hình như là Vực Sâu
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ cũng nhìn thấy những yêu ma ẩn núp trong sông từ trước đó, hắn đã sớm chuẩn bị trận địa đón địch. Lúc này hắn ném lên quan ấn “phòng ngự sử” lên không, đồng thời rải hơn 100 tấm phù lục vàng nhạt bay ra lơ lửng xung quanh người hắn.
Đầu tiên hắn phải đối mặt là hàng trăm hàng ngàn thủy tiễn, phong đao bắn ra từ đám yêu ma dưới sông. Đám yêu ma này phần lớn là thủy hệ, khuấy sóng gió vốn là tuyệt chiêu của chúng rồi, bọn chúng từ khoảng cách tám mươi trượng, không bị quan ấn đè áp, thủy tiễn bắn tới như súng bắn nước cao áp, còn mang theo cả độc tố. Phong nhận từ xa bắn tới cũng không tầm thường, bọn chúng liên tục thay phiên, kẻ trước bắn xong, kẻ sau lên thế chỗ bắn tiếp, liên tục bắn về hướng Lâm Thập Nhị, sắc bén vô cùng.
- Đám nghiệt súc này!
Lâm Duệ ánh mắt đầy bất đắc dĩ, không thể không thu lại bùa chú, một tay tiếp tục nắm pháp ấn, liên tục di chuyển trong trận đàn.
Nếu như là lúc bình thường, Lâm Duệ chắc chắn đã sớm chuồn đi, chứ không đần độn đứng đây chịu đòn làm gì. Vấn đề là hắn đang chủ trì pháp trận thần đàn kim thân cho huyết đao cơ. Nếu hắn rời khỏi trận đàn thì pháp trận này cũng mất hiệu lực, làm chiến lực của huyết đao cơ giảm đi. Vì thế hắn chỉ đành né tránh trong trận đàn, nếu không thể tránh được thì dùng giáp trên người đỡ đòn.
May mắn là hắn đã sớm đoán trước được việc này, chọn gò núi địa thế rất cao, từ ven sông bắn lên thì thủy tiễn, phong nhận uy lực đã giảm gần nữa. Thêm vào trọng giáp cấp 5 và thần vị giáp cấp 5 cũng đủ lực phòng ngự, thủy tiễn, phong nhận đám yêu ma bắn đến không phá được phòng ngự của giáp.
Chỉ có thủy tiễn là có uy hiếp nhất định đối với trận đàn. Nguyên thạch khảm trong lòng đất bị nước xối ra làm lỏng lẻo khỏi tầng đất, phù lục cũng lần lượt bị mất hiệu lực, làm Lâm Duệ vừa di chuyển vừa phải tu sửa pháp trận.
May mắn là, nhiệt độ xung quanh đang dần hạ xuống, nháy mắt có băng rơi xuống, bao phủ lên tầng đất giúp mặt đất cứng rắn hơn, thậm chí giáp trên người Lâm Duệ cũng dần kết một tầng băng. Hắn thấy vậy thì thầm nghĩ quá tốt rồi, ông trời cũng giúp hắn, pháp trận ổn định lại rồi. Toàn thân hắn bốc lên lửa đỏ vàng đối kháng giá lạnh xung quanh, hắn còn cẩn thận từng li từng tí, chỉ sợ làm tan tầng băng dưới chân.
Lúc này, hắn bỗng rút đao ra, chém về hư không, làm cho phía trước gò núi bỗng xối máu! Đó là từ mấy con yêu ma cấp 4 ẩn nấp đến gần, bị Lâm Duệ chém đầu từ xa!
Vốn đã có ba con yêu ma cấp 5 đến gần nhưng thấy cảnh này thì nhướng mày, tạm thời dừng bước. Chiến lực vị Lâm phòng ngự sử này mạnh hơn dự đoán của chúng. Bí đao vượt vương kia làm chúng rùng mình, sinh ra kiêng kị! Tên này chém giết yêu ma cấp 4 đơn giản như mổ lợn giết chó vậy!
Ma long thấy vậy thì không khỏi tức giận gầm lên:
- Một đám ngu xuẩn, lao lên giết hắn cho ta!
Hắn muốn đám thuộc hạ lao lên giết người chứ không phải đứng ở bên bờ phun nước! Ma long ở trên không 30 trượng, tầm mắt của nó bao quát hơn, đã thấy quận binh được võ trang đầy đủ đang đến gần.
Đám yêu ma bị tiếng rống của ma long áp bức, lúc này mới chen chúc, lít nhít lao về hướng Lâm Thập Nhị. Nhưng bọn chúng mới lên đến sườn núi thì biển sấm sét bao lấy, hơn trăm phù lục nổ tung, tạo thành lưới sét hai mươi trượng, ở gần sông, vẫn là lôi pháp dùng mạnh nhất cho nên Lâm Duệ mang theo đều là oanh lôi phù trung giai, uy lực mạnh gấp mấy lần thiểm lôi phù sơ giai.
Lôi đình dưới điều khiển của Lâm Duệ hợp lại một chỗ, hóa thành một con lôi xà to như đầu ngón tay càn quét! Nháy mắt này, hai mươi ba con yêu ma bị lôi xà bổ trúng, toàn thân tan nát! Có năm con yêu ma tuy đỡ được nhưng cũng bị trọng thương, lăn lộn trên mặt đất kêu rên.
Thông báo: chém giết yêu ma cấp 3, thu được 532 điểm hồn lực.
