Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kiếm lợi lớn

Phiên bản Dịch · 1982 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Một hô hấp sau, ma long nhìn thấy ba con yêu ma cấp 5 dưới trướng chật vật rút lui khỏi sương mù. Tình cảnh này cũng làm đám người quận trưởng, quận úy bất ngờ.

- Chuyện gì xảy ra?

Ma long đôi mắt trợn trừng, bốc lên lửa giận, ba tên chết tiệt này sao lại lui lại? Anh em Ô Phi, Ô Kiến đâu rồi? Thần đàn kim thân trên người huyết đao cơ vẫn còn nguyên cho nên tên phòng ngự sử họ Lâm kia chắc chắn chưa chết!

Trong sương mù dày đặc, lại nhào ra lôi xà cắn giết lũ yêu ma đang lao lên!

Ma long không khỏi gầm thét, dùng thần niệm ép bức nhưng ba con yêu ma cấp 5 nhất quyết không chịu vào trong sương mù nữa. Một con trong đó còn dùng lực lượng huyết mạch nhắn lại:

- Đại đương gia, bên trong có lực lượng Vực Sâu, hai anh em Ô Phi, Ô Kiến đã chết rồi!

- Vực Sâu?

Ma long không khỏi kinh hãi, đuôi rồng quét từ xa thổi tan sương mù nồng đậm. Nó trông thấy Lâm Thập Nhị đang đứng trong trận, một tay cầm ấn, một tay cầm đao, xung quanh lơ lửng hàng trăm phù lục, còn có lưới sét mạnh mẽ bao quanh nữa. Tên kia không chút né tránh, vẫn đứng đó bình tĩnh xử lý. Mà cách chừng ba trượng nơi Lâm Thập Nhị đứng đang có hai cỗ thi thể, đó chính là Ô Phi, Ô Kiến, đầu lâu của chúng đã bị chém mất, để lại thân rùa đang hừng hực cháy!

Ánh mắt ma long chớp động, cười giận dữ:

- Càn rõ!

Thân rồng của nó đột nhiên bành trướng, lực lượng tăng mạnh, cái đuôi quét bốn phương, đôi trảo mãnh liệt đập ra làm đám người Lý Xương Quốc không thể không lùi lại, chỉ có huyết đao cơ thân pháp linh xảo, độn pháp biến hóa không bị đánh trúng.

Lý Xương Quốc và Tần Hạ sau khi lùi lại thì vội đến bên bờ đứng gần Lâm Thập Nhị. Hai người lo lắng ma long ép lui họ là để tấn công Lâm Thập Nhị.

Hôm nay Lâm Thập Nhị biểu diễn võ đạo và thuật pháp hơn xa dự tính của họ, không chỉ đối cứng với thuộc hạ ma long, còn nháy mắt chém giết hai con yêu ma cấp 5! Nhưng vị phòng ngự sử này vẫn là điểm yếu nhất trong bọn họ, không thể lơ là được!

Chớp mắt tiếp theo, ma long đã hóa thành nước, dần tan vào dòng sông, từ dòng sông vang lên tiếng cười lạnh của nó:

- Hôm nay đánh đến đây thôi! Lão tử lười rồi, không đánh nữa! Chúng ta hẹn lần sau tái chiến!

Hôm nay nó đã mất khả năng chiến thắng nên đánh nữa cũng vô ích. Trước đó nó tưởng tiêm một lọ thuốc cường hóa là có thể đè ép đám người quận trưởng, báo thù trọng thương mấy tháng trước, nhưng không ngờ phòng ngự sử mới mạnh hơn người cũ. Người này tu vi chỉ có cấp 4 sơ kỳ, huyết mạch bậc vương nhưng có hộ pháp ma, lại thuật võ song tu khó giải quyết.

Nhưng không sao, hiện giờ trong tay nó còn một lọ thuốc cường hóa nữa chưa tiêm vào, đợi tiêm xong thực lực còn tăng lên nữa. Đến lúc đó nó quét ngang bờ sông Thiên Tương, khôi phục ma quân đến trạng thái toàn thịnh, tìm thêm mấy con yêu ma cấp 5 mạnh mẽ làm thủ hạ, vẫn có thể quét ngang quận Vọng Thành như thường!

Tiếng nói của ma long vang lên từ đáy sông:

- Lý Xương Quốc nghe đây cho ta! Bắt đầu từ hôm nay, cấm tàu thuyền ra vào Tĩnh Cảng, phiến gỗ cũng không được xuống nước! Hai mươi dặm quanh bờ sông nữa, cũng không được trồng trọt ruộng đồng nếu không ta sẽ nhấn chìm!

- Lão tử ở đây yên ổn, ngoại trừ lấy chút huyết thực và tiền hàng ra thì không quấy rầy địa phương, còn giúp các ngươi hạn chế yêu ma! Các ngươi còn không biết tốt xấu đối phó lão tử, vậy đừng mong tốt đẹp! Trừ khi các ngươi cho ta câu trả lời, các ngươi làm chậm bốn tháng cống nạp huyết thực của ta, vậy gấp mười lần đền trả, nếu không đừng mong qua chuyện!

Thanh âm của nó vang vọng truyền xa!

Lý Xương Quốc không khỏi âm trầm nhìn mặt sông. Con ma long này yêu cầu huyết thực là mỗi tháng cung cấp mười đồng tử trẻ tuổi và mười xử nữ. Cho nên bốn tháng trước hắn mới tụ tập sức lực mọi người, muốn vây giết ma long, kết quả trận này sắp thành lại bại, thất bại trong gang tấc để lại hậu hoạn vô cùng.

- Quận trưởng đại nhân, chúng ta xuống dưới bàn bạc.

Sắc mặt quận úy Tần Hạ cũng vô cùng khó coi, hắn thu đao vào vỏ, chỉ hướng Lâm Thập Nhị nói.

- Còn bàn luận gì chứ, giết không được ma long này, nói gì cũng vô dụng.

Lý Xương Quốc tuy nói vậy nhưng vẫn dừng lại ở đỉnh gò núi, rất lưu manh chắp tay với Lâm Duệ nói:

- Lâm phòng ngự sử, đa tạ! Lần trước là ta có lỗi, mong phòng ngự sử bỏ qua.

Trận chiến hôm nay nếu không phải chủ tớ Lâm Thập Nhị đến giúp thì cục diện trong quận đã sập. Trong lòng hắn cũng có chút tiếc hận, không thể “báo thù rửa hận” với chủ tớ Lâm Thập Nhị này.

Lý Xương Quốc sau khi lấy về bộ thiên ma long giáp, trong tâm vẫn muốn tìm về mặt mũi. Hơn nửa tháng trước, nếu hắn mặc bộ giáp này thì huyết đao cơ đâu phải là đối thủ của hắn chứ? Dù là hiện tại, thực lực huyết đao cơ vẫn kém hắn nhiều.

- Không sao! Ta hiện giờ muốn biết quận trưởng đại nhân có kế sách gì đối phó ma long này không?

Lâm Duệ đáp lễ lại nói.

Quận trưởng, quận úy và quận thừa nghe vậy thì nhìn nhau, thần sắc tràn đầy bất đắc dĩ. Hiện giờ biện pháp tốt nhất là cầu viện cấp trên, nhưng đây là tối kỵ quan trường, sẽ để lại ấn tượng vô năng trong lòng cấp trên. Lại thêm tình thế Sa Châu khẩn cấp, cũng không phái được cao thủ đến giúp.

- Tóm lại không thể huyết tế yêu ma được!

Quận úy Tần Hạ nhíu mày nói. Lúc trước hắn cũng căm tức điều này nên mới hợp lực trảm yêu trừ ma, hiện giờ lại huyết tế thì hắn không thể chịu được.

- Ta đã chuẩn bị để quận binh tuần tra bờ sông, phòng ngự trong thành giờ chỉ đành nhờ vào ngự long trực dưới trướng Lâm đại nhân!

Quận trưởng Lý Xương Quốc hơi do dư rồi nói:

- Ta cũng tọa trấn đê ngoài thành, đến lúc đó khó lòng để ý yêu ma trong thành.

- Không có việc gì, yêu ma trong thành giao cho Lâm mỗ, nhưng ta có điều kiện, treo thưởng yêu ma phải hợp lý, bộ khoái trong quận nha phải nghe ta điều khiển, đến lúc đó đảm bảo trong thành bình an.

Lâm Duệ vỗ vỗ ngực nói:

- Nhưng hình như các vị quên đề hình án sát sử ti, một đám người ở trong quận Vọng Thành, có ba cấp 5, còn có rất nhiều cao thủ nữa.

