Ba Mặt Một Lời 3
Chương 98: Ba Mặt Một Lời 3
Tiêu Tử Nguyệt hờ hững vuốt tóc, gương mặt xinh đẹp như cười như không:
“Lúc đầu chấp nhận hôn ước là để đảm bảo dự án tiến triển thuận lợi, bây giờ dự án được thúc đẩy đến giai đoạn giữa, về cơ bản cũng đã ổn định, lúc này hủy hôn tuy hơi phiền, nhưng không ảnh hưởng lớn đến lợi ích đôi bên, ngươi yên tâm, hủy hôn sẽ không ảnh hưởng đến việc hợp tác giữa hai nhà.”
Ánh mắt âm u sắc bén của người đàn ông nhìn nàng chằm chằm, Tiêu Tử Nguyệt không chút hoảng loạn, nàng có thực lực này, ai bảo ba Tiêu thương yêu chiều chuộng nàng chứ.
“Nguyên nhân?”
“Vì trong mắt ta gương mặt ngươi đã trở nên tầm thường, không còn sức hấp dẫn nữa.”
Tiêu Tử Nguyệt nói thật, thực ra nàng là người yêu cái đẹp, lúc đầu đồng ý đính hôn với Lục Trạch, hơn phân nửa nguyên nhân là do gương mặt đẹp trai này, thành Đông không có mấy ai có giá trị nhan sắc cao như hắn.
Sau khi đính hôn Lục Trạch lạnh nhạt với nàng, nàng bằng lòng bỏ tâm tư bồi dưỡng tình cảm với hắn, cũng vì nguyên nhân này.
Có lẽ qua ba năm nữa, nàng và Lục Trạch qua lại nhiều hơn, thật sự sẽ thích hắn, thậm chí yêu hắn, dù sao không thể phủ nhận sự xuất sắc của Lục Trạch, đầu óc, dung mạo, gia thế của hắn đều ở mức cao cấp, bên ngoài không biết có bao nhiêu người phụ nữ muốn bò lên giường của hắn.
Nhưng bây giờ thấy Vân Xu, Tiêu Tử Nguyệt đã có định nghĩa mới về cái đẹp, trong mắt nàng Lục Trạch bỗng trở thành canh suông nước lã, chẳng còn mùi vị.
Không có tình cảm, không có sự thu hút.
Cô cả sẽ là người khiến bản thân uất ức sao?
Tất nhiên không phải, thế nên Tiêu Tử Nguyệt chắc chắn phải hủy hôn, nàng cũng không lo Lục Trạch nhân lúc cháy nhà đi hôi của, suy nghĩ muốn hủy hôn của hắn sợ là không kém gì nàng, trước đây không nói ra, chắc chắn là kiêng kỵ ý kiến của nhà họ Tiêu.
Bây giờ hai người bàn bạc nhất trí công khai với bên ngoài là kết quả tốt nhất.
Lục Trạch cứ như lần đầu tiên quen biết vợ chưa cưới của mình, đánh giá nàng một lượt.
Dáng vẻ của Tiêu Tử Nguyệt vẫn cao quý nhã nhặn như cũ, trong mắt chẳng hề có chút không nỡ nào với hắn.
Lục Trạch xác nhận đây là suy nghĩ thật của nàng, trực tiếp đồng ý, đây là kết quả tốt nhất trong dự đoán của hắn, đôi bên đều có ý hủy hôn.
Hiếm khi cặp vợ chồng chưa cưới lạnh nhạt này lại cùng nhất trí đạt thành mục tiêu.
…
Sau khi Tiêu Tử Nguyệt ra khỏi phòng, Vân Xu đang xem TV, An Trạch Vũ ngồi ở vị trí sát mép sô pha, hai người tách biệt rõ ràng.
Nàng đi đến bên cạnh Vân Xu, mỉm cười nói:
“Xu Xu thu dọn đồ đạc, chúng ta chuẩn bị đi thôi.”
Ánh mắt Vân Xu bừng sáng.
Lục Trạch chậm hơn nàng một bước biến sắc:
“Tiêu Tử Nguyệt, ngươi nói bậy gì đó!”
Vừa nãy trong hiệp định của họ không hề có điều này.
“Ta không nói bậy, chỉ là đưa ra quyết định phù hợp nhất thôi.”
Tiêu Tử Nguyệt không hề nhường bước, bình tĩnh lên tiếng:
“Xu Xu là cô gái tốt, để nàng ở lại chỗ của ngươi mãi coi sao được, nếu bị người khác biết, họ sẽ nghĩ Xu Xu thế nào, Lục Trạch, chắc ngươi không thể không biết đâu nhỉ.”
Lời nói của nàng có ý chỉ rõ, trừ Vân Xu mơ màng không biết gì người có mặt ở đây đều hiểu rõ, Lục Trạch vẫn là người có hôn ước, nếu bị người ta biết trong nhà hắn có một người phụ nữ xa lạ, nói không chừng Vân Xu sẽ trở thành trò cười trong những buổi chuyện trò của người khác.
“Huống hồ ngươi không cho Xu Xu ra ngoài, là vì nàng không quen ai ở thành Đông, bây giờ ta và Xu Xu đã là bạn bè, tất nhiên nàng ở chỗ ta, cũng thích hợp hơn phải không?”
Lúc Tiêu Tử Nguyệt biết nguyên nhân Lục Trạch từ chối không cho Vân Xu ra ngoài, quả thật không thể tin được.
Lý do này cũng chỉ lừa gạt được Vân Xu mất trí nhớ, bây giờ vừa khéo bị Tiêu Tử Nguyệt lấy ra chặn họng hắn.
Sắc mặt Lục Trạch u ám, trong ánh mắt đen nhánh như có mưa to gió lớn, không khí xung quanh dường như mang theo cảm giác đè nén.
Tiêu Tử Nguyệt hoàn toàn không sợ hắn, càng không để hắn tiếp tục nhốt Vân Xu ở nơi này, nàng cố ý kéo dài giọng:
“Hay là ngươi có tâm tư khác không thể để người khác biết?”
Ánh mắt trong suốt của Vân Xu theo lời nói của nàng nhìn về phía Lục Trạch, gương mặt xinh đẹp hoàn hảo dần dần hiện lên vẻ nghi ngờ, dường như đang hỏi ngươi thật sự có ý đồ khác sao.
Lục Trạch chật vật tránh khỏi tầm mắt nàng, tâm tư u ám dưới đáy lòng như bị phơi bày trần trụi dưới ánh sáng.
Hắn muốn độc chiếm Vân Xu, muốn thế giới của nàng chỉ có một mình hắn.
Nhưng chuyện đó không thể nào.
Lục Trạch cứng ngắc đứng yên tại chỗ, lời nói của Tiêu Tử Nguyệt gần như chặt đứt mọi đường lui của hắn.
Hắn bó tay bó chân trước mặt Vân Xu, ngược lại trao cơ hội cho Tiêu Tử Nguyệt.
Nếu bây giờ yêu cầu Vân Xu ở lại, nàng chắc chắn sẽ đồng ý, còn về mấy lời đồn kia cũng có thể đè xuống, nhưng một khi làm thế, ấn tượng của Vân Xu dành cho hắn sẽ rơi xuống đáy cốc, hắn tuyệt đối không thể chấp nhận chuyện Vân Xu chán ghét hắn.
Nhưng cứ để nàng đi như vậy sao?
Đăng bởi | Buu.Buu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 17 |