Thông báo: chém giết yêu ma cấp 3, thu được 451 điểm hồn lực.
Thông báo: chém giết yêu ma cấp 3, thu được 592 điểm hồn lực.
Thông báo dồn dập nổi lên trong đầu Lâm Duệ, lúc này hắn cũng không rảnh chú ý đến, mà vội rải thêm hơn trăm phù lục từ tay áo ra, lơ lửng xung quanh.
Ầm!
Phù lục một lần nữa nổ tung, rồi lại hội tụ lại thành lôi xa hung hăng càn quét!
- Hả?
Lý Xương Quốc ở trên không trung cũng đang chú ý Lâm Thập Nhị, thấy màn này cũng kinh ngạc không thôi:
- Tên này ngự lôi thuật thật tốt!
Hắn không ngờ họ Lâm kia sử dụng thuật pháp tốt như vậy! Nửa tháng trước khi đôi bên xung đột, Lý Xương Quốc đã biết Lâm Thập Nhị là thuật võ song tu rồi nhưng hắn không thể ngờ thuật pháp của đối phương cũng tốt như vậy, không kém võ đạo là bao. Lâm Thập Nhị thi triển thuật pháp thành thạo, dù là tốc độ hay năng lực khống chế đều đứng đầu ở thuật sư cấp 4.
Quận úy Tần Hạ thấy vậy cũng phải lên tiếng khen:
- Hay lắm!
Tâm thần hắn phấn chấn, buông bỏ lo lắng phía Lâm Thập Nhị, toàn lực chém giết cùng ma long. Lâm Thập Nhị năng lực thuật pháp tốt như vậy thì hoàn toàn có thể chống đỡ đến khi quận binh đến tiếp viện.
Nếu chỉ là thuật pháp, Lâm Duệ đương nhiên không thể đối kháng mấy trăm thuộc hạ của ma long, mấu chốt là oanh lôi phù không ngừng trượt từ tay hắn, ít nhất hai lượng ma ngân một lá, là loại quý giá nhất trong trung giai phù lục nhưng hắn không chút tiếc rẻ, như là có vô tận, dùng mãi không hết vậy. Huyết mạch của hắn cũng đã kích hoạt huyết hạch cuồng dương, một thân ánh sáng tỏa ra xung quanh, giúp chân khí và tinh thần lực của hắn liên tục được bổ sung.
- Chết tiệt!
Ma long có chút kinh hãi, theo nó dự tính thì dù thuộc hạ của nó chết hết cũng chưa lên được đỉnh gò núi. Sớm biết như vậy thì để chúng ở dưới phun nước còn hơn… Nhưng loại yêu ma cấp 3 này bồi dưỡng dễ dàng, nó muốn có bao nhiêu cũng được. Nếu không phải vì bị thương, quận úy Tần Hạ lại liên tục thanh lý hai bên bờ sông đả kích nó, thì giờ yêu ma dưới trướng nó đã lên đến con số hàng ngàn. Cho nên ma long này không chút tiếc đám yêu ma cấp 3, chỉ hận không đập nát được họ Lâm kia!
Nó lập tức hét lên:
- Ô Phi! Ô Kiến! Hai anh em các ngươi còn không ra tay thì lão tử ăn sống các ngươi!
Tiếng rống chấn động toàn bộ bờ sông, một mảng hơi nước bắt đầu lan dần đến gò núi nơi Lâm Thập Nhị đứng.
Quận thừa Đông Linh Huệ thấy vậy thì thầm than:
- Hỏng rồi!
Đó là thuộc hạ cấp 5 dưới trướng ma long, chúng bắt đầu ra tay với Lâm Thập Nhị. Đám yêu ma cấp 5 thực lực yếu kém, không tham gia được cuộc chiến giữa mấy người họ nhưng với Lâm Thập Nhị thì lại là uy hiếp trí mạng.
Sương mù mục đích không phải để che đậy cảm giác của Lâm Thập Nhị mà để phân ly dòng điện, không cho nó tụ lại tập trung uy lực.
Lâm Duệ đứng giữa màn sương nồng đậm mà ngây người, đám yêu ma còn biết tạo sương à, có chuyện tốt như này sao?
Trong nháy mắt này, Lâm Duệ cảm giác được có năm khí thế mạnh mẽ đang nhanh chóng áp sát. Hắn không chút do dự đè xuống đao bên hông.
Bạt Dương trảm, giết! Khi hắn rút đao ra, luồng sáng vàng bay ra!
Lâm Duệ giờ dùng binh khí kém xa Đại Hắc Thiên, nhưng đao của hắn nhờ lưới sét xung quanh trợ lực, cũng nhanh đến vượt qua mắt thường, khó mà nắm giữ.
Phốc! Trong sương mù tung bay hai đoàn máu, hai con yêu ma đến gần Lâm Duệ đã bị chém bay đầu, thân thể còn hóa thành ngọn đuốc hừng hực thiêu đốt!
Thông báo: chém giết yêu ma cấp 5, thu được 4592 điểm hồn lực.
Thông báo: chém giết yêu ma cấp 5, thu được 4321 điểm hồn lực.
Ba con yêu ma còn lại thì thần hồn run rẩy, sợ hãi không thôi! Không phải vì chúng chứng kiến đồng bọn bị giết, mà trong nháy mắt trước đó, chúng cảm thấy một lực lượng tinh thần vô cùng mạnh mẽ bao phủ nơi đây, vặn vẹo thiên địa.
Đó hình như là – Vực Sâu!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 119 |