Lý Xương Quốc nghe vậy thì âm trầm:

- Lâm đại nhân nghĩ ta không biết sao? Ta đã sớm hỏi bọn họ, nhờ bọn họ giúp đỡ, kết quả là đám người này có mưu đồ khác, giả vờ câm điếc.

Vì thế hắn chẳng quan tâm đến xung đột giữa Vọng Thành Đô và đề hình án sát sử ti, thậm chí còn ngấm ngầm trợ giúp Vọng Thành Đô.

Lâm Duệ nghe vậy thì thần sắc chấn động, nghĩ thầm đây cũng là tội danh, về sau để Văn Thái Lai cũng viết báo cáo lên trên. Những người này thân là đề hình án sát sử ti, lại không quan tâm yêu ma càn quấy làm hại địa phương, còn xung đột với đồng liêu địa phương, quả thực là trái pháp luật không làm tròn trách nhiệm!

- Nhưng như vậy cũng không phải biện pháp! Tĩnh Cảng có hơn vạn lao công sống dựa vào đường thủy, mấy vạn bách tính hai bên bờ cũng không thể không ăn uống được.

Quận thừa Đông Linh Huệ cau mày nói. Thật ra ruộng đồng hai bên bờ phần lớn thuộc thân sĩ, không liên quan đến bách tính. Nhưng thân sĩ mang đến áp lực rất lớn cho họ, cần biết mấy tháng nữa là vào vụ thu hoạch.

Lý Xương Quốc nghiêm mặt nói:

- Trước đó tiêu diệt đồng đảng Nguyên Cực, không phải thu được 20 vạn thạch lương thực sao? Tạm thời lấy ra phân phát, chỉ cần bách tính có cơm ăn thì vấn đề không lớn.

Hắn không thể cung cấp huyết thực cho ma long, tuyệt không thể cúi đầu trước đối phương!

Lâm Duệ khẽ vuốt cầm, nghĩ thầm cũng chỉ đành kéo dài đợi cơ hội. Hắn chuẩn bị về cấy thực trang huyết hạch cuồng dương cho huyết đao cơ. Có thực trang vượt hoàng này, chiến lực huyết đao cơ sẽ tăng mạnh, tốc độ tích trữ ma lực huyết nguyên của nàng cũng tăng lên, dự tính hai tháng nữa có thể lên cấp 5.

Thật ra Lâm Duệ còn mua một lọ thuốc huyết mạch “thiết cân”, cường hóa thiên phú tăng tính dẻo dai thân thể, da thịt kinh mạch giúp huyết đao cơ, còn gộp cùng huyết mạch cương cốt tạo thành huyết mạch cương cân thiết cốt. Đáng tiếc Cơ Tuyết Oánh mới tiêm thuốc cương cốt, phải qua một thời gian nữa mới được tiêm, vài ngày nữa thực lực của nàng cũng có bước nhảy vọt.

À, mấy ngày nữa Mộng thiên quan cũng đến, đến lúc đó ma long với họ khó giải quyết chứ với Mộng thiên quan chỉ là cái phẩy tay. Theo cước trình, vị này hẳn mấy ngày nữa sẽ tới.

Lâm Duệ bắt đầu thống kê thu hoạch lần này. Đáng tiếc trận chiến hôm nay trước mặt mọi người, hắn không lợi dụng thi thể đám yêu ma được. Chỉ có vừa rồi khi sương mù bao quanh, hắn kịp rút hai túi máu yêu ma cấp 5, dự tính bán được 200 vạn đồng Liên Bang. Ngoài ra còn có hai mai rùa cấp 5 kia, cũng có thể đổi ít tiền.

Lợi ích lớn nhất của hắn là điểm hồn lực, lần này hắn kiếm lớn, riêng lôi xà giết phải đến 80 con yêu ma cấp 3. Còn có 7 con cấp 4, 2 con cấp 5 nữa, tổng lại được 61234 điểm hồn lực.

Ánh mắt Lâm Duệ không khỏi sáng lên, hắn đang chuẩn bị mở bảng kỹ năng ra sao chép kỹ năng thì một ánh sáng bạc lóe lên rồi hiện ra trước mặt hắn.

Đó là mười vạn dặm phi thư, giờ như hạc giấy dập dờn vẫy cánh, vờn quanh người hắn. Là ai đây? Ai ở quận Vọng Thành dùng đến đồ cao cấp như này?

Khi hắn nhận phi thư, vừa nhìn nội dung ghi bên trên là tâm tình dâng trào khó lòng kiềm chế.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.