Cô Nhi Viện (13)
"Cậu nghĩ rằng chỉ có người lớn mới cần thôi sao? Vẫn còn rất nhiều trẻ em không thể chờ đợi để tìm được nội tạng phù hợp, mạng sống bị kéo dài theo từng ngày, và cuối cùng cũng phải ra đi." Son Môi Là Mạng làm việc trong bệnh viện đã mấy năm, ngày nào cũng nhìn thấy đôi mắt khát vọng sống kia, nhưng tìm đâu ra nội tạng phù hợp! Đừng nói chi đến trẻ em.
Nói cách khác cho dù là tìm được nội tạng phù hợp, cũng sẽ xuất hiện nhiều vấn đề khác nhau, họ phải xếp hàng chờ đợi, đảm bảo rằng cả hai phải ở cùng một chỗ, dù sao nội tạng chỉ có thể được đông lạnh trong 48 giờ sau khi chúng được tách ra khỏi cơ thể.
Xúc động một hồi, hai người mới phản ứng lại, “Tìm người trước đã, nếu thật sự là người chơi, chúng ta sẽ cùng cô ta trao đổi thông tin.” Mục tiêu đầu tiên của cửa ải chính là toàn bộ bọn họ đều trốn thoát! Nếu một người chết, chắc chắn sẽ bị phán là thất bại.
“Đi!”
Hai người vừa xoay người liền nhìn thấy một cô bé mặc váy trắng đứng ở cửa, sắc mặt cô bé tái nhợt, mái tóc đen xõa sau lưng, trên tay ôm một con gấu bông một mắt, miệng bị rách, ánh mắt cô bé nặng nề.
Cô bé nhìn họ chăm chú, ánh mắt từ trên xuống dưới, không rời một tấc.
Hai người bất giác đứng cạnh nhau, cảnh giác nhìn cô bé.
“Cậu là ai?”
...................
“Cô nhi viện, hạt giống xấu, nhà âm phủ?”
Tất cả các tiêu đề của phim kinh dị mà các loli dễ thương làm nhân vật chính đều xuất hiện trong đầu, Bạn Là Tú Nhi Hay Ma Quỷ không tự chủ được lẩm bẩm trong miệng.
Việt Nẫm nhìn chàng trai trốn sau cô gái, "Kịch bản lần này của chúng ta là một bộ phim kinh dị!"
“………” mất mặt quá đi.
Sắc mặt cô gái cứng đờ, dùng gót chân giẫm lên cậu con trai, "Câm miệng! Cậu không thấy con gấu của cô ta trông quen quen sao?" Đây không phải là con gấu bông hại họ phải chơi lại từ đầu hay sao?!!
Tại sao con gấu ở trong tay cô ta?
“Cậu là ai?” Cô gái hỏi lần thứ hai: "Người chơi à? Sao con gấu ở chỗ của cậu! Sao cậu cầm nó mà không có chuyện gì xảy ra vậy?"
Những câu nói này tiết lộ rất nhiều thông tin, Việt Nẫm cảm thấy rất thú vị, cô gật đầu thăm dò: "Đúng vậy, là người chơi, đây là gấu bông của tớ, tại sao nó không thể ở đây với tớ? Vả lại con gấu này thế nào?” Cô vẫn đang cố gắng tìm cách gặp những người chơi này để lấy manh mối qua ải, nhưng cô không ngờ rằng hai người này cư nhiên giao hàng đến tận cửa.
"Lúc trước chúng tớ đã chạm vào con gấu này, sau đó trò chơi đã khởi động lại, cậu không nghe thấy trò chơi nhắc nhở sao?"
Có vẻ thú vị nha.
“Tớ chạm vào không sao mà.” Việt Nẫm định làm một cuộc thí nghiệm, cô vươn tay đặt con gấu trước mặt hai người, “Hai người sờ lại thử xem?”
“………thôi thôi, đừng chạm vào nó.” Bọn họ không muốn quay lại chơi với mấy quả bóng biển thêm một ngày nữa đâu.
Cho nên lần luân hồi này là do bọn họ hay là do mình?
Việt Nẫm không chắc chắn lắm, nhưng cô cố nén suy nghĩ của mình lại.
Cô cười dịu dàng, đôi mắt cong cong, bóng tối trong phòng khiến hai người khó nhìn thấy được vẻ mặt của Việt Nẫm, "Nói mới nhớ, lần này nội dung của chúng ta có giống nhau không? Các cậu lấy được manh mối gì?"
“‘Toàn bộ trốn thoát, công bố sự thật’, thế nào? Cậu có nhận được nhiệm vụ hay mục tiêu đặc biệt nào không?” Có khả năng bạn sẽ nhận được một nhiệm vụ đặc biệt khi cốt truyện đặc biệt trong trò chơi được kích hoạt, nhưng nhiệm vụ này được kích hoạt bằng cách nhìn vào khuôn mặt, thấy Việt Nẫm hỏi hai người họ như vậy, họ nghĩ đến việc đến nơi đó.
“Đều giống, của tớ cũng vậy.” Biết được điều kiện qua ải, sau đó liên hệ với manh mối tìm được ngày hôm nay, Việt Nẫm lại hỏi: "Khi sự thật được công bố, các cậu định làm gì?"
Vẻ mặt bình tĩnh của hai người liền trở nên nghiêm trọng, "Chúng tớ chỉ có ý định thành lập liên minh một nửa thôi, sau khi chúng tớ trốn thoát ra ngoài 'Công bố sự thật' thì lúc đó tùy thuộc vào khả năng của mỗi người." Họ không có ý định may áo cưới cho người khác.
Việt Nẫm nghe là hiểu ngay, bất kỳ liên minh nào được thành lập khi đối mặt với quyền lợi đều mong manh như tờ giấy mỏng, “Tớ không có hứng thú với điểm đặc biệt, chỉ cần qua ải là được.” Cô chỉ muốn nhanh chóng tiến vào thế giới tiếp theo, thế giới này muốn cái gì cũng không có, nói thật là rất nhàm chán.
Dù sao lúc ở thế giới trước tuy nhàm chán, nhưng vẫn có một người bạn có thể quấy rầy một chút.
Hai người họ nhìn Việt Nẫm giống như nhìn kẻ ngốc vậy, cô ta không có hứng thú với điểm đặc biệt, vậy sao chơi cửa ải mới này làm gì? Đạo cụ đặc biệt dùng đổi điểm đặc biệt, vào thời khắc mấu chốt có thể kéo dài mạng nha!
“Cậu lừa quỷ à!”
“Không sao cả.” Việt Nẫm nhún vai, nghịch bàn tay con gấu,"Để tỏ thành ý, tớ có thể nói cho cậu biết bằng chứng mà hôm nay tớ tìm được, các cậu có muốn không?”
Đăng bởi | wWind |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |