Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Nhi Viện (14)

Phiên bản Dịch · 1022 chữ

“……Theo thiết lập, hôm nay cậu ở trong phòng y tế cả ngày, cậu có thể biết được manh mối gì chứ?”

“Công bố sự thật.” Việt Nẫm nhìn hai người bọn họ, nói từng chữ một, “Bí mật đằng sau của cô nhi viện.”

"Từ năm 2111 đến năm 2120, tổng cộng có 368 trẻ em đã chết, đứa lớn nhất 15 tuổi và đứa nhỏ nhất 5 tuổi, nhìn bề ngoài chúng đều được Viện phúc lợi Nhân Ái gửi cho những người tốt bụng nhận nuôi, nhưng bọn chúng âm thầm bán nội tạng của những đứa trẻ."

"Đây chính là sự thật mà các cậu muốn công bố."

“…………”

Việt Nẫm đã nói ra toàn bộ sự thật, nhưng hai người họ chỉ tin một nửa, cô ta thực sự không quan tâm đến điểm tích lũy!

Người này cũng quá tùy ý rồi!

“Tại sao cậu nói cho chúng tôi biết điều này?” Cô ta rõ ràng biết sự thật, sau khi ra ngoài cô ta tự mình công bố, vậy không phải điểm tích lũy, điểm đặc biệt và thứ hạng đều là của cô ta hay sao?

Bọn họ không tin Việt Nẫm giúp người làm niềm vui như vậy!

Việt Nẫm mỉm cười, "Đầu tiên trong Viện phúc lợi có 16 giáo viên, nghĩa là chúng ta có 16 kẻ thù, bọn họ đều làm việc vì tiền, nếu làm tốt sẽ có nhiều phần thưởng hậu hĩnh, nên 16 người bọn họ hận không thể dán chặt ánh mắt vào chúng ta.

"Tiếp theo hầu hết những người nhận nuôi đều là những người có địa vị cao, chuỗi lợi ích đằng sau họ đã mở rộng ra nhiều ngành nghề, cho dù các cậu trốn thoát, tìm được cảnh sát và nói ra sự thật, các cậu cảm thấy chuyện này có thể đi được đến đâu?”

"Hơn nữa, dựa trên bản đồ thực tế, Viện phúc lợi Nhân Ái nằm ở phía đông nam, Có thể kết luận rằng nó hẳn là nằm trong khu núi rừng giữa thành phố B và thành phố H, ra khỏi cổng lớn và đi về phía nam 30 km là có thể đến thành phố lớn, mấy người các cậu làm sao có thể trốn đến một nơi xa như vậy? Nói chi xa xôi, chỉ nói đến cánh cửa sắt bên ngoài, các cậu nghĩ mình mở được à?"

Nói tóm lại, Việt Nẫm tặng cho hai người họ bốn chữ.

“Mơ tưởng hão huyền.”

Hai người: “………”

Cho nên đó là lý do tại sao cậu không quan tâm đến điểm đặc biệt ư?

Đậu má! Chả trách có nhiều người mới và cao thủ bị mắc kẹt, người còn chưa chạy xa đã bị bắt trở lại, con mẹ nó chơi gì nữa mà chơi! Đừng nói là công bố sự thật, bọn họ ngay cả trốn thoát cũng không được nữa kìa!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại……

"Khoan đã, làm sao cậu biết được tất cả những chuyện này?!! Hôm nay cậu không phải ở phòng y tế cả ngày sao?" Không lẽ cậu lén đọc kịch bản rồi!

“Có gì khó đâu?” Việt Nẫm nhướng mày phân tích, “Ngày đầu tiên tớ đã đi xem xét một vòng Viện phúc lợi.” chỉ là có vài nơi chưa chạm đến phải đến ngày thứ hai mới chạm được, “Trong phòng làm việc của Viện trưởng có một quyển sổ ghi chép đặc biệt, bên trái là ảnh chụp, bên phải là tài liệu thông tin, hàng cuối cùng là đối tượng phù hợp với nội tạng của bọn trẻ.”

“Đây là lá bùa hộ mệnh của bà ta.” Việt Nẫm nói ngắn gọn, “Về vị trí địa lý, đất trong vườn phần lớn là đất đen thích hợp cho nông nghiệp, giả sử chúng ta ở Bắc bán cầu, thời gian nắng ngắn, nhiệt độ xuống thấp, như vậy hôm nay mặt trời lặn là đúng, hãy nhìn các ngôi sao trên bầu trời đêm nay, trục của trái đất chỉ về phía gần đường kéo dài, nhìn thấy sao Bắc Cực không?"

Hai người: ……… #Vẻ mặt hoang mang

Cậu đang nói nhảm gì vậy Mỗi một chữ tôi đều hiểu, nhưng kết hợp lại với nhau thì là cái quái gì vậy

"Về phần những người nhận nuôi có địa vị cao, các cậu nghĩ như thế nào về tài lực của những người xây dựng kiểu kiến trúc này? Để thi công trên mảnh đất này cần phải phê duyệt rất nhiều giấy tờ đúng không? Ai đã ký cho họ? Y tá Lưu là người chăm sóc tớ, hôm nay mặc nguyên một căn nhà trên người, các cậu nghĩ xem ai là người tặng?"

“............”

“Tớ bỗng nhiên muốn rút lui phải làm sao bây giờ?” Ai nói cửa ải này là dành cho tân thủ? Đây là cửa ải địa ngục!

Hai người càng nghĩ càng cảm thấy đây là sự thật, đối mặt với Việt đại boss đã phân tích ra hết tất cả, hai người cẩn thận hỏi: "Vậy chúng ta phải làm sao? Chúng ta trốn không thoát!"

“Hai người về trước đi.” Việt Nẫm ngay từ đầu đã lập ra kế hoạch, nhưng cô không định nói với hai người họ, “Cứ đợi đi.”

“????”

“Cậu muốn làm gì?”

Việt Nẫm ôm con gấu nhỏ bị hỏng và cười một cách vô hại.

"Tất nhiên là đợi người đưa tôi ra ngoài."

“………. Vậy chúng tôi phải làm sao?” cô phân tích nhiều như vậy, bọn họ cảm giác dù thế nào cũng trốn không thoát!

“Xem số mệnh vậy.”

“………”

-----------------------

Nhóm hai người nghe theo sự sắp xếp của Việt Nẫm, họ trở về phòng tập hợp hai người kia lại cùng trao đổi manh mối.

“Bọn tớ đã xem qua cánh cửa sắt rồi, nó bị khóa, không có cách nào mở được nó ra, các cậu thì sao?” Bạn Là Đệ Đệ sau khi nói xong những gì mình tìm thấy xung quanh liền hỏi.

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Giải Mã của Nhược Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.