Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoạt khí vận (2)

Tiểu thuyết gốc · 1189 chữ

Nhìn thấy Ninh Lan Ngọc bị thương, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn chảy ra máu tươi, Hồ Thành Vũ đau lòng không thôi, ôn nhu nói.

- Lan Ngọc, đừng sợ, phụ thân tới rồi, sẽ không có kẻ nào có thể làm hại được con!

- Phụ thân!

Nghe được thanh âm đau lòng này, Ninh Lan Ngọc giống như trút hết tất cả áp lực cùng sợ hãi trong lòng, nước mắt nhịn không được trào ra.

Nói cho cùng, nàng vẫn chỉ là một nữ tử, xưa nay chưa từng trải qua sự tình máu tanh như thế, làm sao có thể không sợ hãi?

Chỉ là nàng gượng chống, không muốn để thủ hạ binh sĩ nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối của mình, từ đó mất đi sĩ khí mà thôi.

Nhưng ở thời khắc nàng tuyệt vọng, đã định cắn lưỡi tự vẫn, lại có người xuất hiện cứu giúp nàng.

Tuy không phải bạch mã hoàng tử trong các tiểu thuyết ngôn tình, nhưng kia là cha chồng, người thường ngày yêu thương che chở không khác gì phụ thân, Ninh Lan Ngọc tự nhiên cực kỳ cảm động, gục vào lòng Hồ Thành Vũ nức nở.

- Ninh Lan Ngọc bị ký chủ làm cho cảm động, điểm tâm tình +10 +10…

- Chúc mừng ký chủ cứu được Ninh Lan Ngọc, thay đổi tiến trình vận mệnh, Nguyễn Phúc Quang bị tước đoạt 50 điểm khí vận.

Nghe được thanh âm đột nhiên xuất hiện trong đầu, Hồ Thành Vũ cũng hơi giật mình, sau đó là mừng rỡ.

Cuối cùng cũng thu được số điểm đầu tiên.

Tên Trại Chủ nhìn thấy đột nhiên có người xông tới ôm lấy mỹ nhân của hắn, không khỏi phẫn nộ quát lớn.

- Lão già đáng chết, không biết từ đâu chui ra, đã già như thế rồi, còn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, đi chết đi!

Ninh Lan Ngọc vốn đang nức nở, nghe được lời này cũng nhịn không được nín khóc, cảm nhận được vòng tay vững chắc của cha chồng ôm mình vào lòng, khuôn mặt không khỏi đỏ bừng, hơi giãy dụa rời khỏi vòng tay hắn.

- Ninh Lan Ngọc bị ký chủ làm cho thẹn thùng, điểm tâm tình +5 +5…

Trong lòng Hồ Thành Vũ hơi đáng tiếc, thân thể của Ninh Lan Ngọc quả thật rất mềm mại, bế lên cực kỳ thoải mái, hơn nữa toàn thân nàng tỏa ra một mùi hương thanh mát, hít vào người chỉ thấy khoan khoái dễ chịu.

- Chết chính là ngươi!

Phùng Quân Hưng đã đuổi tới, trường đao như khai thiên cự phủ bổ xuống đầu tên Trại Chủ.

Tên Trại Chủ biến sắc, vội vàng thu chiêu, lăn lộn dưới đất mấy vòng mới thoát được một đao của Phùng Quân Hưng.

- Cao thủ Đại Hiệp!

Sắc mặt tên Trại Chủ cực kỳ khó coi, hắn muốn quay người chạy trốn, nhưng ánh mắt xoay chuyển, nhìn thấy lại có mấy đội phỉ tặc đuổi tới, hắn không khỏi quát lớn.

- Nhanh bắt lão già cùng con dâu của Hồ gia, tên này ta kiềm chế.

Hắn biết hiện tại chạy trốn, cũng rất khó thoát được cao thủ trước mắt, chỉ một chiêu vừa rồi, hắn đã nhìn ra thực lực của đối phương cao hơn mình, thân pháp cũng tốt hơn rất nhiều.

Còn hắn lại trải qua luân phiên đại chiến, người bị chút thương nhẹ, chân khí cũng gần cạn kiệt.

Đã như thế, còn không bằng liều mạng bắt giữ Ninh Lan Ngọc cùng lão già kia, nói không chừng còn có cơ hội chạy thoát.

