Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Nhi Viện (6)

Phiên bản Dịch · 1083 chữ

Lời cô bé nói rõ ràng là có vấn đề? Son Môi Là Mạng theo lời của cô bé hỏi, "Đứa trẻ hư thì làm sao?"

"Không ai nhận nuôi đứa trẻ hư!" Cô bé tức giận hừ mũi, "Đứa trẻ hư sẽ không nhận được giấy khen! Tớ không muốn trở thành đứa trẻ hư!"

Đứa trẻ hư = giấy khen = được nhận nuôi.

Son Môi Là Mạng bất giác như phát hiện ra điều gì đó, tiếp tục hướng dẫn cô bé nói ra manh mối.

"Giấy khen? Người ngủ trên giường đó đã nhận được giấy khen và được nhận nuôi rồi đúng không?" Cô đang ám chỉ chiếc giường trống không có ai ngủ.

Cô bé ló ra khỏi chăn bông liếc mắt một cái, "Việt Việt không phải bị bệnh nằm trên lầu ba hay sao? Cậu tại sao quên chuyện này rồi hả?"

[Nhân vật OOC, bị trừ ba điểm.]

“…………”

“Chiều nay tớ bị đập đầu vào quả bóng, không nhớ rõ.”

“Ồ, hèn gì.” Cô bé mím môi, “Ai bảo buổi chiều cậu không chơi với bọn tớ.”

Cô bên đây thu thập manh mối rất tốt, ba cậu nhóc giường bên kia cũng đang dò hỏi tin tức với mấy đứa trẻ xung quanh.

“Việt Việt? Việt Việt bị bệnh à! Phải tiêm và ống thuốc nha!”

"Chiếc xe hơi màu đen? Đó không phải là xe mà 'cha mẹ' đã nhận nuôi chúng ta lái đến hay sao?"

“Ngửi thấy mùi cơm thơm phức ư?”

“Vậy chỉ cần nhận được giấy khen, thành đứa trẻ ngoan được nhận nuôi thì mới được ăn ngon!”

…………

“Sao cậu hỏi nhiều vậy? Không biết gì cả? Đùa tớ à?” Hỏi toàn mấy thứ phức tạp, đứa trẻ trên giường không kiên nhẫn xoay người, “Cậu cố ý khiến tớ nói chuyện muốn tớ trở thành đứa trẻ hư đúng không?”

Ba người chơi nam cũng nghe được âm thanhh hệ thống trừ điểm, cuối cùng Bạn Là Tú Nhi Hay Ma Quỷ trong nháy mắt có tia sáng lóe lên, "Tớ đây sợ cậu quên nên mới hỏi thôi?"

Cốc cốc

“Ngoan ngoãn ngủ đi!” tiếng đe dọa của các giáo viên ngoài cửa truyền vào, “Nếu không ngủ thì không phải là đứa trẻ ngoan!”

Mấy câu này thành công khiến mấy đứa trẻ NPC im bặt đi ngủ, sau đó dù bốn người chơi nói gì, bọn chúng cũng mặc kệ.

Viện phúc lợi này chắc chắn có cái gì đó kỳ lạ!

Việt Nẫm bị nhốt cho đến khi trời tối nhưng y tá Lưu vẫn không quay lại mở cửa cho cô, cô ta quên hay đi gặp người mà cô ta muốn lấy lòng?

Có quá nhiều biến cố, Việt Nẫm không có cách nào xác nhận được, cô bước xuống giường bật ngọn đèn pha lê trong phòng lên, ánh sáng khúc xạ trên mặt đất, in lên những dấu vết đầy màu sắc.

Theo tầm mắt của cô, trên bàn còn để chiếc túi hàng hiệu của y tá Lưu! Không biết Y tá Lưu trở lại đã bao lâu, cũng không biết lần tử vong này của mình có thể luân hồi lại từ đầu hay không, Việt Nẫm nghe trái tim mình đập điên cuồng, cả người càng thêm bình tĩnh.

Cô mở khóa kéo chiếc túi ra, ngăn bên ngoài túi là son môi, gương trang điểm, phấn phủ, cô tiếp tục lần mò thì phát hiện bên trong có hai hộp thuốc chưa mở.

Mifepristone và Misoprostol?[1]

Y tá Lưu đang mang thai? Xem tình huống thì cô ta chuẩn bị phá bỏ đứa bé thì phải? Chẳng qua hôm nay cô ta định nhân cơ hội tự mình phá thai.

Chậc chậc……

Có vài hộp trang sức trong túi, ngoài ra không có gì khác.

Sau khi tìm kiếm xong, Việt Nẫm đặt lại vị trí cũ rồi mới tiếp tục tìm kiếm trong căn phòng này, trên kệ thuốc có thuốc cảm, thuốc hạ sốt và thuốc chống viêm, bên cạnh kệ thuốc có treo một bảng hồ sơ bệnh án, Việt Nẫm không với tới được nên nhìn không thấy trên đó viết cái gì.

Tạm thời gác chuyện này sang một bên, trong ngăn tủ dưới cùng chứa đầy thuốc tiêm và chất lỏng chưa mở, trong góc chứa đầy thùng giấy ghi "điều hòa miễn dịch", vừa rồi y tá Lưu đã đưa cho cô uống một lọ ... Có vẻ như nơi này không có gì khác cả?

Việt Nẫm đang nghĩ như vậy thì nghe tiếng mở khóa cửa, y tá Lưu bước vào, cô ta cau mày, có vẻ không vui lắm.

“Việt Việt, lại đây.” Cô ta duỗi tay ra, ánh mắt nhìn Việt Nẫm không mang theo chút độ ấm, “Viện trưởng nói hôm nay sẽ phát cho em giấy khen bé ngoan, em có vui không?”

Giấy khen?

Nhớ lại tấm giấy khen trống cô nhìn thấy trong phòng Viện trưởng, cộng thêm những lời mà y tá Lưu dùng để đe dọa cô, cô càng cảm thấy bất an trong lòng.

“…Dạ.” Đặt tay mình vào tay y tá Lưu, cô ngập ngừng hỏi: “Chỉ mình Việt Việt có thôi sao?

“Đương nhiên.” Y tá Lưu dẫn Việt Nẫm đi về phía cầu thang, giọng nói của cô ta vang vọng trên hành lang, “Việt Việt là đứa trẻ ngoan nhận được giấy khen, nên ngày mai Tiên sinh sẽ phái người đến đón Việt Việt.”

Việt Nẫm: "......" Tại sao giấy khen này giống như giấy báo tử vậy? Theo tình huống hiện tại, tuy rằng Viện phúc lợi có vẻ quỷ dị, nhưng so với bên ngoài thì tạm thời an toàn.

Việt Nẫm nắm chặt lòng bàn tay, ngẩng đầu lộ ra vẻ buồn bực, "Nhưng mà ... em không muốn rời khỏi nơi này, không nỡ xa chị và những người khác ở đây."

-------------------

Chú thích:

[1] Mifepristone: Thuốc ngừa thai

Misoprostol: có tác dụng ngăn ngừa chứng viêm loét dạ dày khi sử dụng thuốc kháng viêm không steroid (NSAIDs) (như aspirin, ibuprofen, naproxen), đặc biệt là nếu bạn có nguy cơ mắc các chứng viêm loét hoặc tiền sử bị viêm loét.

Trong sản khoa và vai trò này thể hiện qua 4 công dụng chính sau: khởi phát chuyển dạ, phòng và điều trị băng huyết sau sinh (BHSS), sảy thai tự nhiên và phá thai.

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Giải Mã của Nhược Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.