện giờ chỉ có quan triều đình ngũ phẩm trở lên mới có thể đặt mua từ tượng tác giam.
Thiên ma long giáp có ưu có khuyết, giá cả cao thấp cũng khác nhau. Chiến giáp của hai vị kia đều là cấp 5 bậc vương, hai người liên thủ lại có thể quần nhau với ma long.
Trên người Lâm Duệ cũng mặc chiến giáp cấp 5, nhưng lại chỉ có thể phòng ngự, mà dù lực phòng ngự cũng không thể so với thiên ma long giáp được.
Lúc này hai người kia ỷ vào thiên ma long giáp, kịch chiến trên sông với ma long, cương khí quét ngang vài dặm địa vực, đến mức lân mã chở Lâm Duệ xiêu vẹo, suýt bị hất văng. Còn có vô số cường kình, đao cương bắn tung tóe khắp nơi vô cùng nguy hiểm. Cơ Tuyết Oánh chỉ đành dùng đao cương của mình mở đường, bảo vệ hai người tiến lên.
Lâm Duệ đang thầm nghĩ nhà hai người kia thật có tiền. Theo như hắn tìm hiểu gần đây, quận trưởng và quận úy làm quan tương đối thanh liêm, mà lại mua được thiên ma long giáp giá cao.
Nhất là bộ cao hơn kia, tay không binh khí, bên ngoài chiến giáp bao lấy ngoại cương đỏ vàng, chiến lực nhất định rất mạnh, Lâm Duệ vừa nhìn võ đạo đã đoán ngay đó là quận trưởng Lý Xương Quốc. Người này dùng quyền pháp nguyên từ đối cứng với ma long, có thể ở trên không trung một bước không lùi, khí thế hung mãnh bá đạo. Móng vuốt của ma long ngẫu nhiên chộp lên chiến giáp cũng chỉ để lại mấy vệt nhạt.
Lâm Duệ suy đoán bộ giáp kia giá 30 vạn ma ngân là ít! Bộ giáp của quận úy Tần Hạ cũng không thấp hơn nhiều. Trước đó huyện lệnh đại nhân có nói hai vị này xuất thân đại tộc, Lâm Duệ còn có chút không để trong lòng. Hiện giờ hắn mới biết mình coi thường hai chữ “đại tộc” này rồi.
Lâm Duệ giục ngựa đến gần, quan sát hoàn cảnh xung quanh rồi dừng lại ở một gò núi gần đó. Hắn xuống ngựa ở nơi đỉnh gò, lấy ra nguyên thạch phù lục bắt đầu bố trí pháp trận.
Sau đó Lâm Duệ ra hiệu Cơ Tuyết Oánh cởi quần áo, hắn dùng bút chu sa vẽ phù văn lên da thịt nàng. Vẽ xong, toàn thân Cơ Tuyết Oánh hiện lên ánh vàng nhàn nhạt.
- Ta hiện dùng pháp môn tên là thần đàn kim thân, ngươi sẽ được thêm lực lượng của pháp đàn cường hóa nhục thân. Nhưng nhớ kỹ phải cẩn thận dùng cương lực bảo vệ, không được để phù văn chạm nước.
Lâm Duệ lúc này khẽ ồ lên ngạc nhiên. Hắn thấy có một bóng hình từ xa nhảy lên trời, tham gia vào cuộc chiến. Người này chính là quận thừa Đông Linh Huệ, tay hắn cầm chiến cung, chân đạp pháp khí hình tròn, đứng cách một ngàn trượng bắn tên về phía ma long. Tên trong tay hắn so với thân hình khổng lồ của ma long thì như là trẻ con cầm súng cao su vậy, nhưng khí thế mạnh mẽ kinh người! Chỉ cần bắn trúng là phá vỡ lân giáp của ma long, đâm vào trong thịt!
Nhưng ma long lại không chút để tâm, mũi tên bắn tới đều được tẩm độc, vào thịt cũng được chừng một thước nhưng nó trực tiếp cho nổ tung toàn bộ huyết nhục vùng đó, bài trừ cả mũi tên và độc tố ra ngoài, với sức khôi phục mãnh liệt, nháy mắt vết thương đã lành lại.