- Vâng, Trại Chủ!

Phùng Quân Hưng biến sắc, lúc trước bởi vì trong rừng có quá nhiều dấu vết, vì vậy mọi người phải phân tán ra, chỉ có hắn đi theo Hồ Thành Vũ tới nơi này.

Nhìn thấy sắc mặt Phùng Quân Hưng thay đổi, muốn quay lại bảo vệ lão già kia, tên Trại Chủ biết mình đoán đúng, vì vậy cười lạnh xông lên.

- Đối thủ của ngươi là ta, ở lại đây đi!

- Ngươi muốn chết, giết!

Phùng Quân Hưng bị dây dưa, trong lòng sốt ruột, vì vậy dùng toàn lực công kích, muốn bức lui đối thủ.

Nhưng tên Trại Chủ đã nắm được điểm yếu của Phùng Quân Hưng, hắn không cầu có công, chỉ cầu ổn thỏa, thi triển các loại chiêu thức dây dưa, tận lực kéo dài thời gian.

Về phần sáu người lúc trước đi theo Ninh Lan Ngọc, toàn bộ đều gục trong vũng máu, có người còn chưa chết, nhưng đã không còn sức chiến đấu.

Mười mấy phỉ tặc đồng loạt xông tới, trong đó có hai tên hắc y nhân tu vi Nhất Lưu, số còn lại đều là Nhị Lưu Tam Lưu.

Những tặc phỉ này, nếu như là lúc trước, thời điểm chưa bị phế đan điền, Hồ Thành Vũ chỉ cần vài ba chiêu là có thể giết sạch.

Nhưng hiện tại…

Chỉ có thể kéo dài thời gian, hi vọng đám người Đô Tào, Đô Tổng nhanh chóng chạy tới.

Hắn bảo vệ Ninh Lan Ngọc ở phía sau, chân bước về phía trước, đánh ra một thức Hoành Tảo Thiên Quân.

Lúc trước Hệ Thống Phản Phái Nghịch Thiên kích hoạt, đã truyền toàn bộ ký ức về tu luyện của nguyên chủ cho hắn, vì vậy tuy Hồ Thành Vũ sử dụng võ kỹ còn hơi trúc trắc, nhưng xem như ra hình ra dạng.

Bành…

Đan điền bị phế, từ cảnh giới Đại Hiệp lui về Nhất Lưu, hơn nữa trải qua thời gian dài như vậy cũng đã có dấu hiệu khô héo, nhưng kinh nghiệm chiến đấu, còn có võ kỹ tuyệt phẩm, vẫn để Hồ Thành Vũ có thể tạm thời ngăn được hai cao thủ Nhất Lưu công kích.

Ba người va chạm một chiêu, đồng thời lui về phía sau hai bước.

Hồ Thành Vũ chỉ cảm thấy cánh tay tê rần, kinh mạch trong người đau nhức, cảm giác như muốn vỡ vụn.

Đây chính là di chứng sau khi đan điền bị hủy, kinh mạch không còn dẻo dai và vững chắc như trước nữa, mà sẽ từ từ suy thoái.

- Giết!

Đám tặc phỉ tự nhiên cũng cảm nhận được trạng thái của Hồ Thành Vũ không bình thường, vì vậy không cho hắn cơ hội thở dốc, đồng loạt xông lên.

Trong đó có mấy tên vòng qua phía sau, muốn công kích Ninh Lan Ngọc.

- Muốn chết.

Hồ Thành Vũ bị bức bất đắc dĩ, phải thu hồi thế công, quay lại thi triển một chiêu Lê Hoa Thương, mũi thương rung rung, giống như biến thành bốn đóa hoa lê, hoàn mỹ lách qua người Ninh Lan Ngọc, đâm thẳng tới cổ họng của bốn tên phỉ tặc ở sau lưng nàng.

Phập… phập… phập…

Bốn tia máu tung tóe, bốn tên phỉ tặc đều bị một thương xuyên yết hầu, chết ngay tại chỗ.

- Phụ thân cẩn thận…

Bạn đang đọc Xuyên Việt Ngũ Long: Ta Từ Lừa Gạt Tiểu Tức Phụ Bắt Đầu sáng tác bởi ThienVucThanhChu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienVucThanhChu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.