Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Nhi Viện (5)

Phiên bản Dịch · 1016 chữ

Đầu tiên, Việt Nẫm bước đến bàn làm việc được chạm trổ bằng gỗ Lim, chính giữa bàn có một quyển sổ tay, quyển sổ tay không đầy đủ lắm, Việt Nẫm mở ra xem thì thấy có một nửa bị người khác xé đi.

Đây là ảnh và phiếu khám bệnh của các bé ở Viện phúc lợi?

Cái này đáng lẽ phải nằm trong túi hồ sơ hoặc trong ngăn kéo chứ? Đặt nó trên bàn có nghĩa là hôm nay bà ấy đã lấy nó ra.

Lấy sử dụng?

Ai cần sử dụng?

Nhớ lại cách ăn mặc chỉn chu hôm nay của y tá Lưu và bản chất của Viện phúc lợi.

Gia đình của những đứa trẻ được nhận nuôi ư?

Ngăn kéo dưới gầm bàn bị khóa, Việt Nẫm không cách nào mở được, chỉ còn cách mò mẫm tìm manh mối xung quanh.

Cô tìm thấy vài tấm giấy khen trống và những lá cờ thi đua bằng gấm sau giá sách dựa vào tường, trước đây chắc hẵn là dùng để khen thưởng cho bọn trẻ, sau đó cô tìm thấy dấu vết của những chiếc đinh trên tường, chứng tỏ rằng những lá cờ này đã từng được treo lên, tại sao hôm nay lại mang cất đi?

Cô chưa kịp mở ra thì bên ngoài có tiếng ồn ào, mơ hồ nghe thấy gọi tên mình, không kịp xem nội dung bên trong, Việt Nẫm nhét đồ về vị trí cũ, mở cửa chạy tới góc cầu thang, ngồi xổm ôm lấy mình.

………đến nhanh thật, cảm xúc của cô vẫn chưa chuẩn bị tốt nha.

"Việt Việt! Chị đã bảo em đi ngủ và nghỉ ngơi cho khỏe mà! Sao em lại chạy tới đây! Em còn muốn nhận giấy khen nữa hay không? Em đứa trẻ hư này! Cẩn thận chị nói với Viện trưởng!"

"Em còn ngồi trên đất nữa! Sốt vẫn chưa hạ đó!"

Việt Nẫm khẽ nức nở, vừa ngẩng đầu lên nước mắt liền rơi xuống, đôi mắt nhỏ đỏ bừng.

“Em-em nhìn thấy nhện trên tường, hức!” Việt Nẫm ôm eo y tá Lưu, “To lắm, đáng sợ lắm.”

“Hu hu……”

Mọe, chọt trúng mắt rồi!

Đau quá!

“Con nhện?”

"Đúng ạ ..." Việt Nẫm dùng bàn tay nhỏ đầy thịt của mình diễn tả, "To vầy nè, đen thui, có rất nhiều mắt và chân!"

“Con nhện?” Y tá Lưu ngược lại nghe hiểu, bé gái sợ mấy thứ này là chuyện bình thường, nhưng không đến mức chạy đến tầng sáu đi chứ? Đây là phòng làm việc của Viện trưởng! Nếu Viện trưởng phát hiện, e rằng cô sẽ bị mắng.

“Chị ơi, chân em lạnh quá.” Bàn chân nhỏ của Việt Nẫm đang cọ tới cọ lui không ngừng.

Quả nhiên chỉ là một đứa trẻ, sợ hãi đến mức ngay cả giày cũng không mang.

Một chút nghi ngờ cuối cùng trong lòng cô cũng biến mất, y tá Lưu vỗ nhẹ vào lưng Việt Nẫm hai cái để an ủi, chờ khi bé khóc đủ rồi mới dẫn bé đi về.

"Sau này thấy nhện cũng không được chạy lung tung, cũng không được chạy lên tầng trên cùng, nghe chưa? Các thầy cô đều ở tầng một, em cứ xuống tầng một tìm bọn họ."

Tay của hai người vẫy vẫy, cô tiếp tục nói, "Vả lại chị chỉ đi lấy cơm cho em, rất nhanh sẽ quay lại ... biết không?"

“Dạ.”

Trên đường trở về, Việt Nẫm ngoan ngoãn cụp mắt xuống, không ầm ĩ nữa.

Bữa tối là cháo cà rốt, nấu đặc sệt và thơm, ăn vào thì mùi vị khó mà diễn tả, vì cháo không bỏ muối!

Sau khi ăn hết cháo, y tá Lưu đợi thêm nửa tiếng nữa nhìn cô bé uống thuốc rồi mới rời đi, trước khi đi còn khóa cửa lại như sợ Việt Nẫm chạy lung tung.

Việt Nẫm: “? ? ? ?”

Đây là bảo vệ trẻ em hay trông giữ tội phạm?

Được rồi, hôm nay chỉ tìm được một manh mối duy nhất mà thôi.

...............................

“Nào, thu dọn đồ chơi, cất về vị trí cũ, rửa tay rồi ăn cơm với cô giáo nào!” Nghe vậy, tất cả bọn trẻ đều bỏ đồ chơi xuống và chạy đến chỗ hai cô giáo.

Nhóm bốn người chơi hơi chậm một chút đã bị hai cô giáo điểm danh, "Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, Tiểu Thạch, Tiểu Vân, mau ra khỏi quả bóng! Đến giờ ăn rồi."

Nhóm bốn người chơi: “………”

Mới được Bạn Là Tú Nhi Hay Ma Quỷ chia sẻ manh mối, thì nơi này rất nhanh liền nghe thấy mấy cái tên đó rồi.

-------------------mấy cái tên nhảm nhí gì thế này.

Cả bốn người nhìn nhau một lúc rồi nói nhỏ với nhau: "Hãy hành động theo tình huống."

Bốn người đi theo đội ngũ rửa tay ngồi trên băng ghế nhà ăn, bàn dài kiểu cổ điển, đèn chùm pha lê phong cách Châu Âu, và vài món ăn thanh đạm dành cho trẻ em?

Rau xanh luộc, canh bí nấu tôm khô, trứng hấp thịt bằm, canh trứng nấu thịt viên và củ cải.

Tất cả đều không cay, đều là thực phẩm xanh và tốt cho sức khỏe

Nhưng những món ăn này hoàn toàn khác với bữa ăn mà Bạn Là Đệ Đệ đã nói?

Bốn người họ ghi nhớ lại những nghi ngờ này, thành thật ăn bữa cơm lành mạnh cùng giáo viên, sau khi ăn xong thì cùng mấy đứa trẻ NPC về phòng ngủ.

Trong phòng ngủ, sau khi mọi người đi ngủ, bốn người chơi đều đồng loạt cùng nhìn về chiếc giường trống trơn.

Chín người, mười cái giường?

Còn một người nữa là ai?

Son Môi Là Mạng kéo kéo bé gái giường bên cạnh, "Giường đó là ai vậy!"

Cô bé trốn trong chăn bông lí nhí nói, "Nói nhỏ thôi, nếu giáo viên nghe thấy, chúng ta sẽ là những đứa trẻ hư."

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Giải Mã của Nhược Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.