Nó đang tập trung đánh một mình quận trưởng Lý Xương Quốc, ý đồ phá hư bộ thiên ma long giáp của đối phương. Lý Xương Quốc là dựa vào bộ giáp này mới đánh được với nó, chỉ cần phá được bộ giáp thì toàn bộ quận Vọng Thành không ai chống lại được nó, tùy ý nó hoành hành. Ma long một trảo đập mãnh vỡ ra ngoại cương trên chiến giáp, để lại một vết cắt trên đó, khóe môi của nó khẽ nhếch, để lộ răng nanh tinh mịn:
- Tên chết tiệt họ Lý, xem ra ngươi không được rồi, kém xa lần giao thủ trước!
Lý Xương Quốc ở trong chiến giáp sắc mặt xanh xám! Hôm nay không phải hắn kém đi mà là chiến lực ma long tăng lên, ít nhất hai phần mười. Mấy tháng trước, ba người bọn họ hợp lực, thêm vào phòng ngự sử trước, có thể trọng thương ma long kia, bây giờ lại chỉ có thể nỗ lực quần nhau.
Lý Xương Quốc đã nghe thấy tiếng răng rắc vang lên từ chiến giáp, rõ ràng chiến thuật dồn đánh của ma long bắt đầu có hiệu quả. Hắn cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đã bị chấn động.
Quận úy Tần Hạ đang nỗ lực kiềm chế, hắn cầm đao dài sáu thước, liên tục chặt vào lưng ma long nhưng đều bị cái đuôi linh xảo của ma long gạt ra hoặc đỡ được.
Quận thừa Đông Linh Huệ nỗ lực bắn tên nhanh hơn, giúp họ chia sẻ áp lực:
- Quận trưởng cố gắng chống đỡ, ta thấy Lâm phòng ngự sử đã tới, có huyết đao cơ viện thủ, chúng ta có thể trấn áp lại kẻ này.
Lý Xương Quốc đã ngũ quan thất khiếu trào máu, miệng không khỏi phát đắng. Huyết đao cơ cấp 4 vượt hoàng đó rất mạnh, có thể đánh chính diện với hắn khi hắn không mặc giáp.
Lý Xương Quốc trước đó đã nghĩ ba người bọn họ thêm vào một ma liên thủ có thể trấn áp ma long, nhưng tình huống hôm nay đột biến, ma long này không biết uống thuốc gì mà mạnh hơn hẳn. Huyết đao cơ mới chỉ là cấp 4 hậu kỳ, dù là tinh thần lực hay tố chất thân thể đều chênh lệch lớn với ma long cấp 6, lại không có thiên ma long giáp như hắn và Tần Hạ, dù gia nhập cũng giúp không được nhiều.
Lý Xương Quốc lúc này chợt hiểu ra, trợn mắt lên:
- Ngươi dùng thuốc cường hóa của thiên ma, là Nguyên Cực đúng không?
Trước đó Lâm Thập Nhị mang về đầu lâu của Nguyên Cực, đã xác nhận vị phú thương này là vực ngoại thiên ma. Sau khi Nguyên Cực ma hóa, có đi cùng thuộc hạ của ma long.
Ma long nghe vậy cười khằng khặc:
- Đúng thì sao chứ? Mà không đúng thì sao chứ? Tóm lại hôm nay các ngươi chết chắc!
Nhưng chớp mắt này, một ánh hồng bổ mạnh xuống lưng ma long, theo ánh đao trắng lóa bổ xuống, sườn trái của ma long nổ vỡ ra một vết thương sâu, máu tươi không ngừng trào ra.
- Gì vậy?
Ma long dùng trảo muốn bắt lấy nhưng phát hiện độn pháp của bóng hồng này rất nhanh và linh hoạt, không ngừng vờn quanh, tránh né, thoáng hiện quanh hắn, chỉ cần có cơ hội là bổ đao xuống. Đao quang cũng rất bá đạo, dù không thể làm trọng thương ma long nhưng vết đao vào sâu thịt năm thước, để nó không ngừng đau đớn, còn làm huyết khí xói mòn.
Ma long liên tục bắt hai mươi lần không được thì không khỏi phát cuồng.
- Chết đi cho ta!
Nó bỗng nhiên vung mạnh cái đuôi, như roi sắt quật xuống.
Lần này Cơ Tuyết Oánh không thể hoàn toàn tránh được, vì cái đuôi kia khi đập xuống mang thao áp lực khóa lấy không gian, làm độn pháp của nàng tạm thời mất đi tác dụng. Nàng chỉ có thể dùng trường đao đưa ra trước người đón đỡ.
- Ầm!
Cơ Tuyết Oánh bị một roi này đập mạnh xuống nước khá sâu.
Lý Xương Quốc và quận úy Tần Hạ thấy vậy không khỏi buồn bực. Bọn họ biết lực lượng ma long kia mạnh cỡ nào, huyết đao cơ trúng một đuôi của nó chỉ sợ xương cốt tan nát!
Nhưng chớp mắt sau, họ lại thấy huyết đao cơ lao ra khỏi nước sông, lại tiếp tục lách mình chiến đấu bên cạnh ma long, cực lực kiềm chế ma long, chia sẻ áp lực cho hai người. Khóe môi của nàng dù trào tơ máu nhưng sức khôi phục của yêu ma đều rất mãnh liệt, nháy mắt đã phục hồi như cũ.
- Đây là cương cốt? Hay!
Lý Xương Quốc ánh mắt đầy ngạc nhiên, kìm không được vui vẻ thốt lên. Huyết đao cơ này chiến lực hơn xa dự tính của hắn, mạnh hơn nhiều mười ngày trước, lại đã thức tỉnh thiên phú “cương cốt”, một thân xương cốt cứng rắn như thép tinh! Cương cốt tuy chỉ là thiên phú bậc vương nhưng tác dụng thực tế rất mạnh, có thể giúp huyết đao cơ đối kháng với lực mạnh. Thêm vào tầng sáng vàng bao quanh người huyết đao cơ nữa, hẳn là pháp thuật thần đàn kim thân, giúp tăng lực phòng ngự và lực lượng cho huyết đao cơ.
Lý Xương Quốc không khỏi phấn chấn, thầm nghĩ hôm nay thế cuộc thắng bại đã nghịch chuyển! Lâm phòng ngự sử kia tuy làm hắn mất mặt mũi nhưng hôm nay lại cứu mọi người.
Tình huống ma long giờ không được tốt. Nó muốn dồn toàn lực cho Lý Xương Quốc, nhưng bóng hồng chán ghét không ngừng lấy máu nó.
- Ngươi là con huyết đao cơ kia?
Ma long mấy lần liên tục dùng đuôi quật Cơ Tuyết Oánh, đây là thiên phú huyết mạch của nó nhưng tiêu hao rất nhiều khí huyết.
Ma long sau khi thử mấy lần, biết không thể quật chết Cơ Tuyết Oánh thì đành bỏ qua, gầm lên giận dữ, trợn tròn mắt nhìn về phía gò núi. Nó thấy một nam tử thân mặc trọng giáp, đang kết ấn thi pháp. Đó hẳn là chủ nhân của Cơ Tuyết Oánh, Lâm Thập Nhị.
- Thằng nhãi ranh!
Ma long nộ hận chồng chất, nó sớm đã biết tin Nguyên Cực chết bởi Lâm Thập Nhị. Nguyên Cực là vực ngoại thiên ma nó vất vả lắm mới tìm được, con đường mua sắm dược tề của nó bị hủy bởi Lâm Thập Nhị rồi! Tên này còn chém giết vài thuộc hạ cấp 5 của hắn nữa, làm thực lực dưới trướng hắn giảm mạnh! Lúc ấy nó mới tiêm thuốc của Nguyên Cực, thân thể không ổn định nên không ra tay. Hôm nay thằng nhãi này lại dám xuất hiện ở đây, còn để hộ pháp ma liên tục trọng thương nó nữa.
Ma long hét lên, thanh âm rít gào vang xa mấy dặm:
- Đi giết hắn cho ta!
Trong chớp mắt này, mấy trăm con yêu ma ẩn mình dưới nước, như thủy triều lao lên gò núi Lâm Duệ đang đứng.
Lý Xương Quốc và Tần Hạ thấy vậy thì trầm mặt, thầm nghĩ ma long này thật biết công kích điểm yếu.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 127 |